Nước mắt Xuân Anh lăn dài trên má, nàng dập đầu cầu xin Thẩm Lương Vi:
“Nhị tiểu thư, nô tỳ không gả! Nô tỳ đời này đều không muốn lấy chồng, nô tỳ
thề, nô tỳ có thể thề, nô tỳ chỉ muốn cả đời hầu hạ Nhị tiểu thư, cầu xin Nhị
tiểu thư thành toàn cho nô tỳ! Cầu xin Nhị tiểu thư thành toàn!”
Ánh Trăng Dẫn Lối
Thẩm Lương Vi ngẩn ngơ, trong lòng càng thêm chua xót.
Đời trước. Đời trước Xuân Anh tỷ tỷ cũng cầu xin nàng như vậy.
Nàng lại như bị ma chướng, thế mà không nghe ra chút tuyệt vọng và sợ hãi
nào trong lời nói của nàng ấy, còn tự cho là mình làm tốt cho nàng ấy, tự cho là
gả cho Ngu Tam Nhi thì nàng ấy mới có nơi nương tựa cả đời!
“Xuân Anh tỷ tỷ sao có thể không lấy chồng?” Thẩm Lương Vi nhìn sắc mặt
bỗng chốc trắng bệch của Xuân Anh, vội vàng cười nói: “Tương lai Xuân Anh tỷ
tỷ nhất định sẽ có nhân duyên tốt! Ngu Tam Nhi xấu xí như vậy, sao xứng với
Xuân Anh tỷ tỷ được? Yên tâm, chuyện này ta sẽ không đồng ý với bà vú đâu”
“Thật sao?” Xuân Anh vừa mừng vừa sợ, ngẩng phắt đầu lên.
Thẩm Lương Vi gật đầu cười nói: “Đương nhiên là thật rồi!”
“Vâng, nô tỳ tạ ơn Nhị tiểu thư!” Xuân Anh cảm kích đến rơi nước mắt dập đầu.
“Việc này Xuân Anh tỷ tỷ không cần lo nghĩ nữa, cứ để ta lo. Đêm nay, Xuân
Anh tỷ tỷ thay ta đi làm một việc, tỷ đến phòng củi”
Ngày hôm sau, trong phủ rất nhanh lan truyền tin tức, Phỉ Thúy thế mà bỏ trốn!
Thẩm lão phu nhân và Thẩm nhị phu nhân tức muốn hộc máu, lôi mấy bà tử
liên quan ra đánh một trận, lại phái người âm thầm ra ngoài tìm kiếm.
Đây chính là một quả bom hẹn giờ, lỡ như ra ngoài nói năng lung tung, làm
hỏng thanh danh của Thẩm Hoằng Khải thì biết làm sao?
tron-dihtml]
Chỉ là, người này một khi đã chạy ra khỏi phủ thì như cá bơi ra biển lớn, muốn
tìm ra đâu có dễ dàng như vậy?
Rối ren hai ba ngày mà chẳng có chút tin tức nào, Thẩm lão phu nhân và Thẩm
nhị phu nhân đành phải bỏ cuộc. Chỉ có thể nghĩ theo hướng tích cực, Phỉ
Thúy chưa chắc đã có gan to như vậy dám ra ngoài nói bậy? Hơn nữa, một
thiếu nữ trẻ tuổi xinh đẹp như ả ta lẻ loi một mình chạy loạn bên ngoài, không
chừng đã bị người ta bắt bán vào thanh lâu rồi cũng nên?
Thẩm lão phu nhân thu hồi tinh lực, quyết định vẫn là nên kiểm soát lại đứa
cháu gái thứ hai này thì thực tế hơn.
Thẩm Lương Vi cũng hoàn toàn không muốn trở mặt với bà ta ngay bây giờ.
Thứ nhất là chưa đến mức đó, không cần thiết. Thứ hai, giả heo ăn thịt hổ hiệu
quả càng tốt hơn. Thứ ba, dù sao cũng phải đợi cha trở về, thật sự có chuyện
gì xảy ra thì nhà mình cũng không đến mức chịu thiệt.
Nếu không, nhà mình chỉ có mỗi Tam ca là đàn ông ở nhà, đối phó với đám
người như lang như hổ ở Nhị phòng, Tam phòng, nói không chừng sẽ chịu thiệt
thòi.
Thẩm lão phu nhân thấy cháu gái vẫn thân cận với mình như cũ, tuy rằng đồng
thời nó cũng thân cận với mẹ ruột hơn, nhưng cũng không vì thế mà ảnh
hưởng đến quan hệ với bà ta. Tuy trong lòng có chút bất mãn, nhưng bà ta
cũng đành phải nghĩ cách từ từ, không dám bức bách Thẩm Lương Vi quá
đáng.
Hôm nay, Thẩm đại phu nhân đến Thái Y Viện làm việc, sáng sớm dùng xong
bữa sáng, Thẩm lão phu nhân liền cười tủm tỉm nói với Thẩm Lương Vi: “Hôm
nay là ngày lành, mắt thấy sắp đến Tết rồi, hôm nay mấy chị em các con cùng
đến chùa Bạch Vân (Mây Trắng) dâng hương cầu phúc đi, thành tâm bái lạy Bồ
Tát, phù hộ cho sang năm thuận lợi! Tam thẩm con xưa nay ổn thỏa, để thím
ấy đưa các con đi”
Thẩm tam phu nhân mỉm cười nói: “Mẹ yên tâm, con dâu nhất định sẽ chăm
sóc tốt cho các cháu, đi sớm về sớm”
Thẩm Lương Dung, Thẩm Lương Nguyệt đều rất vui vẻ, vô cùng mong đợi.
Thẩm Lương Vi cũng mắt sáng long lanh, biểu hiện sự mong chờ rất đúng lúc.
Xe ngựa đã sớm chuẩn bị xong, mấy chị em thay y phục, lập tức có thể xuất
phát.