“Mẹ, con dâu có chuyện muốn nói với mẹ, nói xong chuyện này con dâu sẽ đi
ngay,” Thẩm đại phu nhân nhìn Thẩm Lương Vi một cái, rồi nói với Thẩm lão
phu nhân: “Nha đầu tên Hương Vân bên cạnh Vi Nhi rất vô quy củ, bất kính với
chủ tử. Người như vậy không tốt để giữ lại bên cạnh Vi Nhi, con dâu liền làm
chủ đuổi nó ra ngoài, hôm nay vừa lúc nói với mẹ một tiếng”
“Ngươi nói cái gì?” Thẩm lão phu nhân đổi sắc mặt, trong đôi mắt hẹp dài xẹt
qua một tia sắc bén, khiển trách: “Ngươi thật to gan! Dung thái y ở bên ngoài
uy danh hiển hách, cái uy phong này định đem về dùng với mẹ chồng đấy à?
Hương Vân xưa nay quy củ, từ nhỏ hầu hạ Vi nha đầu rất tận tâm. Huống hồ
hai đứa nó chỗ nào cũng tốt, ngươi liền muốn đuổi người đi? Ngươi cứ không
thể thấy bên cạnh Vi Nhi có người tri âm tri kỷ hầu hạ hay sao? Ngươi làm mẹ
kiểu gì, cứ không thể thấy con gái tốt đẹp?”
Ngu ma ma cũng cuống lên, vội nói: “Đại phu nhân, nghĩ đến ngài chắc chắn là
hiểu lầm rồi. Hương Vân nha đầu kia vừa thành thật vừa bổn phận, sao có thể
vô quy củ được? Nó chính là lớn lên cùng Nhị tiểu thư nha, đối với chuyện của
Nhị tiểu thư còn để tâm hơn bất cứ ai, ngài nói như vậy, chẳng phải là làm Nhị
tiểu thư đau lòng sao”
Ngu ma ma vừa nói, vừa liếc mắt nhìn Thẩm Lương Vi.
Thẩm lão phu nhân hừ lạnh thật mạnh: “Vi nha đầu từ khi sinh ra liền đi theo
ta, ngần ấy năm đều là ta nhọc lòng nuôi nấng dạy dỗ. Hiện giờ người đã lớn,
ngươi liền nhớ tới có đứa con gái như vậy, không vui khi nó thân cận với ta có
phải không? Ngay cả một con nha đầu ta cho nó cũng muốn dùng biện pháp
đuổi đi!”
Thẩm đại phu nhân tức khắc có chút hết đường chối cãi: “Mẹ, con không có ý
này, con”
“Tổ mẫu,” Thẩm Lương Vi không muốn nhìn thấy mẹ mình bị khinh bỉ trước mặt
Lão phu nhân, lên tiếng nói: “Hương Vân sau lưng cười nhạo con ngu ngốc, nói
con ngu như vậy tương lai chết thế nào cũng không biết. Tổ mẫu, con không
ngu, con ghét Hương Vân nói con như vậy, con không muốn dùng nó nữa”
Ánh Trăng Dẫn Lối
Thẩm lão phu nhân, Ngu ma ma trợn mắt há hốc mồm.
gay-suc-ephtml]
Lời Thẩm đại phu nhân nói không tính, nhưng Thẩm Lương Vi nói như vậy.
“Nhị tiểu thư, chắc là ngài nghe lầm rồi? Hương Vân sao có thể nói như vậy
chứ, nó sẽ không nha!”
Thẩm Lương Vi không vui dẩu dẩu miệng: “Bà vú, tai ta không có vấn đề!”
Ngu ma ma: “”
“Làm sao sẽ có loại sự tình này?” Thẩm lão phu nhân nói: “Đi gọi Hương Vân
tới, ta tự mình hỏi nó, hảo hảo giáo huấn nó một chút. Vi nha đầu à, Hương
Vân từ nhỏ hầu hạ con, tình cảm chủ tớ giữa hai đứa người khác không so
được. Nói câu khó nghe, nó bồi con, chăm sóc con thời gian còn dài hơn mẹ
con, cứ như vậy đem người đuổi đi, chỉ sợ con cũng không quen, nói ra cũng
không dễ nghe. Tổ mẫu hỏi một chút, nếu là hiểu lầm thì bỏ qua không nhắc
tới, nếu có nguyên do gì, tổ mẫu sẽ giáo huấn nó”
Thẩm đại phu nhân vốn định nói thêm gì đó, nhưng một câu “nó chăm sóc làm
bạn thời gian còn dài hơn mẹ con” của Lão phu nhân khiến bà chỉ cảm thấy
trong lòng chua xót, cái gì cũng không nói ra được.
Thẩm Lương Vi lại không chịu: “Không có hiểu lầm, nó chính là nói như vậy. Tổ
mẫu, con không cần nó! Tổ mẫu, ngài từ trước đến nay thương con, nhưng
mà. nhưng mà nó mắng con như vậy ngài sao lại, sao lại không đau lòng con
chứ?”
Trong lòng Thẩm lão phu nhân rùng mình, thầm mắng Hương Vân tiểu tiện
nhân kia khinh cuồng quá trớn, chỉ đành vội vàng cười nói: “Tổ mẫu tự nhiên
đau lòng con. Thôi, nếu đã thế, liền không cần nó nữa! Tổ mẫu lại chọn người
tốt cho con dùng”
Thẩm đại phu nhân lập tức nói: “Mẹ, con dâu trước kia cũng không thể chăm
sóc tốt cho Vi Nhi, mẹ liền cho con dâu một cơ hội bồi thường đi. Con dâu sẽ
chọn nha đầu tốt cho Vi Nhi”