“Anh thấy em không dám nhảy mà trong lòng lại cứ muốn, nên mới giúp một tay
thôi. Vợ à, sao em lại có thể đổ oan cho anh như thế?”
Chu Ứng Hoài ôm chặt lấy eo cô dưới nước, rồi dùng sống mũi cao thẳng cọ cọ
vào mặt cô, dụ dỗ: “Nhảy một lần đã đủ chưa? Có muốn thêm lần nữa không?”
Vì đây là căn villa trên mặt nước riêng tư, xung quanh không có ai nên cô chỉ mặc
một bộ bikini. Bây giờ bị anh ôm sát như vậy, vành tai Trình Phương Thu lập tức
đỏ ửng.
Nghe anh hỏi, cô như vớ được cọc cứu mạng, vội vàng đáp: “Ừm, em muốn nhảy
thêm lần nữa”
Nói xong, cô đẩy anh ra định bơi về phía trước, nhưng lại bị anh bóp chặt lấy eo:
“Chạy cái gì? Cùng nhau về”
“Ồ” Trình Phương Thu thấy anh đơn thuần chỉ muốn cùng mình quay về nên cũng
ngoan ngoãn đứng yên, mặc anh dẫn mình lên bờ.
Sau lần nhảy đầu tiên, cô đã bớt sợ hơn, chơi liền tù tì mấy lượt nữa mới chịu
quay về phòng tắm rửa.
“Tắm chung đi” Trên đường về, Chu Ứng Hoài vừa cầm ly nước cam cô uống dở,
vừa quay đầu nói với cô.
Trình Phương Thu vốn đang nhàn nhã dùng khăn tắm lau tóc, nghe vậy lập tức
vắt chân lên cổ chạy về phía phòng tắm: “Em không tắm chung với anh đâu, xéo
đi!”
Đến tận bây giờ cô vẫn còn nhớ rõ cái “tắm chung” lần trước của anh đã khiến cô
phải trải qua những gì!
Ai ngờ chạy chưa được hai giây, anh đã sải vài bước đuổi kịp, một tay nhẹ nhàng
vác cô lên vai, nước cam trong ly thậm chí chẳng sánh ra một giọt.
“Đã bảo đừng chạy rồi mà” Chu Ứng Hoài nhếch môi, uống cạn ly nước cam rồi
tùy ý đặt lên chiếc bàn nhỏ bên cạnh, bàn tay lớn thuận thế vỗ mạnh hai cái vào
mông cô: “Sao lại không nghe lời thế nhỉ?”
“Á á á, đồ biến thái!” Lực chống cự nhỏ bé của Trình Phương Thu ngày càng
mạnh hơn, nhưng anh luôn biết cách trị cô.
“Đừng động đậy” Giọng người đàn ông không biết từ lúc nào đã trở nên trầm đục,
nghe cực kỳ quyến rũ. Anh vừa cảnh cáo vừa nghiêng đầu cắn nhẹ một cái vào
đùi cô.
Cảm nhận được cơn đau nhẹ ấy, cả người Trình Phương Thu cứng đờ lại, mặt đỏ
bừng như gấc.
Phòng tắm được bài trí khá đơn giản với thiết kế kính sát đất, có thể nhìn thấy rõ
ràng mỹ cảnh bên ngoài. Ánh mặt trời hắt vào, ấm áp và dễ chịu. Đồ bơi bị vứt
bừa bãi dưới sàn, bị đôi bàn chân trắng nõn của người phụ nữ giẫm lên.
Chẳng mấy chốc, đôi bàn tay gầy guộc trắng trẻo không chịu nổi phải chống lên
cửa kính, vì dùng lực mà các đầu ngón tay bị ép đến trắng bệch. Ngay sau đó, cơ
thể phía sau áp sát tới, bàn tay lớn phủ lên tay cô. Sự chênh lệch màu da giữa
hai người đập vào mắt tạo nên một cảm giác kích thích khó tả.
Trình Phương Thu cắn chặt đôi môi đỏ mọng, hàm răng lưu lại dấu vết khiến đôi
môi càng thêm kiều diễm. Từ cổ họng cô đứt quãng phát ra tên anh, với âm điệu
mềm mại lướt nhẹ, âm cuối hơi nâng cao suýt chút nữa khiến anh mất kiểm soát.
Ánh mắt người đàn ông sâu thẳm, ngón tay dài nâng cái cằm nhỏ nhắn của cô
lên, hơi thở còn nóng rực hơn cả ánh mặt trời phả vào mặt cô, tiếp sau đó là một
nụ hôn điên cuồng và nhiệt liệt. Đôi môi đỏ đã sưng cả lên.
Hai người dán chặt lấy nhau không một kẽ hở. Anh thở dốc nặng nề, sực nhớ ra
điều gì đó liền do dự hai giây, rồi cúi người với lấy món đồ trong hốc tường bên
cạnh. Sau khi cầm được món đồ đó trong tay, anh đặt vào lòng bàn tay nghịch vài
cái, rồi bật công tắc nhỏ, chậm rãi đặt nó vào đúng vị trí cần đặt.
Vừa mới thử đặt lên, Trình Phương Thu đã căng thẳng hẳn. Chu Ứng Hoài lập tức
nhíu chặt mày, yết hầu lăn lộn, vất vả lắm mới nhịn được.
“Cái gì thế?” Trình Phương Thu hơi thở loạn nhịp, đầu óc như đang nổ pháo hoa,
khiến cô không thể suy nghĩ nổi. Một lúc lâu sau, cô mới run rẩy đưa tay xuống
định lấy món đồ trong tay anh ra, nhưng lại bị anh giữ chặt cánh tay, không cho cô
chạm vào.
Nghe cô hỏi, anh im lặng hai giây, bất giác nhớ lại những lời trong đống “tài liệu”
kia, khàn giọng giải thích: “Một món đồ chơi nhỏ khiến em vui thôi”
chieu-tro-xinh-dep-la-dai-lao/chuong-253-hethtml]
Dứt lời, đầu ngón tay anh hơi dùng lực. Hai người cùng lúc cảm nhận được một
sự rung động khó tả, đôi vợ chồng lần đầu trải nghiệm đều thất bại thảm hại, chỉ
biết há miệng thở dốc liên hồi.
Chu Ứng Hoài lập tức ôm lấy Trình Phương Thu đang bủn rủn chân tay vào lòng,
để cô tựa vào người mình, sau đó thu hồi lại cả hai thứ đồ kia. Trên đó vương đầy
những dấu vết nước khác nhau, có của cô, cũng có của anh.
Anh bật vòi hoa sen để nước sạch chảy khắp cơ thể cả hai. Sau khi tắm sạch,
anh bế Trình Phương Thu vẫn chưa kịp hoàn hồn về phòng. Vừa đặt cô lên
giường, cô đã vòng tay ôm lấy cổ anh, nghiến răng nghiến lợi hỏi: “Anh học được
những thứ này ở đâu đấy?”
Trong đầu Trình Phương Thu lóe lên đủ loại khả năng, nhưng đều thấy không phù
hợp với anh, cuối cùng chỉ có thể hỏi chính chủ để tìm câu trả lời.
Nghe vậy, Chu Ứng Hoài im lặng một lúc, thấy chuyện này hơi khó giải thích nên
đi lấy điện thoại ở tủ đầu giường, mở tin nhắn với Kevin ra. Anh vừa chọn mấy tệp
tài liệu “có thể xem được” cho cô xem, vừa giải thích ngọn ngành mọi chuyện.
Anh giải thích rất nghiêm túc, nhưng nói được một nửa vẫn không thấy cô phản
hồi, đang định thắc mắc thì thấy trong căn phòng yên tĩnh vang lên những âm
thanh “khá là nhạy cảm”.
Gần như ngay lập tức, anh giật phắt điện thoại từ tay cô.
“Anh xem được, sao em lại không xem được?” Vì đoạn video vừa rồi nên sắc mặt
cô có chút ngượng nghịu, nhưng vẫn hùng hồn chất vấn anh.
Chu Ứng Hoài thấy hơi đau đầu, anh hít một hơi sâu, vội vàng nói: “Anh vừa nhấn
vào thấy là loại video đó nên không xem nữa, anh chỉ xem bản văn bản có giá trị
sử dụng thôi”
“Thế anh học được những gì rồi?” Trình Phương Thu thấy anh “mắc mưu” liền lập
tức truy hỏi đến cùng.
“Thì” Chu Ứng Hoài vỗ trán, trong lòng vô cùng hối hận. Thế nhưng cảm xúc đó
chưa kéo dài được hai giây đã bị những lời cô ghé tai nói tiếp theo thổi bay sạch
sẽ.
Bởi vì cô nói: “Chúng mình thử hết nhé, được không?” “Em muốn xem anh lấy
lòng ‘phú bà’ này như thế nào” “Làm tốt sẽ có thưởng”
Trong thời gian nghỉ dưỡng ở Maldives, họ gần như đã thử qua tất cả các loại đồ
chơi nhỏ vui vẻ mà Chu Ứng Hoài giấu trong vali. Từ đó mở ra một cánh cửa thế
giới mới.
Trình Phương Thu cũng thực hiện đúng hai chữ “có thưởng”. Sau khi quay lại làm
việc, trên nền tảng sẵn có, cô càng tích cực giúp Chu Ứng Hoài trải thảm đỏ
trong giới thời trang, đúng chất một phú bà vung tiền nghìn vàng chỉ để đổi lấy nụ
cười của mỹ nam.
Cứ như vậy, cơ hội hợp tác trong công việc của hai người ngày càng nhiều, số lần
xuất hiện cùng khung hình đếm không xuể. Lượng fan CP (đẩy thuyền) cũng ngày
một tăng, thậm chí còn xuất hiện cả nhóm fan chuyên theo dõi “Bao giờ Chu Ứng
Hoài và Trình Phương Thu kết hôn”.
Trình Phương Thu và Chu Ứng Hoài chưa bao giờ che giấu mối quan hệ của
mình, luôn công khai rất đàng hoàng. Chỉ là cô muốn có cùng một ngày kỷ niệm
kết hôn (với kiếp trước), nên mới trì hoãn việc đăng ký và chưa công khai hoàn
toàn.
Đợi đến ngày đó cuối cùng cũng tới, hai người dậy thật sớm, phi thẳng đến Cục
Dân chính. Ngay khi cầm được cuốn sổ đỏ trên tay, Chu Ứng Hoài đã đăng nhập
tài khoản chính thức, công bố tin vui này.
“Vợ tôi @Trình Phương Thu” Trình Phương Thu cũng không kém cạnh, lập tức
chia sẻ lại kèm dòng trạng thái: “Chồng tôi @Chu Ứng Hoài”
Tin tức vừa đăng đã lập tức làm nổ tung các bảng xếp hạng tìm kiếm. Đến khi họ
lên xe về nhà, cô muốn xem bình luận thì phát hiện trang web đã sập, không vào
được nữa.
“Chu phu nhân, điện thoại đẹp bằng anh không?” Bên cạnh vang lên giọng nói
đầy mùi dấm chua của ai đó.
Trình Phương Thu bất đắc dĩ tắt điện thoại, dỗ dành: “Không đẹp bằng, anh là đẹp
trai nhất, anh là sự tồn tại đẹp nhất thiên hạ này!”
Lời cô nói có chút mỉa mai, nhưng anh lại cười rạng rỡ, gật đầu đồng ý. Trình
Phương Thu thầm đảo mắt, nhưng khóe môi không kìm được mà cong lên.
Tháng thứ hai sau khi đăng ký, họ đã tổ chức những hôn lễ long trọng cả trong và
ngoài nước, địa điểm được chọn là thành phố Kinh Thành và vùng Provence
(Pháp).
Đối với họ, quãng đời còn lại, tất thảy đều là hạnh phúc.