Trên bầu trời, mây đen không thấy điểm cuối, một bàn tay khổng lồ hắc ám đang dần dần ngưng tụ …
Chính là Hắc Ám Che Thiên Thủ, một Thiên Cấp Thượng Phẩm Vũ Kỹ của Đảo Bóng Đêm …
Mà bên dưới mặt biển, y phục Lạc Nam tung bay phất phới, tóc dài phiêu dật, hai tay tụ chưởng …
Quả cầu lực lượng kh*ng b* đang chầm chậm xoay tròn giữa hai lòng bàn tay …
“Loại lực lượng này? Thật khó có thể tin do một Nguyên Anh Viên Mãn phát ra … ” Vô số người lẩm bẩm, ánh mắt phủ đầy sự ngưng trọng cùng khó có thể tin tưởng …
“Thanh niên này … không biết đến từ nơi nào … Bách Linh Bảng không hề có nhân vật như vậy … ” Một lão già tay cầm Lưu Ánh Ngọc, ghi lại cảnh tượng đang diễn ra, chỉ cảm thấy rung động thật sâu …
Trận chiến diễn ra đã lâu, vô số người âm thầm theo dõi, Lưu Ảnh Ngọc không hề thiếu trong hoàn cảnh này …
“Mặc kệ thắng hay bại … sau trận chiến này, dung mạo của thanh niên này sẽ vang vọng Đại Lục, thậm chí toàn bộ tinh cầu … ” Một nam tử trung niên vuốt râu dự đoán …
“Không sai … ” Đám người chấp nhận gật đầu …
Có thể lấy sức Nguyên Anh, liều mạng dây dưa cùng Luyện Hư trong thời gian dài như vậy … dù thành dù bại cũng là kỳ tích có một không hai …
Lạc Nam chang hề bận tâm suy nghĩ của bọn hắn, thân hình hắn đang rung lẩy bẩy …
Sự hưng phấn khiến máu huyết trong người sục sôi mảnh liệt hơn bao giờ hết, hận không thể chính tay hạ sát Luyện Hư Kỳ …
Ám Lệ nhìn quả cầu lực lượng đang được thanh niên ngưng tụ kia, không gian tan vỡ nát trước sự xoay tròn của nó … trái tim xuất hiện cảm giác bất an …
“Bàn môn tà đạo … ” Ám Lệ cười lạnh một tiếng như trấn an bản thân mình, càng thêm ra sức ngưng tụ chưởng ấn …
Trán Lạc Nam lấm tấm mồ hôi, lần đầu kiểm soát một lực lượng to lớn như vậy khiến hắn có phần chưa kịp thích ứng …
Đừng tưởng Niết Bàn Linh Thủy có công năng chính là trị thương mà xem thường khả năng công kích của nó …
Bất kỳ loại Thiên Địa Dị Vật nào, dù công năng có ra sao … thì lực lượng của nó vẫn mạnh hơn linh lực thuộc tính bình thường gấp vô số lần …
Chưa kể Thủy cùng Hỏa vốn khắc chế nhau … việc dung hợp Dị Thủy và Dị Hỏa rất tốn sức đấy …
Nhưng càng là như vậy, Lạc Nam lại càng chờ mong …
Rốt cuộc … chưởng ấn màu đen như bàn tay xuất hiện từ cửu u địa ngục ngưng tụ đến cực điểm, xung quanh là vô tận hắc ám luân chuyển, như có thể che phủ bầu trời, trấn áp vạn vật ..
“Chết đi … con kiến hôi … Hắc Ám Che Thiên Chưởng … “
Âm thanh du ton tran ngap sat khí từ may đen truyền ra … Am Lệ dùng hết sức bình sinh … một chưởng trấn áp mà xuống …
Răng rắc …
Không gian nứt vỡ thành mảnh vụn trước quỷ tích di chuyển của nó …
Sát khí ngưng tụ thành thực chất, chấn nhiếp tâm linh vạn người …
Trong mắt Lạc Nam chỉ còn một màu đen nhánh, ánh sáng duy nhất mang lại là từ quả cầu xoay tròn giữa lòng bàn tay …
Nó như vì tinh tú mỹ lệ nhất giữa mênh mông vũ trụ, dẫn lối cho một bá chủ thời thiếu niên …
Lạc Nam cái trán đầy rẩy gân xanh, thân hình khom xuống, một chân lấy đà … dùng toàn lực đẩy mạnh quả cầu lên không trung … hướng về nơi bàn tay hắc ám kia đang trấn xuống …
“Hợp Linh Chưởng … “
Tiếng thét chấn động không gian …
Một chưởng vừa ra, thiên địa thất sắc …
Một chưởng vừa ra, vạn vật tránh lùi …
Một chưởng vừa ra, không gian tịch diệt …
Đòn công kích mạnh nhất mà Lạc Nam có thể phát ra bây giờ …
Đang lấy tư thái cuồng mãnh nhất va chạm cùng Luyện Hư Kỳ cường giả …
ÂM ÂM ÂM …
Như thiên thạch va chạm sao băng …
Lỗ tai toàn bộ tu sĩ dưới Luyện Hư của Nhật Đảo đổ máu …
Cơ Nhã cùng Lam Nham phải tạm tránh lùi …
Dư ba mạnh mẽ va đập vào Ám Nhiên đang trong kết giới khiến hắn phun một ngụm máu …
Ánh sáng bao trùm không gian …
Lạc Nam thân thể cao thang trên mặt biển, ngang đầu nhìn va chạm trên bầu trời … khóe miệng hắn, máu tươi chảy dài …
Chỉ thấy Hợp Linh Chưong hóa thành cột sáng năng lượng kh*ng b* xuyên thủng Hắc Ám Che Thiên Chưởng khổng lồ kia …
Nhưng xuyên thủng không có nghĩa là phá vỡ …
Hắc Am Che Thiên Chưong vẫn cuồng bạo mà tiến, mặc kệ Hợp Linh Chưởng xuyên qua lòng bàn tay, hướng Lạc Nam trấn xuống …
Tốc tốc tốc …
Phạm vi qua mức to lớn, Lạc Nam liên tục thi triển ba lần tốc biến … nhưng vẫn nằm trong phạm vi của một chưởng này …
Một ngón tay cái thành công trấn áp xuống người hắn …
Phốc …
Chỉ cảm thấy troi đat quay cuồng, than ảnh Lạc Nam trượt dài trên mặt biển, máu tươi cùng phún, nằm bẹp trên mặt biến …
Răng rắc …
Hắn thậm chí cảm giác được, xương cốt của mình kêu răng rắc vì rung rẩy …
Niết Bàn Linh Thủy điên cuồng chuyển động, cố gắng chửa trị từng chút một …