Thập Niên 70: Cô Bạn Thân Cực Phẩm Của Nữ Phụ Trong Văn Niên Đại

Chương 143



Anh ba à, anh đúng là. Tần Dao chẳng còn lời nào để nói về hành động của anh

ba, nhưng cô lại thấy có gì đó hơi sướng, chẳng lẽ đây chính là cái lợi khi có anh

vợ chống lưng?

Đàn ông ấy mà, thỉnh thoảng cũng nên gõ đầu cho vài cái.

Cứ nghĩ mà xem, cô có tận bốn ông anh trai, sau này con cái cô sẽ có bốn người

cậu làm chỗ dựa!

Em rể làm thế này mới ra dáng chứ. Anh ba Tần gật gù, đừng thấy anh khờ mà

lầm, anh đã sớm nghi ngờ cậu em rể này lừa dối vợ chồng bà Thẩm Quế Hương

rồi. Cái gì mà dịu dàng dễ bắt nạt, toàn là giả dối hết, hai ngày nay ở khu nhà này,

Tần Học Tài đã đi thám thính kỹ danh tiếng của “em rể tốt” nhà mình rồi.

Dịu dàng dễ bắt nạt á? Toàn là bốc phét.

Cái đồ lừa đảo này!

Lại còn có mặt mũi bảo muốn quản lý em gái anh, đúng là nực cười, quá lắm thì

nhà anh chẳng thèm cái mối thân thích này nữa. Em gái anh có người chống

lưng, cũng may anh đã tới đây nên mới kịp thời vạch trần bộ mặt thật của em rể.

Anh ba Tần đem cái “bộ mặt thật hiểm độc” của em rể kể cho Tạ Hồng Nghê

nghe.

Dù là diễn kịch thì cũng phải bắt nó diễn cho ra hồn.

Tạ Hồng Nghê há miệng định nói gì đó nhưng cuối cùng lại thôi, vì cô không muốn

tranh cãi với anh ba.

Dựa theo quan sát của cô, em rể của Tần Học Tài làm việc nhà chẳng có chút gì

là lóng ngóng, không giống kiểu mấy ông chồng cả đời chẳng bao giờ đụng tay

vào việc gì, chai dầu đổ cũng không thèm dựng dậy.

Cái hạng đàn ông thực sự không làm gì ở nhà ấy, đến cái giẻ lau cũng chẳng tìm

thấy, cái chổi để xó nào cũng chẳng hay.

Cô nhìn Tần Dao và Cố Trình chụm đầu vào nhau trò chuyện, trong lòng thầm

ngưỡng mộ tình cảm của đôi vợ chồng trẻ, lại nhìn sang người đàn ông bên cạnh,

thầm kỳ vọng vào cuộc sống hôn nhân sau này của hai người.

Dù bây giờ đang là thời buổi bài trừ hủ tục nhưng Tạ Hồng Nghê phải thừa nhận

rằng, người đàn ông bên cạnh cô hình như luôn có vận may bám đuổi, làm việc gì

cũng cứ thế mà đúng hướng một cách kỳ lạ.

Chương 74

Anh ba Tần và Tạ Hồng Nghê được phân công công tác tại vườn cao su, nhưng vị

trí cụ thể thì chưa rõ. Tần Dao có ý muốn anh ba tranh thủ xin vào làm đầu bếp ở

nhà ăn, mấy ông anh của cô tay nghề nấu nướng dù không phải hạng đại sư

nhưng làm thợ bếp thì dư sức.

Vóc dáng như anh ba bây giờ, xào mấy chảo thức ăn lớn lại càng không thành

vấn đề.

Tần Dao xin nghỉ phép, định bụng theo xe đưa anh chị sang bên kia. Sẵn có

chuyến xe đi nông trường, Miêu Thúy Diệp bảo cô cũng sẽ đi cùng một thời gian

vì cô có quen biết với nông trường trưởng và chính ủy bên đó.

Tần Dao và Miêu Thúy Diệp hẹn giờ giấc, ăn sáng xong là xuất phát.

Tần Dao chưa từng đến vườn cao su, lần này đi coi như mở mang tầm mắt. Cô

biết việc cạo mủ cao su rất vất vả, nhưng nông nhàn hay nông bận đều có mùa,

vất vả một thời gian rồi sẽ có những ngày nhàn rỗi dài ngày, không giống như kiểu

làm việc chín chín sáu hay nghỉ luân phiên ngày nay, quanh năm suốt tháng lúc

nào cũng cường độ cao. Làm nông thì sự cực nhọc chủ yếu tập trung vào một

thời điểm nhất định thôi.

Hôm qua quậy một trận, lại có một đêm khá hoàn hảo với “Tiểu Cố”, sáng sớm

hôm sau Tần Dao vẫn đang chìm trong giấc mộng nhưng cơ thể vẫn theo phản xạ

tự nhiên mà tỉnh dậy đúng giờ.

van-nien-dai/chuong-143.html]

Tần Dao chưa mở mắt, vẫn đang kinh hãi nhớ lại những chi tiết trong giấc mơ lúc

nãy.

Tiểu hổ nương, tiểu hổ nương. đều tại cái người nào đó ngày nào cũng nhắc đi

nhắc lại chuyện hổ con, làm tối qua cô nằm mơ. Cũng không phải mơ thấy mình

biến thành con hổ vằn, mà là mơ thấy một con mèo Ragdoll hai màu, cô nằm

trong giỏ sinh mèo con.

Đẻ một hơi sáu con, mèo đẻ thì cứ từng lứa từng lứa như thế.

Nhưng đám con cô sinh ra màu sắc lại kỳ quái vô cùng, có con Ragdoll màu hiếm,

có con mèo tam thể, mèo mai rùa. lại còn có cả một con đen xì và một con mèo

mướp vàng nữa?

Rốt cuộc bố của đám trẻ là loại mèo gì vậy?

Đúng lúc này, mèo mẹ trong giỏ ngẩng đầu lên thì thấy trước mặt là một con hổ

lớn, trong mắt nó đầy vẻ nghi hoặc và kinh ngạc, hình như cũng đang sốc không

hiểu tại sao con mình lại trông như thế này?

Hình ảnh chuyển hướng, lại biến thành cảnh trong sở thú, con mèo Ragdoll xinh

đẹp vẫy đuôi thong dong đi ngang qua chuồng hổ, phía sau là một đàn mèo con

lon ton đi theo xem kịch.

Một giấc mơ thật kỳ quái, cuối cùng là mơ thấy nhảy lên nóc nhà sở thú tắm nắng,

ánh mặt trời thật dễ chịu.

.. Chẳng lẽ đây là điềm báo mang thai?

Tần Dao vô thức sờ bụng mình, rồi mở mắt ra, bắt gặp một khuôn mặt tuấn tú

trầm tĩnh. Cố Trình đang nhắm mắt, vẫn ngủ bên cạnh cô.

Tần Dao thấy buồn cười, cô biết Cố Trình chắc chắn đã tỉnh rồi nhưng còn giả vờ.

Cô giơ tay nhéo mũi anh, Cố Trình lập tức mở mắt, cười rồi khẽ giật lọn tóc của

cô.

Tóc Tần Dao dài, dù ngủ trên giường đôi lớn thì tóc cô vẫn xõa tung khắp nơi:

Đừng đè lên tóc em.

Cố Trình dùng ngón tay chải tóc cho cô, hai vợ chồng cùng nhau thức dậy.

Hôm nay Cố Trình đi làm muộn hơn chút để tiễn mấy người Tần Dao lên xe. Sáng

ra anh ở nhà ăn sáng, Tần Dao chuẩn bị nấu một bát mì trứng rau xanh lớn, Cố

Trình sà đến bên cạnh hỏi sao cô không nấu cháo nữa?

Tần Dao buồn cười: Chẳng phải anh không thích ăn sao?

Lão Cao còn ăn được, lại còn ăn sạch bách, anh đương nhiên không thể thua ông

ấy được. Hôm qua Cố Trình gặp Cao Kiến Quốc, lão Cao cứ than vãn mãi, bảo là

Tiểu Tần nhà cậu làm khổ tôi rồi.

Tần Dao vừa rửa rau vừa nhận xét: Anh đơn thuần quá đấy.

Cố Trình: ?

Anh ấy chắc chắn là lừa anh thôi. Tần Dao mỉm cười giơ tay xoa đầu Cố Trình.

Đừng nhìn Cố Trình bằng chừng này tuổi đầu, Tần Dao đôi khi thấy tính cách anh

rất đơn thuần, vừa dễ lừa lại vừa dễ dỗ. Có thể phương diện nào đó anh rất tinh

khôn nhưng môi trường trưởng thành của anh quá đơn giản, chưa từng nếm trải

môi trường xã hội phức tạp.

Cố Trình lớn lên trong gia đình như thế, mười mấy tuổi đã nhập ngũ, sau khi

trưởng thành phần lớn thời gian đều ở trong quân đội, so với môi trường bên

ngoài thì bên trong thực sự đơn giản hơn nhiều.

Tần Dao nhớ lại mấy gã đồng nghiệp và sếp nam từng gặp lúc trước, đúng là

người sau quái đản hơn người trước, toàn nói mấy câu đùa cợt thô thiển khó

nghe.


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.