Nàng mỏi mệt quá, từ khi xuyên đến Tô gia, nàng chưa từng mệt mỏi như vậy.
Sự mệt mỏi này, không phải của thể xác, mà là của tâm lý.
Bách Lý Tranh khoảng thời gian này, vẫn luôn lặng lẽ bầu bạn bên cạnh nàng.
Thấy nàng có chút tiêu điều, liền quyết định chuyển hướng sự chú ý của nàng.
“Dung Dung, ta có lời muốn nói với nàng!”
Tô Dung Dung vốn đang nhắm mắt, nghe thấy lời ấy, mở mắt nhìn người đứng
trước cửa phòng nàng, liền lại lồm cồm ngồi dậy.
Nàng không nói gì, chỉ cứ ngây người nhìn đối phương như vậy.
Bách Lý Tranh thấy nàng không ra, nghĩ một lát, liền nói một câu: “Rất quan
trọng!”
Tô Dung Dung thấy thần sắc y không giống giả vờ, liền cố gượng tinh thần, bước
ra ngoài.
Ngôi trạch viện một gian này của Tô gia, sau khi Tề Giai Oanh qua đời, lại tiễn Tô
Mạn Mạn và Tô Cẩm Huy đi, liền trở nên có chút trống trải.
Bách Lý Tranh tùy tiện tìm một góc vắng người, hạ giọng nói: “Khi ta ở kinh thành,
hệ thống báo cho ta biết, nàng là nữ chính mới”
Quả nhiên, lời này vừa thốt ra, Tô Dung Dung nào còn tâm tư nghĩ đông nghĩ tây.
Lập tức thấy nàng mở to mắt, không dám tin chỉ vào mình: “Ta? Nữ chính ư?”
“Phải, nàng xem!”
Bách Lý Tranh vừa nói, vừa triệu hệ thống ra, cho nàng xem tiến độ cập nhật trật
tự thế giới.
Chỉ thấy hạn hán vốn có tiến độ chậm chạp đã biến mất, nạn châu chấu chỉ còn
một chút, mà vẫn đang tiến hành, gần như không đáng kể.
Phía sau liền là tai họa do người gây ra.
Kết quả là nơi này lại cũng đang đồng thời diễn ra, hơn nữa theo tiến độ thanh
trạng thái mà xem, cũng sắp kết thúc rồi.
“Tranh ca, rốt cuộc đây là chuyện gì?”
Bách Lý Tranh cũng có chút không hiểu, lập tức đem chuyện đột nhiên nhận được
thông báo của hệ thống trước đó, kể lại một lần.
Cuối cùng nói: “Dù sao thì tình hình là như vậy đó! Ta cũng không biết nam chính
mới là ai.
Ta đang suy tính, hay là chúng ta nhân lúc còn chịu tang, định chuyện hôn sự
trước xem sao?
Vạn nhất, cái gọi là nam chính, chính là phu quân tương lai của nàng, không có
người được chọn cố định thì sao?
Đợi định thân rồi, phát hiện không phải ta, vậy về sau đợi xác nhận là ai rồi, ta sẽ
xử lý hắn, đến lúc đó lại xem xét!”
Tô Dung Dung cũng không muốn sống những ngày gặp thiên tai nhân họa như
vậy, nghĩ một lát, nàng nói: “Hay là, huynh hỏi ý tiểu dì và thái cô bà của ta?”
“Nếu nàng không phản đối, ta sẽ bảo mẫu thân ta tìm người đi hỏi.
Với lại, Dung Dung, đợt nắng nóng gay gắt năm nay, theo thống kê của người bên
Thái tử điện hạ khi ta trở về, có không dưới ba mươi vạn lão bách tính đã chết.
Nhiều bách tính chết vì tai họa, nhưng cũng có rất nhiều người chết vì nhân
họa.
Ban đầu phụ thân ta báo cáo chuyện hạn hán lên triều đình, chỉ muốn triều đình
có thể sớm đưa ra đối sách ứng phó.
Kết quả, Hoàng thượng ban đầu không tin. Đến khi tin rồi, liền sai người canh giữ
các vùng biên giới.
Mèo Dịch Truyện
Nếu có bách tính bước ra, liền giếc không tha.
Đối nội là vậy, còn đối ngoại, khi người Thát Đát muốn nam hạ, ngài ấy lại chẳng
cấp cho ta thứ gì, chỉ lệnh ngoại tổ của ta mang binh tử thủ.
Thái tử và ngài ấy chính kiến bất đồng, dưới sự xúi giục của kẻ có ý đồ xấu, ngôi
vị Thái tử suýt chút nữa không giữ được”
Mặc dù Bách Lý Tranh không nói quá nhiều, nhưng Tô Dung Dung nghe đến đây,
những gì cần hiểu đều đã hiểu.
Thiên tai đã có, nhân họa cũng đã có.
Mà nàng trở thành nữ chính mới, đồng nghĩa với việc thế giới sẽ khôi phục trật tự
mới.
Vậy thì thiếu một nam chính, sẽ mở ra một chương mới.
Nam chính không nói là ai, vậy chính là để nàng tự mình lựa chọn ư?
Nếu nhất định phải chọn một người, dường như không có ai thích hợp hơn Bách
Lý Tranh!
Nghĩ như vậy, trong lòng nàng đã có chủ ý.
Dù sao thì tương lai của các đệ muội, nàng cũng không cần lo lắng nữa.
Còn phụ mẫu cũng đã khuất, cực phẩm cũng đã nhận báo ứng xứng đáng, dường
như chẳng còn chuyện gì của nàng nữa?
Tốc độ hành động của Bách Lý Tranh rất nhanh, vừa về đến nơi, liền nói chuyện
này với mẫu thân y.
Vệ thị rất thích Tô Dung Dung, đừng nói nàng là quý nhân trong vận mệnh của
con trai mình, chỉ riêng việc nàng hào sảng quyên tặng sáu vạn lượng cho tướng
sĩ biên quan, cũng đủ để bà ta nhìn nàng bằng con mắt khác.
Bởi vậy, con trai vừa nói, bà ta liền đích thân đi tìm Tô Dung Dung.
Tận tai nghe nàng nói nguyện ý xong, liền không ngừng nghỉ tìm Tề Giai Ninh và
Tề Tiểu Huệ.
Hai người này đều biết thân phận của Bách Lý Tranh là gì, đối mặt với việc Vệ thị
đích thân đến hỏi thăm, các nàng nào có lý do gì để không đồng ý?
Trên đời này vốn có người sẽ nhân lúc còn chịu tang mà thành thân.
ke-xau-va-lam-giau/chuong-222-dai-ket-cuc-hoanhtml]
Huống hồ, chỉ là định thân mà thôi!
Chẳng qua Quốc Công phủ dù không quá coi trọng môn đăng hộ đối, nhưng gia
thế vẫn hiển hách.
Các lễ nghi rườm rà, vẫn không thể tránh khỏi.
Bách Lý Tranh gấp gáp thời gian, muốn định hôn sự trước ngày mùng hai tháng
Giêng, trước khi Tô Dung Dung cập kê, nên trong lòng sốt ruột.
Thế nhưng ngay cả khi y cứ hối thúc không ngừng, việc định thân này vẫn kéo dài
đến ngày mười tám tháng Chạp.
May mắn thay, vẫn còn trong thời kỳ chịu tang, cũng coi như kịp trước khi Tô
Dung Dung cập kê.
Ngày này, Bách Lý Tranh đích thân đến.
Cái gọi là định thân, trong Tam môi lục sính, thuộc về Nạp trưng.
Bách Lý Tranh là Thế tử Hộ Quốc Công, hôn sự của y có thể nói là được trên
dưới triều đình, bách tính khắp nơi chú ý.
Thấy y cưới một nữ tử nông gia không cha không mẹ, trong triều có đủ loại lời
bàn tán.
Tuy nhiên, bất kể là Hoàng thượng đang hấp hối, hay Thái tử đang thay quyền
chấp chính, thì đều yên tâm.
Bởi vậy, hôn sự của Bách Lý Tranh này vô cùng thuận lợi.
Cùng với việc sính lễ được đưa đến nhà Tô Dung Dung, khi hôn sự của hai người
chính thức định đoạt, trong đầu y lại truyền đến giọng nói đã lâu không gặp của
hệ thống.
“Tít tít—— Nữ chính Tô Dung Dung trước khi cập kê, đã chọn nam chính, và định
thân, trật tự thế giới mở ra chương mới”
“Tít tít—— Hệ thống phát hiện ký chủ trở thành nam chính, tính mạng ký chủ đã
hồi phục”
“Tít tít—— Nhiệm vụ hệ thống hoàn thành, sắp thoát ly ký chủ. Đếm ngược, 5——
4——3——2——1——”
Theo sau tiếng đếm ngược kết thúc, giọng nói trong đầu Bách Lý Tranh lập tức
biến mất.
Ngay cả khi y cố gắng, muốn gọi bảng điều khiển hệ thống ra, cũng không tìm
thấy chỗ nào.
Cho đến giờ phút này, y cuối cùng cũng thở phào nhẹ nhõm.
Cái hệ thống chết tiệt đã rời đi, từ nay về sau, tính mạng của y cuối cùng cũng
không cần bị uy hiếp nữa.
Chỉ là đáng tiếc, đại siêu thị của y.
Nghĩ đến đại siêu thị, thần sắc y ngẩn ra, dường như, hình như, cái hệ thống chó
má kia, không mang đại siêu thị đi sao?
Nghĩ như vậy, y nháy mắt ra hiệu cho Tô Dung Dung, sau đó tránh mọi người, hai
người cùng vào thư phòng.
Đợi cửa phòng đóng lại, y lập tức nói:
“Dung Dung, hệ thống đã rời đi rồi, nó nói ta là nam chính nàng chọn, sinh mệnh
đã hồi phục.
Nhưng mà, đại siêu thị hình như vẫn còn”
Dứt lời, thân ảnh y liền biến mất trước mặt Tô Dung Dung.
Trong đại siêu thị, y rất nhanh phát hiện sự thay đổi của nó.
Đồ vật đều đã được làm mới, nhưng không còn đếm ngược nữa.
Khiến người ta cảm thấy, về sau sẽ không bao giờ được làm mới nữa.
Những thứ này, dùng hết thì thật sự là hết.
Tương đương với việc, đại siêu thị trở thành không gian của y!
Nghĩ như vậy, y ra khỏi đại siêu thị, nắm tay Tô Dung Dung, thử đi vào.
Kết quả lần này lại có thể vào được.
Hai người bắt đầu tham quan từ tầng hầm thứ nhất, đi một mạch lên đến tầng cao
nhất.
Bởi vì thời gian dư dả, Tô Dung Dung lại càng đem những thứ cần thiết cho nữ
giới, thu vào không gian của mình.
Đợi từ đại siêu thị ra, Tô Dung Dung vỗ vỗ vai Bách Lý Tranh, cảm khái nói:
“Tranh ca, huynh xem, huynh quả nhiên là Thiên Tuyển chi tử.
Dù cho sắp mất mạng, cũng có hệ thống cứu huynh.
Ngay cả khi hệ thống rời đi, còn để lại cho huynh một đại siêu thị.
Đại siêu thị này tương đương với không gian, không biết lớn hơn không gian của
ta bao nhiêu lần.
Thứ ta có, chỉ là những đồ vật của mình và Lý Vi.
Mà huynh thì có đủ mọi thứ, muốn người khác không ngưỡng mộ cũng không
được!”
Bách Lý Tranh nghe vậy liền cười đáp một câu: “Phải, ta là Thiên Tuyển chi tử,
nàng là Thiên Tuyển chi nữ, hai chúng ta là trời tác hợp!”
Dứt lời, hai người nhìn nhau cười, mọi điều đều ẩn chứa trong nụ cười ấy.
Trong cõi u minh, tự có thiên ý!
Vượt qua ngàn năm, còn có thể gặp được nàng, chính là duyên phận lớn nhất
trên đời này!
May mắn thay gặp được nàng, cũng may mắn thay có nàng!
Núi biển có kỳ hạn, phong vũ tự tương phùng!