“Hừ, vô dụng thôi, Chân khí của ta hùng hậu vô cùng, e rằng chưa kéo ngã được ta, hắn đã tự mình ngã xuống trước rồi.” Thẩm Nhất Hàn không cho là đúng, lần nữa triển khai mãnh công về phía Thẩm Tường. Thẩm Tường vừa rồi bị hắn đánh trúng một quyền, đã bị thương, hắn tin không cần bao lâu là có thể đánh chết Thẩm Tường.
Thẩm Nhất Hàn từng quyền từng quyền oanh ra, “Huyền Băng Cương Kình” không ngừng công kích tới, hơn nữa đều là công kích từ xa, khiến Thẩm Tường không thể tiếp cận, chỉ có thể chống đỡ.
“Ha ha… Vừa rồi còn lớn tiếng nói muốn thay cha xuất chiến, bây giờ lại không có chút sức chống cự nào!” Thẩm Nhất Hàn phát ra tiếng cười sắc nhọn, mà trên người Thẩm Tường lại xuất hiện thêm một huyết động, đó là do bị “Huyền Băng Cương Kình” đánh trúng mà dẫn đến da thịt nứt toác.
Thẩm Tường khẽ hít một hơi, Thái Cực Âm Dương Đồ trong cơ thể hắn chậm rãi vận chuyển, Ngũ Hành Chân khí trữ tàng trong cơ thể theo sự khống chế của tinh thần lực của hắn mà dần dần hòa nhập vào nhau.
Ngũ Hành Chân khí hội tụ, giờ phút này, Thẩm Tường chỉ có thể đồng thời sử dụng Ngũ Hành Chân khí mới có phần thắng. Thế nhưng, Ngũ Hành Chân khí sau khi dung hợp mà thi triển ra, sẽ trở nên cực kỳ cường hãn và cuồng bạo, kinh mạch của hắn hiện tại khó lòng chịu đựng nổi.
Ngũ Hành Chân khí dung hợp cùng nhau thi triển ra, chuyện này từ trước đến nay chưa từng có ai thử qua, cũng không có ai có cơ hội thử. Thẩm Tường hiện tại lại đang chạm vào lĩnh vực thần bí, có thể nói là điên cuồng đến cực điểm, nếu không khống chế tốt, sẽ tẩu hỏa nhập ma, bạo thể mà chết.
Nhưng Thẩm Tường hiện tại đã thành công, tuy hắn cảm thấy kinh mạch đang nứt toác, thế nhưng Ngũ Hành Chân khí trong Đan điền của hắn lại hoàn mỹ dung hợp vào nhau. Chỉ là có chút khó khống chế, lượng lớn Chân khí đang chảy mất khỏi kinh mạch của hắn. Thẩm Tường biết hắn phải tranh thủ thời gian, thừa lúc Chân khí chưa cạn kiệt, lợi dụng loại lực lượng khủng bố này để đánh bại Thẩm Nhất Hàn.
Thân thể Thẩm Tường đột nhiên bùng phát ra một cỗ khí tức cuồng bạo, trái tim Thẩm Nhất Hàn cũng không khỏi đập mạnh một cái. Loại Chân khí này mang lại cho người ta cảm giác bá đạo, bạo ngược, tràn đầy tính hủy diệt!
“A…” Thẩm Tường bị Chân khí cuồng bạo trong cơ thể trùng kích đến thân thể kịch đau, không khỏi gào thét một tiếng. Chỉ thấy một cỗ khí lãng bạo ngược chợt phun trào ra, cuồn cuộn khắp bốn phía như sóng thần. Cả quảng trường chấn động mạnh một cái, những viên gạch đá nơi Thẩm Tường đứng đều vỡ nát.
Thiên địa Càn Khôn chính là do Ngũ Hành cấu thành, Ngũ Hành chi lực dung hợp cùng nhau, đó chính là trời, chính là Càn Khôn. Lúc này Thẩm Tường dung hợp Ngũ Hành chi lực, ngưng tụ ra lực lượng Càn Khôn, Càn Khôn Chân khí!
“Nằm xuống cho ta!” Thẩm Nhất Hàn toàn thân hàn khí bạo xạ, hắn càng ngày càng cảm thấy Thẩm Tường có thể đánh bại hắn, hắn phải tốc chiến tốc thắng, nhanh chóng đánh bại Thẩm Tường, tránh cho Thẩm Tường phản bại thành thắng.
Thẩm Tường hai mắt lóe lên điện quang, sải bước chạy về phía Thẩm Nhất Hàn. Hai chân hắn giờ phút này đều được quán đầy Càn Khôn chi lực có tính hủy diệt kia. Mỗi bước chân chạm đất, đều có thể giẫm nát gạch đá. Khi hắn lao nhanh tới, khí thế như vạn mã bôn đằng.
“Huyền Băng Cương Kình!” Thẩm Nhất Hàn cau mày nhìn Thẩm Tường đang lao tới, song quyền tề xuất, hai luồng Cương Kình băng hàn càng thêm cường hãn phun ra hàn khí, đánh về phía Thẩm Tường.
Thẩm Tường lúc này đang ở trong trạng thái điên cuồng, trong mắt hắn chỉ có một ý niệm duy nhất, đó là đánh bại Thẩm Nhất Hàn.
Khi hai luồng Huyền Băng Cương Kình có thể xuyên nứt đá tảng ập tới, Thẩm Tường gào lên một tiếng, vậy mà lại dùng một đôi nhục chưởng đỡ lấy hai luồng Cương Kình khủng bố kia. Mặc dù hai chưởng của hắn đều bị băng sương đông cứng, nhưng lớp băng trên đó lại nhanh chóng vỡ vụn, mà hắn vẫn đang điên cuồng lao về phía trước.
Thẩm Tường chỉ trong vài khoảnh khắc đã lao đến trước mặt Thẩm Nhất Hàn, một đôi nhục quyền liên tiếp oanh kích. Mỗi quyền đánh ra đều sản sinh từng trận Chân khí bạo tạc. Đây lại là một môn võ công Phàm cấp thượng thừa “Bạo Sát Quyền” cực kỳ bình thường. Mỗi quyền đánh ra, đều khiến Chân khí phát sinh một trận bạo tạc, là một loại võ công có sát thương lực rất lớn, nhưng lại tiêu hao rất nhiều Chân khí.
Mỗi quyền oanh ra, đều bạo xuất một trận tiếng nổ ầm ầm cùng khí lãng. Mà tốc độ ra quyền của Thẩm Tường rất nhanh, quyền nối quyền, liên miên bất tuyệt, cứ như thể thi triển “Bạo Sát Quyền” không hề tiêu hao Chân khí vậy.
Thẩm Tường lúc này dùng Càn Khôn Chân khí thi triển “Bạo Sát Quyền” khủng bố đến mức khiến người ta run sợ. Mức độ công kích này vậy mà lại trực bức Khí Cương!
Giờ khắc này, Thẩm Nhất Hàn cũng không thể không dùng Khí Cương để chống đỡ “Bạo Sát Quyền” điên cuồng đang oanh kích tới như mưa rền của Thẩm Tường. Mỗi quyền hắn đỡ lấy, trái tim đều không khỏi co rút lại một cái, loại Chân khí cuồng bạo bạo tạc ra khiến hắn cảm thấy sợ hãi. Nếu hắn bị đánh trúng một quyền, thì bị thương là điều chắc chắn.
Chỉ trong vài hơi thở, Thẩm Tường đã liên tục oanh ra mấy chục quyền “Bạo Sát Quyền”.
Ngay cả Thẩm Thiên Hổ cũng trừng lớn hai mắt. Hắn khó mà tin được con trai mình lại cường hãn đến thế, thế nhưng hắn lại nhìn ra được tình hình của Thẩm Tường lúc này cũng vô cùng tồi tệ. Loại lực lượng vượt qua cực hạn này, thông thường đều là phải tự tổn hại thân thể mới có thể thi triển ra được.
“Mẹ nó chứ…” Thẩm Nhất Hàn liên tục chống đỡ “Bạo Sát Quyền” điên cuồng, cũng không khỏi lầm bầm chửi rủa. Người có thể vận dụng “Bạo Sát Quyền” đến mức độ này, hắn vẫn là lần đầu tiên nhìn thấy, cũng là lần đầu tiên lĩnh hội được môn võ công Phàm cấp thượng thừa này lại khủng bố đến vậy.
Ngũ Hành Chân khí trong cơ thể Thẩm Tường đang điên cuồng thất thoát. Trong lòng hắn thầm hận, hắn cảm giác Chân khí sắp cạn kiệt rồi. Đến lúc đó nếu còn không thể đánh bại Thẩm Nhất Hàn, thì kẻ xong đời chính là hắn.
Thẩm Tường đột nhiên há miệng, phát ra một tiếng gào thét, một tiếng rồng gầm vang vọng chân trời. Một cỗ Chân khí cuồng bạo mà vô sắc lập tức từ miệng Thẩm Tường phun ra, bao phủ lấy Thẩm Nhất Hàn!
Đây là “Thanh Long Gào Thét”, chỉ có điều Càn Khôn Chân khí lúc này là vô sắc, nhưng sau khi phun trào ra, lại chợt lóe lên các loại lực lượng thuộc tính như lôi điện, hỏa diễm, thủy và băng.
Thẩm Nhất Hàn không lường được Thẩm Tường đột nhiên thi triển chiêu này, vội vàng lùi lại, vận chuyển Chân khí, phóng ra một Khí Cương Băng Tráo, chống đỡ công kích của loại Chân khí cuồng bạo này.
Đột nhiên, trong tay Thẩm Tường xuất hiện một thanh đại đao lóe hàn quang!
Thẩm Tường toàn thân tản ra Chân khí cuồng bạo, vừa rút ra thanh đao này đã gào lên một tiếng, đem toàn bộ Chân khí còn sót lại trong cơ thể rót vào đao. Chỉ thấy một trận thanh mang chói mắt bạo phát ra, một tiếng rồng ngâm sắc nhọn truyền ra, xé đá xuyên mây, nhiếp hồn đoạt phách.
Thẩm Tường phi thân nhảy lên, chỉ thấy thanh đại đao xanh biếc ánh sáng chấn động để lại một đạo tàn ảnh màu xanh, xé rách không khí, lấy thế lôi đình vạn quân, bổ thẳng từ đỉnh đầu Thẩm Nhất Hàn xuống.
“Chậm…!” Vài tiếng nói từ xa truyền đến, đó là tiếng kinh hô của mấy vị trưởng lão. Đại đao chém xuống, bổ nứt Khí Cương Băng Tráo của Thẩm Nhất Hàn, nhưng lại dừng ở bên cạnh cổ Thẩm Nhất Hàn.
Thẩm Tường vội vàng thu lại lực lượng, phóng thích một cỗ Chân khí cuồng bạo. Khí lãng cuồn cuộn bốn phía, tất cả mọi người đều đứng bất động tại chỗ như tượng đá, ngây người nhìn Thẩm Tường tay cầm đại đao.
Tất cả mọi người đều bị môn võ công hung mãnh bá đạo của Thẩm Tường chấn động sâu sắc. Lúc này hắn đâu còn là phế vật không có Linh mạch nữa? Căn bản chính là quái vật khủng bố!
Mười sáu tuổi, đã đánh bại một Phàm Võ Cảnh Thất Trọng! Đây chính là một kỳ tích!
Mà Thẩm Tường lại còn là một Luyện Đan Sư!
Trong một gia tộc có thể sinh ra thiên tài như vậy, điều này khiến rất nhiều người họ Thẩm trong lòng kích động vô cùng!
“Thẩm Tường – Thẩm Tường – Thẩm Tường!” Nhiều người đồng thời hô to tên Thẩm Tường, âm thanh truyền khắp không gian rộng lớn của Thẩm gia, vô cùng chấn động.
Thẩm Tường nhìn thần tình kinh ngạc hưng phấn của mọi người, trong lòng không khỏi dâng lên một trận tự hào.
Trước đó mọi người đều cho rằng Thẩm Tường nghênh chiến thách thức của thiên tài Dược gia chính là lấy trứng chọi đá, nhưng bây giờ nhìn lại, Thẩm Tường có rất nhiều phần thắng.
Nguồn: Sưu tầm