Cuộc Sống Của Tôi Biến Thành Trò Chơi

Chương 107



Lục Vọng Phú véo cằm, chỉ cảm thấy lúc đó sao mình lại hoàn toàn không đi sâu

tìm hiểu điểm này, chỉ coi đó là hiệu ứng chương trình.

Bây giờ xem ra, đại sư đã bộc lộ mặt phi thường của mình từ lúc đó.

Chỉ là mọi người đều không suy nghĩ kỹ, dù sao thì mạng xã hội hiện tại quá hỗn

loạn, có quá nhiều chiêu trò PR.

Mọi người không dám dễ dàng tin tưởng hoặc khi xảy ra chuyện kỳ lạ gì đó cũng

tự mình tìm cách lý giải.

À, đây chỉ là mánh lừa đảo thôi, trên đời này không có chuyện gì mà khoa học

không giải quyết được.

Kiểu như vậy.

Nghĩ đến đây thì Lục Vọng Phú khẽ lắc đầu, cảm thán Khương Thật thật sự gặp

may lớn rồi.

Đợi ông giải quyết xong công việc, nhất định phải sắp xếp thời gian đặc biệt để

gặp mặt vị đại sư này.

Với vị đại sư như thế này nhất định phải thiết lập mối quan hệ tốt, sau này không

chừng sẽ có lúc cần giúp đỡ.

Trợ lý bên cạnh đang buồn ngủ: ..

Tổng giám đốc làm sao vậy, lúc thì nghiêm túc, lúc thì lắc đầu, lúc thì bỗng nhiên

nhận ra rồi lúc thì khẽ gật đầu.

Tổng giám đốc bá đạo nào cũng như vậy sao?

Cũng không biết livestream có gì hay ho mà xem. Nói thật mình là trợ lý của tổng

giám đốc bá đạo có phải nên chiều theo sở thích của ông một chút không nhỉ.

Đợi ngày mai, anh ta sẽ lén lút tải phần mềm livestream này về!

“Được rồi! Ba quẻ hôm nay đã xem xong xuôi!” Giang Mãn Y tươi cười hớn hở.

“Bây giờ, đến lượt tôi dành cho mọi người một bất ngờ nho nhỏ đây”

Cô lấy ra hai lọ thuốc dạng ống nghiệm được đóng gói, khán giả trong kênh

livestream vẫn còn ngơ ngác.

[Đại sư, đây là cái gì vậy?]

[Một lọ màu vàng, một lọ màu đen, thuốc nhuộm tóc à?]

[Streamer có gan thì ngày mai đi bắt ma cũng livestream cho chúng tôi xem đi]

[Hay là bây giờ đi bắt ma đi, hoàn toàn không muốn xem bất ngờ nho nhỏ]

[Bắt đầu bán hàng rồi à?]

[Cô nói là gì thì là gì, dù sao tôi cũng không mua hề hề, xem chùa đến cùng]

Kể từ khi “top 1 bảng xếp hạng” tặng quà, trong kênh livestream có một đám

những kẻ thích gây sự.

Giang Mãn Y lựa chọn phớt lờ họ, cô xoay hai lọ thuốc ống nghiệm lại.

Rất nhanh khán giả trong kênh livestream đã nhìn thấy nhãn dán trên đó.

[Thuốc mọc tóc]

[Thuốc may mắn?]

[Bao nhiêu tiền một lọ? Tôi mua!]

[Thuốc mọc tóc thật sự có tác dụng không? Tôi hói đầu hai mươi năm rồi, thật sự

rất nhớ những ngày có tóc trước đây]

[May mắn là một thứ nghe rất hư ảo nhưng nếu là sư phụ nói thì tôi tin, thứ này

làm sao để có được?]

[Trên lầu bị tẩy não rồi à? Loại sản phẩm 3 không này mà mấy người cũng dám

dùng]

Anan

[Mấy người thích tin thì tin, không tin thì thôi, chúng tôi thích mua thì mua, đừng

quản chúng tôi]

[Streamer rác rưởi, chỉ biết lừa tiền đúng không, không biết là đã đạt được giao

dịch bí mật không thể tiết lộ nào với streamer kênh này mà lại làm càn như vậy]

107.html]

Giang Mãn Y thấy kênh livestream lại sắp cãi nhau, cô búng tay một cái rồi xòe

tay ra, lòng bàn tay lập tức xuất hiện một cục vàng.

“Tôi đã nói rồi, tin thì có, không tin thì không. Nếu mọi người không tin thì có thể

rời khỏi livestream nhưng xin đừng làm ô uế kênh của đồ đệ tôi”

Cô nói rồi xoay tay một cái, thỏi vàng trên tay lại biến mất không dấu vết.

Giang Mãn Y ghé sát ống kính nói: “Mọi người có thể nói đây là cắt ghép, là ảo

thuật, cũng có thể âm thầm thay đổi”

“Nhưng nếu còn ồn ào nữa” Cô nở một nụ cười hiền lành: “Tôi sẽ tức giận đấy”

[!]

[Sư phụ đừng giận, đừng chấp nhặt với họ, họ cũng là người mới, chưa hiểu

chuyện mà]

[Vàng kìa!]

[Sư phụ sớm nói sẽ biến tiền đi chứ! Sớm nói thì con đã chẳng lèm bèm rồi,

người có thể dạy con không?]

[Mà nói thật, nếu biến ra hoa hồng thì có thể tán gái được đấy, sư phụ dạy được

không? Con muốn học!]

[Cái quái gì vậy, chắc chắn là ảo thuật!]

[Nói bậy, rõ ràng là phép thuật mà (cà khịa)]

[Đi thì đi, ai thèm cái livestream của cô, biết làm ảo thuật thì ghê gớm lắm chắc.

Cô cũng chỉ lừa được mấy đứa ngốc này thôi, là con gái thì cả thế giới phải nâng

niu cô, cô giỏi thật đấy]

[Bạn đã bị kích khỏi livestream]

Hà Thái nhìn dòng chữ “Bạn đã bị kích khỏi livestream” mà tức đến nỗi bật dậy

khỏi giường, miệng lầm bầm chửi: “Một lũ giả thần giả quỷ!”

“Đúng là tự cho mình là nhân vật ghê gớm rồi à?”

Gã nói xong thì lại chửi bới một tràng, một lát sau lại nheo mắt điên cuồng nhấn

mấy lượt báo cáo để trút giận.

Đợi đến khi xong xuôi mọi chuyện, gã mới khạc một tiếng rồi mở nhóm chat.

[Tôi đã bảo mấy con streamer đó đều là lũ ăn mày mà!]

Trong nhóm nhanh chóng có người trả lời hắn.

[Sao lại đi xem livestream thế, mau vào chửi con nhỏ này với tao, nó dám ngày

nào cũng ăn Haidilao, tiền chắc chắn là không sạch sẽ rồi]

Hà Thái đầy vẻ khinh thường, gõ phím điên cuồng: “Hôm nay ông đây không có

tâm trạng, hôm nay ông đây xem livestream với tâm thế làm việc thiện đấy”

“Mày không biết đâu, cả cái livestream đó cứ như bị tẩy não vậy, đứa nào đứa

nấy cứ như đồ ngốc mà tặng quà cho con nhỏ đó”

“Dựa vào cái gì mà mấy con nhỏ đó kiếm tiền dễ vậy, chỉ vì chúng là con gái

sao?”

“Nếu ông đây là con gái, ông đây đã có thể kiếm chục triệu mỗi năm rồi”

“Cái loại ngu xuẩn không bằng cấp, không năng lực, chỉ biết đi đường tắt là cái

loại ông đây khinh nhất”

[Vẫn là anh Thái đỉnh nhất, tốt nghiệp đại học 211 đúng là khác biệt, livestream

nào thế? Anh em giúp anh đi chửi]

[Thái ca sao vậy, đứa nào không biết điều thế]

[Nói đúng lắm, tôi ghét nhất cái kiểu đi đường tắt, chúng nó kiếm tiền dễ dàng

vậy, vậy mấy đứa đèn sách khổ cực như chúng ta thì tính là gì chứ?]

Lúc này Hà Thái mới nguôi giận được một chút, gã nhếch môi cười khinh bỉ, gõ

phím: “Livestream của ‘Vua câu cá Thật con’ đó, mấy người vào cứ báo cáo mê

tín dị đoan là được”

“Ông đây khinh nhất cái loại người này, nhìn cái là biết tốt nghiệp cấp hai rồi ra

ngoài lừa đảo, lũ ngốc già trong livestream cứ đợi mà bị lừa tiền đi”

Gã nói xong thì đắc ý đăng lại cái bằng tốt nghiệp 211 mà mình đã lấy trộm trên

mạng vào nhóm một lần nữa.

“Đọc sách nhiều vào”

[Đỉnh thật, vẫn là anh Thái đỉnh!]


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.