HOA VĂN QUỶ DỊ ( Thuật Xăm Sinh Tử)

Chương 1223: Bành Tổ và Thu Tư Vũ



Bành Tổ xác, đồng thời cũng tiếp nhận bộ pháp lực của đại sư Liễu Không. so với nữ quỷ Thu Tư Vũ, đại sư Liễu Không rốt cuộc vẫn quá yếu. Bành Tổ dùng thể của , liệu thể thắng ?

“Ngươi đúng là quá tự cao tự đại , con kiến hôi! Năm đó bao nhiêu kẻ giếc , nhưng kẻ chết là bọn chúng. Chưa từng ai thắng .”

Thu Tư Vũ hừ lạnh, thể vẫn ngừng tỏa quỷ khí, công kích chống đỡ kim Phật.

Nếu đám kim Phật kiềm chế, chỉ cần cô  rảnh tay, gần như thể gây sát chúng .

“Tự cao? Lúc tung hoành thiên hạ, tổ tông của ngươi e rằng còn đời”

Bành Tổ xong, quỷ kỳ vung lên, âm phong nổi dậy dữ dội. Từng đạo hư ảnh theo gió mà động, lượn lờ xung quanh. Chưa đến một phút, một đám lớn quỷ đầu xuất hiện, xếp hàng nửa quỳ như đang chờ lệnh. Con dẫn đầu hình khổng lồ, cầm cự phủ, sát khí đáng sợ vô cùng.

“Hình Thiên? Hắn là ai, dám dùng quỷ kỳ hiệu lệnh Hình Thiên?” Đại sư Liễu Không dường như vô cùng kinh hãi. Tuy thấy biểu cảm, vì ông là một bộ xương, nhưng giọng run rẩy.

“Không hồn phách thật sự của Hình Thiên, chỉ là một góc của tảng băng mà thôi, nếu thì kích cỡ thế . chỉ cần từng hồn lực thôi, lợi hại .”

Sơ Vụ am hiểu các loại quỷ vật, liếc mắt là ngay.

“Dù chỉ là một góc băng, cũng tệ. Đó dù cũng là hồn phách viễn cổ”

Fl Bống Ngọc trên facebook/ tiktok để ủng hộ nhà dịch nha.

Cảm ơn mọi người rất nhiều ạ❤️❤️❤️

Đại sư Liễu Không thể của chính , dường như đang đoán xem linh hồn bên trong rốt cuộc là ai. Nếu đó là Bành Tổ, e rằng sẽ sợ chết khiếp — bởi Bành Tổ hẳn là thời Xuân Thu Chiến Quốc, thậm chí còn sớm hơn, sử liệu ghi chép rõ ràng.

Sống đến tận bây giờ, chẳng đáng sợ ?

“Giếc cô !”

Bành Tổ chỉ nữ quỷ, giọng lạnh như băng, tựa hồ đem nhục nhã chịu, trả gấp mười .

“Tuân lệnh, chủ nhân”

Hình Thiên dẫn theo đám ác quỷ, trực tiếp lao về phía Thu Tư Vũ.

Thu Tư Vũ lúc dám chậm trễ nữa, thè chiếc lưỡi dài, quét về phía Hình Thiên như roi yêu.

Hình Thiên hóa tấm khiên, chặn quỷ thiệt, vung một búa chém xuống.

Chiếc lưỡi quỷ vô cùng linh hoạt, lập tức rụt về, đó song chưởng bắn hàng trăm đạo quỷ khí như lôi pháo, đánh bật bộ ác quỷ đầu đang vây lên.

Hình Thiên hề sợ hãi. Cự phủ như bổ núi, chém nát quỷ khí; khiên giơ lên phía , đỡ hàng trăm đạo quỷ khí, vẫn xông thẳng tới mặt Thu Tư Vũ.

Lưỡi búa bốc cháy quỷ ý, chém thẳng xuống đầu cô .

Thu Tư Vũ chắp hai tay, tay bắt lấy lưỡi búa, nhưng lực quỷ khủng bố ép cô  hạ xuống. cô  vốn lơ lửng , cao cao tại thượng đám âm nhân như kiến hôi, nhưng , niềm kiêu ngạo còn.

“Có kim Phật áp chế, ngươi phát huy lực ? Hê hê, ngươi xong đời !”

Bành Tổ bên cạnh, giống như , vẫn luôn tìm kiếm sơ hở, và dường như tìm .

Tám mươi mốt pho tượng Phật đúc từ thi cốt cao tăng, trong thời gian ngắn đủ để áp chế mạnh mẽ Thu Tư Vũ. Lúc cô  giống như kẻ bóp cổ, hô hấp thông, vô cùng khó chịu.

“Hừ, thế thì ? Ngươi tưởng chỉ dựa một tia tàn hồn , thắng ư?”

Thu Tư Vũ quát lớn, quỷ bùng nổ như sấm nổ. Quỷ lực kinh khủng phá hủy bộ cây cối, mặt đất nứt toác thành hơn chục khe sâu. Hình Thiên chấn văng, những ác quỷ đầu khác bộ biến mất.

“Để xem ngươi bao nhiêu bản lĩnh, cho mở mang tầm mắt”

Bành Tổ xong, hai ngón tay vung lên, một chân giẫm mạnh xuống đất.

“Âm dương song pháp, thiên địa vô cực, xuất!”

Vừa niệm xong, trong hồ lô lập tức phun trào hai cỗ lực lượng — một băng, một hỏa. Chúng hư ảo, như cầu vồng, chia hai hướng , đồng thời tập kích Thu Tư Vũ.

Hình Thiên cũng rảnh rỗi, như quỷ mị nữa xông tới, cự phủ vung lên, liên tục chém về phía Thu Tư Vũ.

“Hồ lô âm dương? Thứ chẳng mất ?”

Sắc mặt Thu Tư Vũ biến đổi. cô  tụ quỷ khí song thủ, hóa thành tấm thuẫn dày, chặn hai luồng băng hỏa từ .

Hỏa lực chặn , nhưng băng lực đông kết, nhanh chóng đóng băng tay của Thu Tư Vũ. Lớp băng kết , mang theo một cỗ lực lượng đồng nguyên, đang phá hoại quỷ thể của cô .

Cùng lúc đó, Hình Thiên giếc tới. Sát khí tàn nhẫn còn đáng sợ hơn cả lưỡi búa. Chiến thần Hình Thiên, chết thôi — diệt, hồn tan, lấy giếc chóc vinh.

Rắc một tiếng, cự phủ của Hình Thiên xé toạc quỷ thuẫn của Thu Tư Vũ, chém cô  đứt ngang hông. Quỷ phủ bốc cháy hắc diễm, thiêu đốt một phần quỷ thể của cô .

“A—”

Thu Tư Vũ phát tiếng thét thảm. Quỷ lực tụ , “ầm” một tiếng, như sóng thần khủng bố, chấn văng tất cả, cuốn sạch, phá hủy, tàn sát.

Hình Thiên quỷ khí mênh mông nuốt chửng, cuối cùng biến mất. Hai đạo băng hỏa âm dương cũng hóa thành hư vô, chui trở hồ lô, thừa thiếu. Hồ lô hiện lên hai màu, một âm một dương.

Oán niệm của Thu Tư Vũ vô cùng mạnh mẽ, quỷ khí càng hơn . Mặt đất lập tức như thiên thạch đánh trúng, biến thành một hố sâu khổng lồ. quỷ thể của Thu Tư Vũ cũng Hình Thiên chém đôi, lâu thể khôi phục. Kim quang từ kim Phật bắn tới, bao phủ lấy cô , cho thể cô  phục nguyên.

“Thật là bực , chỉ là loài kiến hôi mà cũng dám vô lễ với ? Sống chán ?”

Thu Tư Vũ xong, vứt bỏ nửa , quỷ ảnh thuấn di. Chưa đến một giây xuất hiện mặt Bành Tổ, cánh tay hóa thành đao, quỷ ý bộc phát, hắc quang lóe lên — một đao chém đầu. Cổ phát âm thanh giòn tan, rắc một cái, đầu của thể đại sư Liễu Không rơi xuống đất, lăn mấy vòng mới dừng .

“Hừ, đó chính là kết cục” Thu Tư Vũ hừ lạnh.

cô  còn kịp đắc ý thì thể bỗng phụt một tiếng, tự tán , hóa thành một đạo hắc phù.

“Phù phân ? Khi nào……” Thu Tư Vũ nhíu mày, rốt cuộc cũng nhận điều .

lúc , một luồng gió từ trời giáng xuống. Bành Tổ bấm quyết, vu thuật quán đỉnh, nữ quỷ còn kịp phản ứng.

“Cổ vu thuật · Vô Quỷ!”

Vù— một vu tượng khổng lồ, mặt sư tử đầu quỷ, từ cao trấn áp xuống, thẳng trán Thu Tư Vũ.

“Cổ vu thuật, cũng chút bản lĩnh đấy. Xem ngươi kiến hôi, mạnh hơn bọn chúng ít, nhưng rốt cuộc cũng chỉ là hạng thấp kém”

Thu Tư Vũ há miệng máu, phun một ngụm quỷ viêm.

Vù! Trụ lửa đầy trời bốc thẳng lên. Hai cỗ lực lượng va chạm, ầm một tiếng nổ lớn, chấn động và âm thanh kinh khủng vang lên, như thể cả bầu trời đều rung chuyển.

Cái gọi là quỷ viêm, vốn do oán khí của Thu Tư Vũ hóa thành, va chạm với cổ vu thuật triệt tiêu lẫn . Mọi thứ hóa thành hư vô, khói dày cuồn cuộn, mùi khét nồng nặc.

“Hạng thấp kém? Ngươi thật sự tưởng là thần ? Tỉnh , ngươi chỉ là một con quỷ, một linh hồn phách”

Bành Tổ xuyên qua làn khói, vung quỷ kỳ. Trên cán cờ dính hắc phù, với tốc độ sét đánh kịp bưng tai, trực tiếp xuyên thủng ngực Thu Tư Vũ, ghim chặt cô  xuống đất.

“Ta ngươi Hắc Phượng Hoàng. Ta giếc ngươi — giếc ngươi vẫn thể sống , thậm chí còn mạnh hơn”

Bành Tổ xong, ấn mạnh cán cờ, bắt đầu dồn pháp lực dữ dội trong cờ.

“Giếc ? Nói khoác ngượng!”

Nguồn: Sưu tầm


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.