Trở Thành Chị Dâu Góa Của Nam Chủ? Tôi Hắc Hóa Rồi

Trở Thành Chị Dâu Góa Của Nam Chủ? Tôi Hắc Hóa Rồi - Chương 23: Dựa vào đâu mà cô ta được tối đa công điểm?



“Keng keng keng” Tiếng kẻng báo tan làm vang lên ở đầu thôn.

Lý Mai, Khương Thư Ý và Phương Khiết ngồi bệt xuống đất. Mặt ba người đỏ gay

vì nắng, mồ hôi chảy ròng ròng như suối, lưng đau eo mỏi, hai tay bỏng rát.

Nhiều người nhìn sang Thẩm Nam Sơ đầy ngưỡng mộ. Có mũ đội không sợ

nắng, có ghế ngồi không sợ mỏi, có găng tay đeo không sợ đau tay. Lý Mai ghen

tị muốn chết. Nhưng nhìn mảnh ruộng bé tí Thẩm Nam Sơ làm được, cô ta lại

thấy an ủi phần nào.

Bí thư chi bộ đi đến chỗ Lý Mai, nhìn qua hai cái rồi ghi chép: “Lưu Quế Phân, Lý

Mai, mỗi người 8 công điểm”

Mặt Lý Mai biến sắc. Lưu Quế Phân (người cùng nhóm) bị tào tháo đuổi, đi vệ

sinh suốt. Lý Mai chỉ biết tự an ủi rằng Thẩm Nam Sơ chắc chắn còn kém hơn

mình.

Đáng tiếc, đời không như mơ. “Vương Tú Mỹ, Thẩm Nam Sơ, mỗi người 10 công

điểm” Giọng nói vô tình của Bí thư chi bộ Vương Kiến Thiết đập tan mộng đẹp

của Lý Mai.

“Thẩm Nam Sơ làm chậm thế, dựa vào đâu mà cô ta được tối đa công điểm?” Lý

Mai không phục.

“Hôm nay làm việc theo tổ hai người, tổ đồng chí Thẩm đã hoàn thành nhiệm vụ

được giao” Vương Kiến Thiết cũng chẳng ngờ tới. Thẩm Nam Sơ làm chậm thật,

nhưng bù lại Vương Tú Mỹ làm nhanh như máy.

Lý Mai không chấp nhận nổi kết quả này, trút giận lên Lưu Quế Phân: “Bà sớm

không đi muộn không đi, cứ lúc làm việc thì đi ỉa, tôi thấy bà cố tình lười biếng thì

có”

Lưu Quế Phân chột dạ nhưng cậy mình là người trong thôn nên gân cổ lên: “Nói

bậy. Bà đây ăn bậy đau bụng thật. Tự mày làm chậm, thua cuộc phải làm chó lại

đổ vạ cho bà à? Phi!”

Lý Mai không phục, Lưu Quế Phân cũng chẳng vừa. Hai người chống nạnh chửi

nhau giữa đồng, náo nhiệt vô cùng. Mặt Bí thư Vương Kiến Thiết đen sì. Cuối

cùng ông phải gầm lên hai người mới chịu thôi.

Thẩm Nam Sơ về sớm nên bỏ lỡ màn kịch hay này.

“Em gái, hay là trưa nay về nhà chị ăn cơm đi!” Vương Tú Mỹ ngập ngừng mời.

“Cảm ơn chị Vương, em không qua đâu. Lát nữa em phải đi tìm trưởng thôn”

Thẩm Nam Sơ hiểu ý tốt của Vương Tú Mỹ nhưng xin kiếu. Nếu chỉ có gia đình

nhỏ của Vương Tú Mỹ thì cô sẵn lòng. Nhưng cả đại gia đình phức tạp thế kia thì

thôi. Đông người dễ sinh va chạm lợi ích. Tối qua, bà nội Vương Tú Mỹ nhìn cô

với ánh mắt không thiện cảm, cứ như cô ăn hết của nhà họ vậy. Ăn nhờ ở đậu

không phải kế lâu dài.

May hôm nay việc ít, làm buổi sáng là xong. Thẩm Nam Sơ quyết định nhờ trưởng

thôn tìm người dọn dẹp một gian nhà để ở tạm. Tiện thể giải quyết luôn vấn đề ăn

uống. Vương Tú Mỹ thấy cô đã có tính toán nên không ép nữa. “Lát ăn cơm xong

chị qua giúp em dọn dẹp” “Vâng ạ!”

..

Thẩm Nam Sơ đến nhà trưởng thôn đúng lúc cả nhà đang ăn cơm. Thím Hoa Lan

thấy cô như thấy tờ Đại Đoàn Kết biết đi, nhiệt tình vồn vã. “Đồng chí Thẩm đến

đấy à? Chưa ăn cơm đúng không? Lại đây, ngồi xuống ăn cùng cả nhà”

roi/chuong-23-dua-vao-dau-ma-co-ta-duoc-toi-da-cong-diemhtml]

Thẩm Nam Sơ chưa kịp từ chối đã bị ấn ngồi xuống ghế, Vương Kiến Quốc lẳng

lặng xới cho cô bát cơm độn ngô. Đã thế này mà từ chối thì không nể mặt quá.

May nhà trưởng thôn ít người, chỉ có hai cô con dâu ở nhà, trẻ con ăn no chạy đi

chơi rồi. Cộng thêm cô là 5 người ăn.

“Thế cháu không khách sáo nhé” “Đồng chí Thẩm, nhìn cháu gầy quá, thím rán

cho cháu hai quả trứng gà tẩm bổ nhé” Trên bàn có canh rau dại, rau rêu xào,

măng tây trộn, toàn màu xanh healthy.

“Không cần đâu thím, thế này đủ rồi ạ” Thím Hoa Lan coi như điếc, quay người

vào bếp. “Đợi tí, nhanh lắm”

Chuyện này. Thôi được rồi! Thẩm Nam Sơ cầm đũa lên ăn.

[“Điểm Chán Ghét +1”] Ái chà, ai khó chịu vì cô được thiên vị thế này? Thẩm Nam

Sơ ngẩng lên, bắt gặp ánh mắt của cô con dâu út đang mang bầu to – Tôn Tuệ.

Tôn Tuệ mang thai mà thím Hoa Lan còn chẳng nỡ luộc cho quả trứng, thế mà

Thẩm Nam Sơ vừa đến đã được o bế tận trời. Lại nhớ đến chuyện thím Hoa Lan

định làm mối cô cho con trai cả, Tôn Tuệ nhìn cô đầy địch ý.

Thẩm Nam Sơ quay sang nói chuyện sửa nhà với Vương Kiến Quốc.

[“Điểm Chán Ghét +2”] Thím Hoa Lan bưng đĩa trứng rán vàng ruộm ra. [“Điểm

Chán Ghét +3”]

“Nào nào, đồng chí Thẩm, ăn nhiều vào” Thím Hoa Lan gắp một nửa đĩa trứng

vào bát cô. [“Điểm Chán Ghét +5”] [“Điểm Chán Ghét +3”]

Cô con dâu thứ hai Trương Vân cũng bắt đầu khó chịu. Trứng gà thơm thế kia

mà! Thẩm Nam Sơ ăn ngon lành. Tay nghề thím Hoa Lan không tồi. Được ăn

ngon lại còn thu được điểm chán ghét, Thẩm Nam Sơ vui vẻ vô cùng.

Thím Hoa Lan đã nghe chồng kể chuyện Thẩm Nam Sơ thuê nhà sửa nhà. Cục

vàng to thế này phải ôm cho chặt chứ! “Đồng chí Thẩm, thời gian sửa nhà, nếu

cháu không chê thì cứ qua nhà thím ăn cơm nhé!”

[“Điểm Chán Ghét +6”] [“Điểm Chán Ghét +5”]

Thẩm Nam Sơ giả vờ ngạc nhiên rồi do dự: “Thím Lan, thế thì ngại lắm ạ!” “Có gì

đâu, thêm đôi đũa cái bát thôi mà”

Thím Hoa Lan nhiệt tình quá khiến Vương Kiến Quốc đỏ mặt. Vợ mình toan tính

gì sao ông không biết? Đồng ý á? Không đời nào. Ăn chực một hai bữa thì được,

chứ ăn dầm dề thì Thẩm Nam Sơ chịu sao nổi cơm rau dưa nhà ông.

“Thím Lan, cháu cảm ơn ý tốt của thím” Thấy Thẩm Nam Sơ từ chối, Tôn Tuệ và

Trương Vân thở phào nhẹ nhõm. Lương thực trong nhà có hạn, thêm một miệng

ăn là bớt phần người khác. Thím Hoa Lan hơi thất vọng. “Thế được rồi, hôm nào

cháu muốn ăn cơm thím nấu thì cứ qua đây” “Vâng ạ”

Hôm nào muốn hưởng đặc quyền và kiếm điểm chán ghét thì cô lại qua!

..


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.