Thế mới nói lũ đàn ông thô lỗ kia căn bản không biết chăm sóc con gái. Sao có
thể để con gái mặc đồ thô ráp như thế chứ? Hắn xoay người ra ngoài, khi trở về
trên tay xách một túi giấy.
Bình minh hôm sau.
Mặc Kiêu tỉnh dậy. Y Lạc nhận được tin, ung dung đi tới: “Tỉnh rồi à? Vừa khéo,
hôm nay chúng ta xuất phát chạy về luôn”
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ
♥♥.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ
Ở lại đây càng lâu càng không an toàn. Tầm Vũ sáng sớm đã nói với hắn, người
của Quân khu Philips đang truy nã họ toàn thành phố.
“Tùng Nguyệt đâu?” Mặc Kiêu chỉ quan tâm điểm này.
Y Lạc cạn lời: “Tôi sẽ để em ấy xảy ra chuyện sao? Dù sao tôi cũng là trưởng
quan Quân khu số 3 đấy”
Mặc Kiêu hơi buông lỏng nỗi lòng đang treo cao. Anh hỏi Y Lạc tình hình đêm
qua. Y Lạc cũng không giấu giếm, dù sao chuyện Tùng Nguyệt cũng không giấu
được người trước mặt.
Thực ra hắn vẫn thấy hơi tiếc, nếu nhóm Mặc Kiêu “tạch” rồi thì sau này Tùng
Nguyệt chỉ có thể dựa vào hắn. Giờ thì hay rồi, vì tối qua hắn thấy chết không
cứu lúc đầu, phỏng chừng Dẫn đường nhỏ tỉnh lại sẽ không thích hắn. Y Lạc có
chút u sầu.
Mặc Kiêu nghe xong chỉ thấy đau lòng. Đau lòng vì họ rõ ràng chưa từng làm gì
cho cô, nhưng cô lại dốc hết tất cả để trả giá. Càng làm anh tự trách hơn là vì bị
thương nghiêm trọng, ngay cả trên đường về, anh cũng chỉ có thể tạm thời giao
phó cô cho Y Lạc.
Sau khi Tầm Vũ tiễn nhóm Y Lạc đi, người của Quân khu Philips liền tra được đến
chỗ họ. Tầm Vũ không nói hai lời trốn về gia tộc, tóm lại đẩy hết việc cho các
trưởng lão tộc Điêu.
Barnett công cốc trở về quân khu, vẫn tức không chịu được. Hắn đã bị trưởng
quan quân khu liên hợp phê bình một trận, lúc này âm u đá văng cửa phòng Tây
Đồ Ân.
Tây Đồ Ân lại đang nhốt mình trong phòng đắm chìm điêu khắc gỗ.
“Tây Đồ Ân! Mày có biết mọi hy vọng của gia tộc đều đặt lên vai chúng ta không?
Nếu tối qua mày dùng hết toàn lực giữ chân lũ người đó, gia tộc ta cũng sẽ không
bị quân khu trách phạt nặng nề như thế!”
Tây Đồ Ân không quay đầu lại: “Bị trách phạt chỉ có anh thôi” Hắn là dị năng giả
cấp cao SSS, quân khu chỉ coi hắn như báu vật.
Barnett tức nghẹn họng. Nếu hắn có thiên phú thì hắn còn cần vội vã thế này
sao?
“Tây Đồ Ân! Cùng vinh cùng nhục! Không có tao, ai lót đường cho mày?” Hắn
nghiến răng.
quoc/chuong-37.html]
“Anh không ngáng đường là được rồi” Hắn mới chẳng quan tâm.
“Mày muốn tùy hứng như vậy thật sao? Tao sẽ bẩm báo gia tộc, mấy khúc gỗ rách
này của mày sớm muộn gì cũng bị” Hắn chưa dọa xong, Tây Đồ Ân cuối cùng
cũng ngẩng đầu nhìn hắn.
“Anh vẫn nên lo cho mình đi, Chủ quản Barnett. Phía Đông không sáng thì phía
Tây tối, tiền đồ của anh sắp xong đời rồi”
Barnett: “”
Biên giới Quân khu số 5.
“Y Lạc, có thể giao cô ấy cho tôi rồi” Mặc Kiêu mặt vô cảm vươn tay về phía Y
Lạc.
Tà niệm trong lòng Y Lạc đang dâng lên. Hắn ôm chặt Tùng Nguyệt, một chút
cũng không muốn buông tay. Nhưng nếu không đưa Tùng Nguyệt cho Mặc Kiêu,
hai quân khu thế tất sẽ trở mặt. Rõ ràng, Khắc Lan, Á Bắc và Tư Hình đều đã
triển khai trạng thái chiến đấu.
“Đừng căng thẳng thế chứ người anh em” Y Lạc cười bất đắc dĩ. “Hàng xóm láng
giềng thân thiết, không mời tôi vào Quân khu số 5 uống chén trà sao?”
Bắt hắn cứ thế rời đi là không thể nào.
Mặc Kiêu suy nghĩ một chút, nhàn nhạt nói: “Tùy cậu”
Nhưng anh vẫn nhìn chằm chằm người trong lòng Y Lạc. Y Lạc thở dài, hết cách,
chỉ có thể cực kỳ không nỡ đưa Tùng Nguyệt qua.
Mặc Kiêu đón được người liền ôn nhu nhìn cô. Tùng Nguyệt đã được thay một
chiếc váy trắng tinh sạch sẽ xinh đẹp, không biết Y Lạc kiếm ở đâu ra. Nhưng
mặc trên người cô trông cực kỳ xinh đẹp.
Tuy nhiên sắc mặt cô tái nhợt, môi hơi mím, không hề có dấu hiệu tỉnh lại. Cô đã
ngủ say hai đêm rồi. Mặc Kiêu hơi nhíu mày, trong mắt tràn đầy lo lắng.
“Nếu có thể tiến vào thế giới tinh thần của em ấy, thiết lập quan hệ thân mật, có lẽ
có thể giúp em ấy tỉnh lại sớm hơn” Y Lạc kiến nghị. “Thật ra việc này có thể để
tôi làm, gia tộc tôi dù sao cũng là thế tộc lâu đời của Đế quốc, có sự thừa kế”
“Đừng có mơ” Mặc Kiêu không chút do dự từ chối. Đừng tưởng anh không biết Y
Lạc đang đánh chủ ý quỷ quái gì.