Trở Thành Chị Dâu Góa Của Nam Chủ? Tôi Hắc Hóa Rồi

Trở Thành Chị Dâu Góa Của Nam Chủ? Tôi Hắc Hóa Rồi - Chương 38: Liếm nhiệt tình thế, sợ thất nghiệp à?



[“Điểm Chán Ghét +20”]

Tuyệt vời. Thẩm Nam Sơ không ngờ Tống Thanh Dương còn ép ra được nhiều

điểm chán ghét thế này. Hời to rồi.

Chết vì sĩ diện hão, chính là nói Tống Thanh Dương. Hình tượng cao phú soái

(cao ráo, giàu có, đẹp trai) hắn vất vả gây dựng bấy lâu sụp đổ trong nháy mắt. Lý

Mai thì không sao, nhưng ánh mắt Phương Khiết nhìn Tống Thanh Dương đã ẩn

chứa sự thất vọng. Dân làng thôn Vương Gia cũng chẳng cảm thấy gì đặc biệt.

Thời này lái được cái xe bốn bánh cũng oách xà lách lắm rồi.

Tống Thanh Dương cố vớt vát lại chút hình tượng: “Bố tôi thường xuyên tháp tùng

lãnh đạo đi các sự kiện, nghe bố kể có nhiều lần còn gặp cả cấp Tư lệnh đấy”

Thẩm Nam Sơ: “” Tư lệnh á? Cô còn gọi Tư lệnh là bố đây này. Tư lệnh tương

lai còn bị cô ngủ rồi đây này. (¬、¬) Có gì đặc biệt đâu.

Nhưng dân làng thôn Vương Gia sống cả đời chưa thấy quan to bao giờ, nghe thế

thì xúm lại hỏi han Tống Thanh Dương tíu tít.

Thẩm Nam Sơ đã đào được xương lên, không mang về thì lấy gì làm bằng chứng

cho người ta thấy cô có bản lĩnh thật sự? Chẳng cần dụng cụ gì cầu kỳ, cô lấy

luôn cái giỏ tre thím Hoa Lan vừa rắc ngô xong, nhặt hết đống xương bỏ vào.

Vương Kiến Quốc đứng bên cạnh nhìn mà thót tim: “Đồng chí Thẩm, cô bỏ vào

thế không sao chứ?” “Không sao đâu ạ, cháu ghép lại được mà” Thẩm Nam Sơ

thầm bổ sung trong lòng: Dù sao cũng là xương lợn rừng, không quý giá đến thế

đâu.

Hệ thống chứng kiến toàn bộ quá trình, câm nín một lúc. “Ký chủ, cô học khảo cổ

thật à?” Thẩm Nam Sơ: “Đâu có!” “Thế lát nữa cô ghép kiểu gì?” Thẩm Nam Sơ:

“Dùng tay chứ sao!” “Cô biết ghép thật á?” Thẩm Nam Sơ: “Chắc chắn luôn” “Sao

cô có kỹ năng này hay thế?” Thẩm Nam Sơ: “Giếc nhiều thì tự nhiên biết thôi!”

Giếc nhiều? CPU của hệ thống bốc khói. Ký chủ của nó biết giếc lợn từ bao

giờ thế? Sao nó không biết? Hệ thống vội vàng mở hồ sơ ký chủ ra xem lại. Xem

xong, nó run lẩy bẩy. Nó bắt nhầm người trùng tên trùng họ rồi!

Hồ sơ Ký chủ:

Họ tên: Thẩm Nam Sơ

Mật danh: Hoa Dành Dành Đen

Cấp độ nguy hiểm: SSS+

Tín điều sinh tồn: “Tận thế, đạo đức là hàng xa xỉ, còn ta là nhu yếu phẩm”

Thân phận: Cựu nhà sinh vật học → Sói ác ngày tận thế.

Phe phái: Trung lập tuyệt đối (chỉ trung thành với lợi ích bản thân).

Đánh giá năng lực: Trí – Thể – Mỹ – Lao động: SSS (Chú ý: Giới hạn đạo đức:

Không có – khi cần thiết sẽ không từ thủ đoạn).

Phác họa tính cách:

Bề ngoài: Lười biếng, ưu nhã, nói chuyện châm chọc.

Bản chất: Cực đoan lý tính, mọi sự dịu dàng đều là cạm bẫy.

roi/chuong-38-liem-nhiet-tinh-the-so-that-nghiep-ahtml]

Lý lịch trích ngang: Đánh bom nơi trú ẩn của chủ cũ, cuỗm sạch dữ liệu thí

nghiệm. Thao túng ba trại tị nạn tàn sát lẫn nhau. Thành công lấy đầu Vua Xác

Sống.

Cảnh báo quan trọng:

Muốn hợp tác: Phải chứng minh có giá trị và tuyệt đối trung thành, nghe lời.

Muốn đối đầu: Hãy chắc chắn bạn đã đào sẵn mồ cho mình.

Cấp độ niêm phong hồ sơ: Cấp Ω (Chỉ giới hạn cấp cao tra cứu).

Ghi chú: “Nếu đụng độ, hãy lập tức vứt bỏ vũ khí và giơ hai tay lên – cô ta có thể

lười giếc rác rưởi không có tính đe dọa” (Trích Sổ tay người sống sót, điều 13).

Đọc xong đốt ngay (Chú ý: Người viết hồ sơ này đã xin chuyển công tác khỏi khu

vực).

..

Ký chủ đáng sợ quá, hệ thống sợ hãi. Thẩm Nam Sơ hoàn toàn không biết lai lịch

của mình đã bị hệ thống lật tẩy.

Trên đường về, dân làng tíu tít chào hỏi Thẩm Nam Sơ. “Đồng chí Thẩm, tan làm

rồi à?” “Đây là mâm xôi tôi mới hái, ngọt lắm!” “Đồng chí Thẩm, ăn của tôi này,

của tôi ngon hơn” ..

Sự nhiệt tình của dân làng lên cao chưa từng thấy. Khảo cổ là gì? Nghiên cứu là

gì? Xương lợn là xương sọ tổ tiên là thế nào? Dân làng thôn Vương Gia chẳng

hiểu mấy cái đó. Họ chỉ biết đồng chí Thẩm là người có học vấn cao siêu, quen

biết rộng với lãnh đạo trên Bắc Kinh. Thôn Vương Gia bao giờ mới có được nhân

vật tầm cỡ thế này ghé thăm?

Hơn nữa, nhìn cái phong thái “bà đây rất nhiều tiền” của cô ấy mà xem. Có tiền lại

có quan hệ, tạo mối quan hệ tốt với cô ấy, biết đâu sau này cô ấy thấy họ tốt bụng

lại dắt họ làm giàu thì sao? Dân làng thôn Vương Gia thực tế lắm. Đùi ai to thì ôm

người nấy.

Trái ngược với sự náo nhiệt bên phía Thẩm Nam Sơ, bên phía Tống Thanh

Dương lạnh lẽo thê lương. Những thanh niên trí thức cũ vốn có quan hệ tốt với

hắn đều lẳng lặng giãn ra. Ngay cả Tô Kiến Châu cũng lấy cớ đi lấy nông cụ để

tụt lại phía sau. Phương Khiết do dự một chút rồi vẫn đi cùng Tống Thanh Dương,

nhưng khoảng cách đã xa hơn trước.

Chỉ có Lý Mai là vẫn vô tư bám lấy Tống Thanh Dương, líu lo không ngừng. Vốn

đang bực bội, Tống Thanh Dương càng thêm phiền não. “Lý Mai, cô để tôi yên

tĩnh một chút được không?” “Anh Thanh Dương, em” Lý Mai im bặt, vẻ mặt tổn

thương.

Tống Thanh Dương cố nén giận: “Tôi hơi đau đầu, không được khỏe, muốn ở một

mình” “Á, anh Thanh Dương, anh có sao không? Em có mang thuốc đây, để

em về lấy cho anh” Nói rồi Lý Mai chạy biến về điểm thanh niên trí thức.

Lý Mai đi rồi, tai Tống Thanh Dương mới được thanh tịnh đôi chút. Nhưng nhìn

Thẩm Nam Sơ được dân làng vây quanh như sao vây trăng, cơn giận trong lòng

hắn không sao nuốt trôi.

Vốn định lợi dụng Thẩm Nam Sơ, ai ngờ cô chẳng thèm liếc hắn lấy một cái, đã

thế còn chà đạp lòng tự trọng của hắn xuống bùn đen. Trong mắt Tống Thanh

Dương lóe lên tia oán độc. Thẩm Nam Sơ, cô làm tốt lắm. Đã không biết điều thì

đừng trách tôi không khách khí.

Khương Thư Ý thu hết mọi chuyện vào mắt. Kẻ thù của kẻ thù là bạn. Thẩm Nam

Sơ quá chói sáng, Khương Thư Ý không dám đánh cược trái tim của Bùi Chính

Năm. Chỉ vài ngày nữa là anh đến thôn Vương Gia rồi. Phải giải quyết Thẩm Nam

Sơ càng sớm càng tốt. Trong mắt Khương Thư Ý hiện lên vẻ tàn nhẫn. Người

không vì mình, trời tru đất diệt.

Cô ta điều chỉnh bước chân, cố ý đi cùng Tống Thanh Dương tụt lại phía sau.

“Thanh niên trí thức Tống, chuyện hôm nay” “Sao? Cô cũng muốn cười nhạo tôi

à?” Tống Thanh Dương lạnh lùng nhìn Khương Thư Ý. “Tôi sẽ không cười anh”

Khương Thư Ý lắc đầu. “Dù sao chúng ta cũng có chung một kẻ thù” “Ồ?” Tống

Thanh Dương bắt đầu hứng thú.

..

Hệ thống: “Ký chủ, có người đang âm mưu hại cô” Thẩm Nam Sơ dửng dưng:

“Ờ!” Hệ thống lo lắng: “Ký chủ không đề phòng chút nào à?” Thẩm Nam Sơ: “Có

kẻ muốn tìm chết, mi định ngăn cản bọn chúng à?” Hệ thống loạn mã: “@#¥%&

Ký. ký chủ, ta. ta chắc chắn đứng về phía cô, tuyệt đối trung thành”* Thẩm

Nam Sơ nhướng mày: “Mi. có vấn đề” Hệ thống suýt cháy mainboard: “Không,

không có đâu” Thẩm Nam Sơ ghét bỏ: “Liếm nhiệt tình thế, sợ thất nghiệp à?” Hệ

thống: ┭┮﹏┭┮


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.