Tiệm Bánh Của Cô Ngốc Và Ác Bá Mặt Lạnh

Chương 94: --- Phúc Mãn Viên đại chiến Mạch Lạp Hương



Mặt trời lên cao, người trên phố dần dần đông đúc.

Có người hiếu sự chỉ vào dòng chữ lớn trước cửa Mạch Lạp Hương, thắc mắc,

“Hộp mù là gì?”

Cốc Lật chỉ vào giá gỗ cười nói, “Hộp mù chính là đoán mò, mọi người xem

những chiếc túi phúc đằng kia, mỗi túi phúc đều có một tờ giấy, trên tờ giấy viết

tên các loại bánh, tất cả tên bánh của Mạch Lạp Hương chúng ta đều ở trong đó”

Vừa nói nàng vừa ra hiệu cho mọi người nhìn mặt bàn, đủ loại bánh xếp đầy bàn,

trong đó lớn nhất chính là bánh Cửu Cung Cách, tổng cộng mười phần.

Mùi hương bánh theo gió, luồn vào mũi, khiến tất cả mọi người đều không nhịn

được mà hít hà.

“Thơm quá, mấy loại bánh này ta đều chưa từng thấy, Cửu Cung Cách cũng ở

trong túi phúc sao?”

Cửu Cung Cách là đặc trưng của Mạch Lạp Hương, chín loại bánh khác nhau

đựng chung, tổng cộng ba tầng với hai mươi bảy loại bánh, không phải cứ có tiền

là mua được.

Cửu Cung Cách mỗi ngày đều thay đổi kiểu dáng, hơn nữa lại đặc biệt đắt, đa số

bọn họ chỉ được mãn nhãn chứ căn bản không mua nổi, không ngờ hôm nay lại

mang ra làm hoạt động.

Cái túi phúc này chắc phải đắt lắm đây.

Cốc Lật tiếp lời, “Những loại bánh mà mọi người nhìn thấy, đều ở trong túi phúc

cả, chỉ là Cửu Cung Cách chỉ có mười phần, các vị không nhất định mua được

đâu nha”

“Vậy ta không muốn hộp mù, ta chỉ muốn mua bánh thôi”

Cốc Lật cười xua tay, “Mua bánh thì vào tiệm chọn lựa, nhưng mấy loại trên bàn

này, trong tiệm không có bán”

“Nhưng ta chỉ muốn ăn loại này,” có người chỉ vào Mạt Trà Lương Cao nói.

“Rất xin lỗi, loại bánh này ba ngày sau mới chính thức bày bán, hôm nay chỉ làm

hoạt động thôi”

Bánh trong tiệm mọi người đều đã ăn qua, nhưng bánh trên bàn đều là lần đầu

tiên thấy, Mạch Lạp Hương khác với các tiệm khác, chỉ cần là bánh do nàng làm

ra, cái nào cũng ngon tuyệt.

Có người không nhịn được cám dỗ mà kêu lên, “Túi phúc này của cô bán thế

nào?”

Y đã chuẩn bị sẵn sàng cho một cái giá “hét trên trời”, ai ngờ chưởng quầy Mạch

Lạp Hương lại nói, mười văn tiền một cái.

“Cái gì, cô chắc chắn là mười văn tiền một cái sao?” Tất cả mọi người đều không

thể tin nổi mà nhìn về phía Cốc Lật, bọn họ quả thật không dám tin vào tai mình.

Mười văn tiền là có thể mua được Cửu Cung Cách.

Không đợi mọi người kịp phản ứng, Đồng Vạn Phúc “xoạch” một tiếng ném mười

văn tiền xuống bàn, “Ta muốn một cái” Y muốn xem rốt cuộc Mạch Lạp Hương

đang bày trò gì.

Phúc Mãn Đường, Đồng chưởng quầy, trời ơi? Đây là đến gây rối rồi, những

người bán hàng đều đổ dồn ánh mắt hiếu kỳ, nếu đánh nhau thì bánh bay tứ

tung cả.

Y muốn cái Cửu Cung Cách đó.

Tuy nhiên, vượt ngoài dự đoán của tất cả mọi người, Cốc Lật lại dẫn Đồng Vạn

Phúc chọn một túi phúc, mọi người lại đổ dồn ánh mắt về phía Đồng Vạn Phúc,

xem y có thể trúng cái gì.

Ngay lúc mọi người đang mong ngóng, Đồng Vạn Phúc cuối cùng cũng mở túi

phúc, lấy ra tờ giấy rồi từ từ nhếch môi cười, sau đó cười lớn ha hả.

“Cửu Cung Cách, là Cửu Cung Cách, mau mang đến cho ta, ngươi đừng có mà

chối bỏ”

Mọi người xì xào kinh ngạc, “Trời ạ, hắn ta lại dùng mười văn tiền mua Cửu Cung

Cách, chẳng lẽ là người của tiệm?”

“Người của tiệm nào chứ, rõ ràng là đến phá rối, chẳng qua là chưa phá thành

công, tránh ra!” Người đó chen mạnh những kẻ cản đường, lớn tiếng hô, “Ta

muốn một túi phúc”

Tiếng hắn ta hô vang, đánh thức mọi người, “Ta muốn túi phúc”

“Ta cũng muốn túi phúc”

Đồng Vạn Phúc ôm Cửu Cung Cách, hồi lâu vẫn chưa hoàn hồn. Hắn ta dường

như đã làm một chuyện ngu ngốc, lại nhìn Cửu Cung Cách trong lòng, bất giác

cong khóe môi.

Hắn ta đã thèm thuồng Cửu Cung Cách này từ lâu, mỗi lần đều không giành

được, không ngờ hôm nay lại trúng.

Vui vẻ quá.

Khi hắn ta hớn hở bước vào tiệm, liền thấy Đồng Văn đang nhìn mình với vẻ mặt

như bị táo bón.

“Ngươi nhìn ta bằng ánh mắt quái lạ gì vậy?”

đâu” Đồng Văn đau lòng khôn xiết, cứ thế này thì tháng sau lại bị trừ tiền lương

mất.

Đồng Vạn Phúc bừng tỉnh, phải rồi, hắn ta là đi phá rối mà.

phuc-man-vien-dai-chien-mach-lap-huonghtml]

“Ngươi, bây giờ hãy gọi hết tiểu tư và nha hoàn trong nhà đến đây, cả phu nhân

cũng gọi đến nữa”

Hắn ta chỉ về phía Mạch Lạp Hương, nói: “Cứ theo hoạt động của Mạch Lạp

Hương mà làm, dựng giá, mua túi thơm, nhét giấy vào, chúng ta cũng làm hoạt

động hộp mù”

Thời gian gấp gáp, nhiệm vụ nặng nề, để giữ được tiền lương tháng, Đồng Văn

cũng liều mạng đi thông báo.

Rất nhanh sau đó, Đồng phu nhân dẫn theo một đám người hùng hậu kéo đến,

dựng một giá gỗ, phái một nha hoàn đứng chuyên trước cửa Mạch Lạp Hương

mà hô.

“Phu nhân, dùng dải lụa đỏ quấn quanh giá gỗ”

“Được thôi,” bên này vừa đáp lời, bên kia đã nhanh chóng hành động.

Hứa Tam Nha tức đến nghiến răng nghiến lợi, vừa định đi giáo huấn đối phương

thì bị khách hàng kéo lại, “Ngươi đi đâu vậy, mau đổi bánh ngọt cho ta”

Hứa Tam Nha không biết chữ, nhưng trên tờ giấy đều có đánh dấu, nàng theo

dấu mà tìm bánh ngọt, vừa đưa qua liền nghe thấy đối diện hô, “Túi phúc treo

riêng ra, mỗi tầng mười lăm cái”

Không phải chứ, cái này các ngươi cũng học, quá đáng ăn hiếp người khác rồi.

Đại Phúc vừa định đi đuổi người, liền nghe Cốc Lật hô, “Đại Phúc, mau cùng ta về

nhà gói bánh ngọt đi, không đủ bán rồi”

Nha hoàn đối diện vẫn còn nhón chân, thậm chí đẩy khách hàng ra để nhìn cho rõ

hơn.

Phúc Mãn Viên hành động rất nhanh, chưa đầy một canh giờ đã học được hoạt

động của Mạch Lạp Hương.

Chỉ thấy Đồng Vạn Phúc với cái bụng béo tròn, học theo Tạ Oánh đứng trên ghế

mà hô lớn, “Phúc Mãn Viên, hoạt động hộp mù giống hệt Mạch Lạp Hương, mười

văn tiền một cái!”

Mọi người nghe vậy, quay đầu nhìn sang, ôi chao, cũng có một Cửu Cung Cách,

hơn nữa Phúc Mãn Viên còn bỏ ra vốn lớn.

Chín loại bánh ngọt đều rất đắt tiền, tổng cộng ba tầng, hai mươi bảy loại.

Trời ạ, hôm nay là Táo Vương gia và Táo Vương nãi nãi đánh nhau sao?

Những người trước đây không có tiền ăn bánh ngọt của Phúc Mãn Viên, lũ lượt

kéo đến. Tạ Oánh thấy người đã vơi đi quá nửa, chỉ tay về phía trước tức đến

giậm chân.

“Đại tẩu, đại tẩu, Phúc Mãn Viên cướp khách của chúng ta rồi”

Cốc Lật cũng không ngờ Đồng Vạn Phúc lại hèn hạ đến thế, trước đây hắn ta

toàn học lén, nay lại công khai.

Đồng Vạn Phúc nhìn biển người, cười không khép được miệng, hắn ta đã lâu

không thấy nhiều người như vậy, hắn ta quyết định, sau này Mạch Lạp Hương

làm gì thì hắn ta làm nấy.

Hắn ta muốn phái một tiểu tư chuyên môn, đứng canh ngay cửa Mạch Lạp

Hương, không làm gì cả, chỉ chăm chăm nhìn bọn họ.

Cốc Lật thấy vậy liền hướng về đám đông hô lớn, “Mua đủ mười túi phúc tặng

bánh mì mật ong nhỏ!”

Một đám người ồ ạt lại đổ xô về trước cửa Mạch Lạp Hương, nhưng chân còn

chưa đứng vững đã nghe Đồng Vạn Phúc rướn cổ họng hô, “Mua đủ mười túi

phúc tặng một phần bánh sen!”

Một đám người rào rào lại chạy sang Phúc Mãn Viên.

Hứa Tam Nha tức đến mặt đỏ tía tai, xắn tay áo hậm hực nói, “Thằng béo chết

tiệt, xem ta không kéo hắn xuống!”

Mèo Dịch Truyện

“Dừng lại!” Cốc Lật lên tiếng. “Chúng ta là làm ăn buôn bán chứ không phải

đánh nhau, đi bán bánh ngọt của ngươi đi”

Hứa Tam Nha tức đến hoa mắt chóng mặt, phu nhân nhà nàng, thật quá nhát gan.

Màn đêm buông xuống, đường phố tối tăm được chiếu sáng bởi các loại đèn hoa,

trên đường người đi lại thưa thớt, nói cười vui vẻ.

Vương tri huyện và con trai, mỗi người cầm một xiên kẹo hồ lô đi trên đường.

“Đánh nhau ư?” Vương Tranh Vinh không thể tin nổi dụi dụi mắt, nhìn đám người

chạy đi chạy lại giữa Mạch Lạp Hương và Phúc Mãn Viên, không biết bọn họ đang

làm gì.

Vương tri huyện theo ánh mắt con trai nhìn tới, chỉ thấy hai chủ tiệm đang rướn

cổ họng, hết sức quảng bá bánh ngọt của nhà mình.

“Phụ thân, bánh ngọt không cần tiền sao? Các tiệm khác đâu có đông đúc như hai

nhà này”

Người nói vô tâm, người nghe hữu ý. Vương tri huyện trừng mắt nhìn hồi lâu, cuối

cùng cũng phát hiện ra manh mối.

Thì ra, Phúc Mãn Viên bắt chước y hệt, có cái gì học cái đó. Vương tri huyện vuốt

râu trầm tư suy nghĩ, nếu thành Vĩnh An đều như Mạch Lạp Hương, lo gì thuế má

khó thu.

Hắn càng nghĩ mắt càng sáng, có vị Tài thần này trước mắt, hắn hà cớ gì phải

khắp nơi lừa gạt người.


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.