Thẩm Tường vừa ra khỏi thành liền phóng ra Chu Tước Hỏa Dực nhanh chóng bay lên, trong nháy mắt đã rời xa Thái Võ Môn, đến một khu rừng núi xanh um tùm.
Vừa rồi khi Thẩm Tường đi tìm Vân Tiểu Đao và những người khác, hắn được biết giá tiền truy nã mình lại tăng lên, thế mà là năm mươi vạn Tinh Thạch, hơn nữa Chân Võ Môn cũng đồng thời treo thưởng hắn, lý do là khi thiết tha hắn đã phế đi một đệ tử Chân Võ Cảnh của Chân Võ Môn.
“Đám gia hỏa này, sớm muộn gì ta cũng sẽ cho các ngươi biết hành động này ngu xuẩn đến mức nào!” Thẩm Tường thầm nói trong lòng, đột nhiên, hắn cảm thấy không khí phía sau đang chấn động, tuy rất yếu ớt, nhưng hắn lại có thể dùng Thần Thức mạnh mẽ của mình phát giác ra, chỉ thấy hắn đột ngột phủ xung, từ trên cao lao xuống.
Ngay khi hắn vừa hạ xuống mặt đất, trên cao truyền đến một tiếng nổ lớn, luồng khí ba chấn động kia, chấn mặt đất tan hoang thổ băng địa liệt, một vùng sơn lâm tươi đẹp rộng lớn lập tức bị hủy diệt.
Là đánh lén!
Thẩm Tường nhìn luồng Chân Khí bạo ngược đang bay lượn trên không trung, trong lòng kinh hãi không thôi, nếu hắn vừa rồi chậm một chút, nhất định đã bị biến thành bột phấn, hắn không ngờ lại có người cường hãn như vậy phát động loại đánh lén này với hắn, hơn nữa còn là hai người, bởi vì hai luồng Chân Khí hạo hãn kia từ hai hướng mãnh liệt bay đến va chạm vào nhau.
“Phía Bắc, cẩn thận đó!” Long Tuyết Di nhắc nhở hắn.
Thẩm Tường lấy ra Thanh Long Đồ Ma Đao, theo Thanh Long Chân Khí của Thẩm Tường ngày càng cường hãn, tổng trọng lượng của Thanh Long Đồ Ma Đao cũng ngày càng nặng, giờ đây đã nặng ba mươi vạn cân, nhưng trong tay hắn lại không có trọng lượng gì, chỉ khi hắn tấn công, rót Thanh Long Chân Khí vào trong Thanh Long Đồ Ma Đao, Thanh Long Đồ Ma Đao mới đột nhiên nặng lên gấp nhiều lần, khiến đối phương thố thủ bất cập.
“Chân Võ Cảnh nhị đoạn! Ta phát hiện ra rồi!” Thẩm Tường nhìn chằm chằm phía sau gò đất đằng xa, trong lòng thầm cười lạnh, hắn cũng không ngờ vừa mới rời xa Thái Võ Môn đã bị tấn công, hơn nữa thủ đoạn ẩn nặc của đối phương rất cao minh, Thẩm Tường đoán trên người bọn họ có một loại Linh Phù lợi hại, nhưng sau khi bọn họ phát động tấn công vừa rồi, Linh Phù đã thất hiệu.
Đột nhiên, một đạo hàn quang sạ hiện, một luồng khí tức nguy hiểm ập đến, Thẩm Tường lập tức đưa đao ngang ra cách đáng, chỉ nghe thấy một tiếng “Đang”, bắp chân của Thẩm Tường lập tức khảm nhập vào trong bùn đất.
Thẩm Tường cũng nhìn thấy kẻ tấn công mình rồi, đó là một đại hán toàn thân mặc thiết giáp, đầu đội thiết tráo, Chân Khí vô cùng quỷ dị, mang theo một cảm giác không linh, nhưng lại vô cùng cường đại.
Kẻ đó cũng ngẩn ra, hắn không ngờ Thẩm Tường mới sơ nhập Chân Võ Cảnh lại có thể đỡ được một đao toàn lực này của hắn!
Thẩm Tường nhìn thanh đao của đối phương, phía trên đã có thêm một vết mẻ, thanh đao này cũng là một thanh Linh Khí thất đoạn không tồi, lúc này xem như đã bị hủy hoại, kẻ đó tức đến toàn thân run rẩy.
Thẩm Tường vung đao bay thoán lên, nhưng hắn đột nhiên cảm ứng được một người khác tấn công từ phía sau lưng mình, đó là một cây cự phủ, cự phủ sắc bén mang theo sức mạnh cuồng mãnh, xé rách không khí, như lôi đình bổ xuống gáy Thẩm Tường.
Lực lượng của cây phủ này vô cùng cường hãn, giống như đã dùng toàn bộ sức mạnh, giống hệt như nhát đao Thẩm Tường vừa đỡ, hơn nữa lại vô cùng nhanh!
Nếu là một ngọn núi lớn, chắc chắn sẽ bị trảm thành hai nửa, khi bổ về phía Thẩm Tường, chỉ thấy thân thể Thẩm Tường đột nhiên nổ tung, hóa thành một làn hơi nước, hai người kia kinh hãi, cảm thấy có chút bất ngờ, bọn họ vốn không định giết Thẩm Tường đến mức không còn lại chút gì, nếu không thì sẽ không thể đi lĩnh thưởng kim được.
Thẩm Tường lại lần nữa thi triển Thủy Kính Công, trong khoảnh khắc đó dùng khí vụ huyễn hóa ra một hư thể giống hệt mình, sau đó bản thân dùng tốc độ cực nhanh rời đi.
Thẩm Tường ở trên không trung, lạnh lùng nhìn hai người phía dưới, tuy hắn là Chân Võ Cảnh nhất đoạn, nhưng Ngũ Hành Chân Khí trong cơ thể hắn đã dung hợp vào nhau, lại phối hợp với Thanh Long Đồ Ma Đao kia, Chân Võ Cảnh nhị đoạn căn bản không phải đối thủ của hắn.
Lượng lớn Thanh Long Chân Khí quán nhập vào trong Thanh Long Đồ Ma Đao, trong khoảnh khắc, Thanh Long Đồ Ma Đao đột nhiên biến thành mấy chục vạn cân nặng, Thẩm Tường từ trên cao phủ xung xuống, như vẫn tinh rơi rụng, vừa nhanh vừa mạnh, lực lượng vô cùng cường đại kèm theo Thanh Long Đồ Ma Đao chém xuống, trực tiếp chém người đàn ông đội thiết tráo thành hai nửa, mà mặt đất cũng bị rạch ra một đường câu hác sâu hoắm.
Nhát đao này của Thẩm Tường không chút lưu tình! Đối phương lại là hai Chân Võ Cảnh nhị đoạn, nếu liên thủ lại thì sẽ tạo thành uy hiếp nhất định đối với hắn!
Thủ đoạn lôi đình của Thẩm Tường khiến sát thủ còn lại sợ hãi tâm kinh nhục khiêu, bọn họ không ngờ Thẩm Tường mới sơ nhập Chân Võ Cảnh lại lợi hại đến thế, theo lẽ thường mà nói, Chân Võ Cảnh nhất đoạn và nhị đoạn chênh lệch rất nhiều, rất khó đánh bại nhị đoạn, trừ phi là loại người có nhiều Linh Mạch, bởi vì muốn bước vào nhị đoạn, lượng Chân Khí cần nén lại vô cùng nhiều, nhất đoạn xa xa không thể sánh bằng!
Thẩm Tường giết chết một người, sau đó lại biến mất không thấy tăm hơi, nếu không phải Thần Thức đặc biệt cường đại thì rất khó phát hiện ra sự tồn tại của hắn. Tên sát thủ kia trong lòng giật thót, vội vàng quay đầu nhìn quanh, đột nhiên, nguy hiểm ập đến, hắn tuy có thể cảm ứng được, nhưng lại không kịp chống đỡ, cũng không biết Thẩm Tường tấn công từ đâu, nhưng hắn vẫn vung loạn thanh đại đao trong tay.
“A…” Tên sát thủ kia kêu thảm một tiếng, một cánh tay của hắn bị Thẩm Tường tề kiên trảm hạ.
Tên sát thủ kia nhìn cánh tay đứt lìa cầm một thanh đao của mình trên mặt đất, trong lòng tràn đầy sợ hãi, hắn cố gắng trấn định lại, nhưng lúc này hắn chỉ nhìn thấy một đạo thanh quang lóe lên, lồng ngực hắn đau nhói, cảm giác như tất cả mọi thứ bên trong thân trên đều tan nát, lồng ngực hắn bị Thẩm Tường dùng thân đao nặng mấy chục vạn cân đánh trúng, luồng xung lực mãnh liệt kia trực tiếp khiến hắn trọng thương, khiến hắn bay văng vào một ngọn núi nhỏ ở đằng xa.
Khi Thẩm Tường bay nhanh qua, tên sát thủ kia đã bất tỉnh, chỉ là trọng thương, chưa chết, hắn một tay đặt lên đầu tên sát thủ, quán nhập một luồng Thần Thức, sau đó hỏi: “Là ai phái các ngươi đến?”
“Lữ trưởng lão!” Giọng nói của tên sát thủ yếu ớt mà không chút cảm xúc.
“Nói vậy các ngươi là đệ tử Thái Võ Môn?” Thẩm Tường lại hỏi, sắc mặt trở nên âm trầm vô cùng.
“Không phải, chúng ta là người nhà họ Lữ!”
Thẩm Tường không hỏi thêm, một chưởng vỗ xuống đỉnh đầu tên sát thủ, đem hắn kích sát!
“Lữ trưởng lão! Tốt cho một Lữ gia Dược Vương Sơn, thế mà lại muốn giết ta, như vậy thì không cần trả nợ cờ bạc nữa.” Thẩm Tường cười lạnh nói, Lữ trưởng lão cũng là người trong Trưởng lão viện, chỉ là một trưởng lão xử lý các sự vụ nhàn tạp của ngoại viện, thực lực khoảng Chân Võ Cảnh cửu đoạn, là người nhà họ Lữ!
Sau khi Thẩm Tường thắng Lữ Chính Nam, vẫn chưa nhận được đổ chú kia. Ba viên Trúc Cơ Đan và một quả Cửu Dương Liệt Diễm Quả đều vô cùng quý giá, bọn họ không nỡ giao những thứ quý giá này cho Thẩm Tường, nếu giết Thẩm Tường rồi, sẽ không có ai đến đòi bọn họ nữa!
Từ trước đó Thẩm Tường đã nghĩ đến Lữ gia rất có khả năng sẽ làm như vậy, hắn quyết định chờ hắn từ Huyền Võ Sơn trở về, sẽ đi tìm Lữ Chính Nam tính sổ, đối phương có ý muốn giết hắn, hơn nữa còn suýt thành công, Thẩm Tường cho dù không cần ba viên Trúc Cơ Đan và Cửu Dương Liệt Diễm Quả kia, cũng phải xả một hơi ác khí!
“Lữ trưởng lão, hãy đợi đấy cho ta!” Giọng nói của Thẩm Tường tràn đầy hung lệ.
Nguồn: Sưu tầm