Ta Chính Là Tín Ngưỡng Của Lính Gác Toàn Đế Quốc.

Chương 20



“Ngủ đi”

Tùng Nguyệt mơ màng gật đầu, cuộn tròn trong chăn, lẩm bẩm không rõ: “Chúc

mừng anh thông qua thử thách”

Mặc Kiêu: “?”

Mặc Kiêu ngồi bên mép giường nhìn cô thật lâu. Cô co ro thành một cục nhỏ xíu.

Anh cởi quân trang nằm xuống bên cạnh, ôm cô vào lòng nhưng không có thêm

động tác thừa thãi nào.

Tuy nhiên, dục vọng ẩn giấu trong đôi mắt đen của anh mãi vẫn không bình tĩnh

lại được, chỉ là đang kiềm chế. Anh thầm cười khổ, không ai có thể thông qua thử

thách của cô cả. Anh chỉ là không muốn dọa cô sợ, trông cô còn quá nhỏ.

Sáng hôm sau.

Khi tỉnh dậy, Tùng Nguyệt dụi mắt, thấy Chó săn Tiệp Khắc đang ghé vào mép

giường vẫy đuôi với cô.

Tâm trạng cô rất tốt, xoa đầu nó. Khi theo Chó săn xuống sảnh khách sạn, cô thấy

Mặc Kiêu cùng các thành viên tiểu đội đang nghiêm mặt giằng co với nhóm Y Lạc

ở bàn đối diện.

“Mặc Kiêu, cậu thực sự muốn làm vậy sao? Vì một con thỏ tinh?” Mặc Kiêu cư

nhiên vì một con thỏ tinh mà ra điều kiện với hắn, Y Lạc cảm thấy không thể

tưởng tượng nổi.

“Tùy cậu, đồng ý thì hợp tác, không đồng ý thì cút” Mặc Kiêu lười biếng, cũng

chẳng quá để ý cái gọi là hợp tác trong miệng Y Lạc.

Y Lạc nghiến răng nghiến lợi thầm mắng Mặc Kiêu một câu, cuối cùng xụ mặt:

“Được, tôi đồng ý điều kiện của cậu”

Mặc Kiêu nhìn thấy bóng dáng Tùng Nguyệt trước tiên, vẫy tay: “Lại đây ăn sáng”

Tùng Nguyệt liếc Y Lạc một cái, bĩu môi đi đến bên cạnh Mặc Kiêu, nhìn bữa sáng

anh chuẩn bị mà ngây người.

Sữa nóng, trứng ốp la, sandwich cùng bánh ngọt và trái cây nhỏ.

Tùng Nguyệt ở Quân khu số 5 vài tháng nên biết, ẩm thực của Lính gác chỉ để no

bụng, thường là bánh mì khô, thậm chí một chai nước sinh mệnh là xong bữa.

Y Lạc nhìn bữa sáng phong phú đó chép miệng hai tiếng. Nhưng ngay sau đó,

nhìn khuôn mặt trắng nõn của Tùng Nguyệt, hắn cũng ngẩn người.

Không bôi thuốc nhuộm, khuôn mặt Tùng Nguyệt trắng như trứng gà bóc, mày

ngài mắt phượng trong veo sạch sẽ, mũi nhỏ xinh, môi hồng phấn. Cô xinh đẹp

đến mức không giống người thật.

quoc/chuong-20.html]

Không chỉ Y Lạc, các thành viên phía sau hắn và cả Á Bắc đều ngây người.

Khắc Lan ghé sát Tùng Nguyệt vừa ngửi vừa nhìn: “Tiểu Nguyệt Lượng! Hóa ra

em xinh đẹp thế này” Hắn đắm chìm trong hương thơm ngọt ngào tỏa ra từ cô.

Tư Hình thì không có biểu hiện gì quá lạ, chỉ nhìn Tùng Nguyệt thêm một cái.

Tóc mây buông xoã mắt hồ thu

Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.

Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt

Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.

Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ

♥♥.

Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ

Mặc Kiêu thần sắc nhu hòa, ấn cô ngồi xuống ghế: “Ăn xong chúng ta đi ngay”

Chỉ cần có anh bên cạnh, Tùng Nguyệt cảm thấy rất an toàn, dù ánh mắt xung

quanh có sắc bén và nóng rực đến đâu. Cô thầm nghĩ, cho chút ngọt ngào thích

hợp cũng không sai.

“Thảo nào!” Y Lạc nheo mắt.

Khi khởi hành, Tùng Nguyệt lén hỏi Khắc Lan: “Đội trưởng ra điều kiện gì với họ

thế?”

Khắc Lan vô tâm vô phế nói thẳng: “Điều kiện là bắt mấy tên dở hơi kia cách xa

em ít nhất 3 mét!”

Hóa ra bầu không khí ngưng trọng nghiêm túc buổi sáng, nội dung đàm phán chỉ

là cái này? Nhưng cô lập tức cảm thấy lòng mềm nhũn. Cảm giác được người ta

chống lưng bảo vệ hóa ra là thế này, chỗ dựa mới không tồi.

Sau khi hợp tác, mục tiêu đầu tiên của Mặc Kiêu và Y Lạc là đi rừng Cảnh Ngộ

tìm hồ Suối Bích! Đồng thời, Y Lạc phái tất cả đội viên trừ hắn ra ngoài tìm kiếm vị

trí của Dẫn đường, sau khi cướp được sẽ có đội lục chiến tiếp ứng.

Đây là quyết định Lính gác buộc phải làm để tự cứu mình. Tùng Nguyệt không có

ý kiến gì, chỉ sợ mình sẽ kéo chân sau thôi. Nhưng đội trưởng Mặc Kiêu không hề

có ý định sắp xếp chỗ khác cho cô hoặc đưa cô đi trước, anh giữ chặt cô bên

mình.

Từ khách sạn xuất phát đến rừng Cảnh Ngộ chỉ mất ba tiếng. Đến nơi, Y Lạc nhìn

máy định vị nói: “Chính là chỗ này”

Nhưng vị trí hồ Suối Bích không ai biết, đây là mật mã chỉ trưởng quan Quân khu

Philips mới nắm được!

Y Lạc nhẹ nhàng dẫn đường phía trước. Hắn quả thực tuân thủ hiệp ước không

lại gần Tùng Nguyệt trong vòng 3 mét, nhưng ánh mắt nhìn chằm chằm thì chưa

từng thu lại khoảnh khắc nào!

Tùng Nguyệt trốn trong lòng Mặc Kiêu, tránh đi tầm mắt đầy ẩn ý của hắn.

Vốn tưởng rừng cây ở khu chủ thành, lại có hồ Suối Bích cung cấp cho trung

ương Đế quốc thì sẽ không nguy hiểm như rừng rậm khu ô nhiễm đầy ma thú.

Nhưng đi chưa đầy một giờ, sương trắng dần dâng lên trong rừng, tốc độ lan tỏa

cực nhanh!


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.