Trở Thành Chị Dâu Góa Của Nam Chủ? Tôi Hắc Hóa Rồi

Trở Thành Chị Dâu Góa Của Nam Chủ? Tôi Hắc Hóa Rồi - Chương 7: Tham thì tốt, tiện nghi hết cho bà đây



Nhà họ Lôi. Một căn biệt thự nhỏ hai tầng rưỡi, cũng chính là nhà cũ của họ Cố.

Nguyên chủ đã tới đây rất nhiều lần. Sau khi nhà họ Cố nộp lại tài sản, Lôi Chấn

Hoa đã dùng quan hệ để dọn vào đây ở.

Ở đây mà không có ý đồ gì thì Thẩm Nam Sơ viết ngược tên mình.

Thẩm Nam Sơ giả vờ đến tìm Thẩm Hồng chơi. Hai bên ăn nhịp với nhau, chẳng

biết ai tính kế ai.

Thẩm Hồng nhìn thấy Thẩm Nam Sơ, nụ cười trên mặt không hề tắt: “Nam Sơ,

mấy ngày không gặp, cậu gầy đi nhiều đấy” “Thế à?” Thẩm Nam Sơ đánh giá

Thẩm Hồng, “Eo cậu thì lại thô ra không ít nhỉ” Nụ cười của Thẩm Hồng cứng đờ.

[“Điểm Chán Ghét +5”]

Thẩm Nam Sơ sờ sờ khuôn mặt nhỏ nhắn của mình, tò mò nhìn Thẩm Hồng: “Cậu

xuống ruộng làm việc đấy à? Sao mặt vừa đen vừa thô ráp thế kia!” Thẩm Hồng

không cười nổi nữa. Con nhỏ này đáng ghét quá. [“Điểm Chán Ghét +4”]

“Oa, tay cậu sao thô thế?” [“Điểm Chán Ghét +3”]

“Áo này cậu mua từ năm ngoái rồi đúng không?” [“Điểm Chán Ghét +2”]

“Oa, áo cậu giặt đến bạc phếch rồi kìa” [“Điểm Chán Ghét +1”]

Thẩm Hồng càng tức, Thẩm Nam Sơ càng vui. Tiếc là điểm chán ghét từ Thẩm

Hồng hơi ít. Thẩm Nam Sơ quay lại chủ đề chính: “Thẩm Hồng, cậu bảo sau này

tớ phải làm sao bây giờ?”

Cơ hội đến rồi. Mắt Thẩm Hồng sáng lên, nhưng mặt vẫn tỏ vẻ lo lắng cho bạn:

“Nam Sơ, tớ nói thật, đàn bà chúng mình vẫn phải tìm người đàn ông tốt mà gả.

Hay là cậu gả cho anh chồng tớ đi? Chúng ta làm chị em bạn dâu?”

Thẩm Nam Sơ mở to mắt: “Thật sự được không?” “Được chứ”

Thẩm Hồng vì muốn Thẩm Nam Sơ mắc bẫy, không tiếc lôi cả Lôi Minh Viễn – đứa

con trai Lôi Chấn Hoa cưng chiều nhất ra làm mồi nhử. Phải nói là măng tốt mọc

bụi tre tồi. Nhà họ Lôi ai cũng thô kệch, chỉ có Lôi Minh Viễn là mày thanh mục tú,

đàng hoàng.

roi/chuong-7-tham-thi-tot-tien-nghi-het-cho-ba-dayhtml]

Thẩm Nam Sơ e thẹn gật đầu. Thẩm Hồng hài lòng: “Nam Sơ, cậu ở lại ăn cơm

tối rồi hẵng về! Vừa hay tối nay anh chồng tớ về ăn cơm, tớ giới thiệu cho”

Thẩm Nam Sơ cũng hài lòng, đang lo không tìm được cớ ở lại! “Vậy thì tốt quá.

Nhưng mà. tối qua tớ mất ngủ, giờ trông xấu xí thế này phải làm sao?”

Thẩm Hồng khóe miệng giật giật. Da mặt Thẩm Nam Sơ trắng mịn như trứng gà

bóc, thế này mà gọi là thức đêm? Trong lòng tức muốn chết nhưng vẫn phải

cười: “Vậy cậu vào phòng tớ nghỉ ngơi một chút đi?”

“Thế thì được”

Sắp xếp cho Thẩm Nam Sơ xong, Thẩm Hồng rời đi. Chờ trong phòng chỉ còn một

mình, Thẩm Nam Sơ lập tức lật chăn nhảy xuống giường. Chỗ giấu kho báu nhà

họ Cố nằm ngay phòng bên cạnh – phòng ngủ chính của vợ chồng Lôi Chấn Hoa.

Thẩm Nam Sơ lẻn sang phòng bên, đi thẳng đến tủ âm tường. Chui vào trong tủ,

mò mẫm một lúc tìm thấy một cái lỗ nhỏ xíu. Cắm chìa khóa vào, xoay nhẹ, cửa

đá mở ra, lộ ra một lối đi hẹp.

Thẩm Nam Sơ bò vào, không quên đóng cửa lại. Bò khoảng 2-3 mét, trước mắt

hiện ra một mật thất nhỏ khoảng 8-9 mét vuông, chất đầy rương hòm.

Cô tùy ý chọn một cái rương, mở khóa. Vàng thỏi sáng chói đập vào mắt. Thẩm

Nam Sơ ra lệnh cho hệ thống thu hết tất cả vào không gian.

Quay lại tủ âm tường, khóa cửa đá lại. Định chui ra thì Thẩm Nam Sơ thấy dưới

chân có gì đó không đúng. Lớp gỗ dưới chân cập kênh. Lật tấm gỗ lên, bên dưới

là một ngăn bí mật chứa một cái rương lớn được khóa kỹ.

“Ký chủ, có cần hệ thống mở khóa giúp không? Chỉ cần 10 điểm chán ghét” 10

điểm? Quá đắt! Thẩm Nam Sơ rút cái kẹp tóc trên đầu, ngoáy vài cái vào ổ khóa.

Cạch! Khóa mở. Hệ thống câm nín.

Trong rương là hơn nửa rương vàng thỏi (cá chiên bé), hai cuốn sổ tiết kiệm tổng

cộng 5 vạn, và vô số tem phiếu công nghiệp. Lôi Chấn Hoa tham thật đấy! Nhưng

tham thì tốt, tiện nghi hết cho cô. Hắc ăn hắc (kẻ xấu chơi kẻ xấu), Thẩm Nam Sơ

không hề có gánh nặng tâm lý. Thu hết!

Trở về phòng, Thẩm Nam Sơ còn tranh thủ lục lọi thêm được mấy bức thư họa

cổ, thẻ tre, sách lụa và giáp cốt văn trong phòng Lôi Chấn Hoa. Thu sạch sành

sanh.


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.