Ta Chính Là Tín Ngưỡng Của Lính Gác Toàn Đế Quốc.

Chương 46



Hắn đã đánh giá thấp giá trị của Dẫn đường nhỏ này.

Thuốc thanh tẩy của cô có phẩm chất tốt hơn, tinh khiết hơn rất nhiều so với loại

thuốc do Y Tư Tháp của trung ương Đế quốc sản xuất.

Chỉ cần sản lượng đáp ứng được, điều này đã đủ để Quân khu số 5, không, cho

dù là mười quân khu cũng sẽ vì lọ thuốc thanh tẩy này mà nguyện ý bảo vệ

Tóc mây buông xoã mắt hồ thu

Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.

Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt

Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.

Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ

♥♥.

Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ

Hắn hiếm khi có tâm trạng tốt, bước vào phòng thí nghiệm.

Cô gái mặc áo blouse trắng không hề chú ý đến sự xuất hiện của hắn. Cô đang

cúi đầu nghiêm túc pha chế, thi thoảng ghi chép số liệu vào sổ. Ánh sáng nhu hòa

rọi lên người cô, trông cực kỳ yên bình.

Mặc Quyết dừng bước, không làm phiền cô.

Mãi đến khi Tùng Nguyệt đứng dậy vươn vai thư giãn mới chú ý đến hắn. Sếp

đến, cô tự nhiên vội vàng nói: “Chào Trưởng quan”

Thái độ của người làm công ăn lương vô cùng nhuần nhuyễn.

Mặc Quyết vẫn chưa quen với việc một Dẫn đường kiêu kỳ lại cẩn thận lễ phép

với hắn như vậy. Hắn đi tới, liếc nhìn những chất lỏng màu xanh lam nhạt trong

dụng cụ chứa, một hàng dài mấy chục ống, rất sạch sẽ đẹp mắt.

Hắn nói rõ mục đích đến: “Loại thuốc thanh tẩy này một đêm cô có thể làm ra

bao nhiêu?”

Tùng Nguyệt nghe tiếng trả lời: “Tôi hiện tại vẫn chưa xác định được độ tinh khiết

và hiệu quả, hôm qua đã nhờ Khắc Lan giúp tôi thử nghiệm”

“Tôi đã thử nghiệm rồi, hiệu quả rất tốt” Mặc Quyết ngắt lời trực tiếp.

“Hả?” Tùng Nguyệt ngẩn người một chút. Vậy là Trưởng quan tự mình thử nghiệm

sao? Nếu hắn nói hiệu quả rất tốt thì chắc chắn là hiệu quả không tồi, trong mắt

cô lóe lên tia vui mừng.

Hôm qua lượng sản phẩm thử nghiệm đưa cho Khắc Lan cũng không nhiều lắm.

Cô mím môi tính toán: “Nếu độ tinh khiết như hôm qua thì mỗi ngày tôi có thể làm

ra. khoảng hơn một ngàn lọ?”

Quy tắc nơi công sở, ước lượng thận trọng!

Nghe vậy, Mặc Quyết nghiêm túc nhìn cô. Hơn một ngàn lọ?

“Cô chắc chắn chứ?”

Tuy chưa tính là nhiều, nhưng con số này đã đủ để cứu vớt hy vọng của biết bao

nhiêu Lính gác! Mỗi ngày cô chỉ cần thông qua thuốc thanh tẩy là có thể giúp

đỡ hơn một ngàn Lính gác.

quoc/chuong-46.html]

“Nếu không đủ, tôi còn có thể từ từ tăng sản lượng” Tùng Nguyệt sợ Trưởng

quan không hài lòng với thành quả công việc của mình. Nghĩ bụng cây non rồi

cũng sẽ lớn, vậy thì cô cũng không phải không thể nâng cao sản lượng.

Tùng Nguyệt rất coi trọng cơ hội làm việc này. Nếu có thể thuận lợi sản xuất

thuốc thanh tẩy, vậy thì cô có thể yên ổn sinh sống ở Quân khu số 5.

Mặc Quyết nhìn chằm chằm xoáy tóc đen nhánh của cô, chỉ cảm thấy một cô gái

nhỏ bé như vậy mà lại có năng lượng lớn đến thế.

“Được, nếu mỗi ngày có thể chế tạo ra một ngàn lọ, vậy tôi thay mặt quân khu

thưởng thêm cho cô mỗi ngày một ngàn linh thạch”

Bao nhiêu cơ?

Tùng Nguyệt trợn tròn mắt! Một ngày một ngàn linh thạch, vậy một tháng chẳng

phải là ba vạn linh thạch sao?

Cô cứ thế thăng chức tăng lương thêm ba vạn một cách dễ dàng vậy à?

“Trưởng quan, đảm bảo hoàn thành nhiệm vụ!” Cô đứng nghiêm, chào kiểu quân

đội tiêu chuẩn.

Thực sự không nhịn được, Mặc Quyết bị cái dáng vẻ không có tiền đồ này của cô

chọc cười thành tiếng.

Tùng Nguyệt đột nhiên hơi ngẩn ra. Cô phát hiện vị Trưởng quan này khi cười lên

trông cũng khá đẹp trai.

Tuy nhiên cô không quên việc chính. Tùng Nguyệt tràn đầy hy vọng hỏi: “Trưởng

quan, tôi có thể hỏi ngài một câu được không?”

“Nói đi”

Tùng Nguyệt cẩn thận nhìn sắc mặt hắn: “Tôi biết đội trưởng Mặc Kiêu và mọi

người vì bảo vệ tôi mà đắc tội Quân khu Philips, hơn nữa còn cướp một Dẫn

đường, nghe nói đây là tội chết”

“Nhưng nếu thuốc thanh tẩy có thể giúp được quân khu, liệu quân khu có thể

bảo vệ đội trưởng Mặc Kiêu và mọi người không?”

“Cô muốn ra điều kiện với quân khu?” Mặc Quyết đột nhiên nheo mắt nguy hiểm

nhìn Dẫn đường nhỏ rõ ràng rất yếu đuối này.

Tùng Nguyệt tránh ánh mắt uy hiếp của hắn: “Đừng dọa tôi, tôi biết quân khu rất

cần thuốc thanh tẩy!”

“Nếu đã cần, vậy thì có thể bàn điều kiện chứ? Nếu không phải đội trưởng và mọi

người, tôi cũng sẽ không may mắn thức tỉnh dị năng, bình an trở về Quân khu số

5!”


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.