Có thể thấy việc hôm nay đi chùa Bạch Vân dâng hương chắc chắn đã được
tính toán từ trước, sở dĩ không báo trước cho Thẩm Lương Vi, chẳng qua là
muốn gạt Thẩm đại phu nhân mà thôi.
Thẩm Lương Vi không nhớ rõ ngày cụ thể, nhưng mang máng nhớ là có chuyện
đi dâng hương này.
Thực ra, chuyện dâng hương này cũng không chỉ có một lần.
Nàng nhớ không rõ ràng cụ thể lắm.
Ba chị em Thẩm Lương Vi đều đi, Thẩm Lương Hân theo thường lệ lại là người
bị bỏ lại.
Thẩm tam phu nhân không thích nàng, lý do không đưa nàng ra ngoài đều có
sẵn: Nó còn nhỏ, không thích hợp ra ngoài.
Cho dù hiện giờ nàng đã không còn nhỏ, nhưng so với các chị em thì vẫn là
nhỏ nhất, cái lý do này vẫn có thể tiếp tục dùng.
Thẩm Lương Hân tự nhiên là hâm mộ, nhưng cũng chỉ có thể hâm mộ mà thôi,
nàng căn bản không dám nói nửa câu muốn đi.
Lần này Thẩm Lương Vi nhìn nàng một cái, lại cười nói: “Tổ mẫu, Nhị thẩm, Tứ
muội muội cũng không nhỏ nữa, chi bằng cho Tứ muội muội cùng đi đi, người
đông cũng náo nhiệt hơn chút”
Thẩm Lương Hân đột nhiên ngẩng đầu, ánh mắt lộ ra vài phần mong chờ.
Thẩm tam phu nhân theo phản xạ cau mày, thuận miệng cười nói: “Lên chùa
dâng hương cần nhất là thành ý, cũng không phải đi chơi, đâu thể nói cái gì
náo nhiệt hay không náo nhiệt. Lần này cứ thế đã, lần sau thích hợp sẽ gọi nó
đi cùng”
Thần thái trong mắt Thẩm Lương Hân vụt tắt ảm đạm, ngoan ngoãn vội cười
nói: “Con, con vẫn là ở nhà thôi, con, con không muốn đi”
Thẩm Lương Vi cũng không nói gì thêm, lộ ra vẻ tin lời nàng, cười nói với nàng:
“Nếu đã thế, vậy lần sau Tứ muội muội muốn đi thì hãy đi”
Thẩm Lương Hân miễn cưỡng cười, khẽ “Vâng” một tiếng. Thẩm tam phu nhân
lườm nàng một cái, lười để ý đến nàng nữa.
Thẩm Lương Vi không cho rằng mình là người tốt bụng bừa bãi, nàng đương
nhiên muốn lôi kéo Thẩm Lương Hân, nhưng cũng cần Thẩm Lương Hân tự
mình phản kháng.
chua-bach-vanhtml]
Lúc này. Nàng chỉ phụ trách châm ngòi, nàng cũng muốn xem Thẩm Lương
Hân có thể nhẫn nhịn đến bao giờ.
Vị tiểu đường muội này cũng không phải là đèn cạn dầu đâu.
Nếu dùng tốt, đó sẽ là một thanh kiếm sắc bén đâm ngược lại Tam phòng.
Đời trước, những kẻ làm tổn thương gia đình nàng, Nhị phòng là chủ lực, Tam
phòng là đồng lõa, bọn họ giẫm đạp lên xương cốt người nhà nàng để hưởng
vinh hoa phú quý, không ai là vô tội cả.
Thay y phục ra ngoài, ba chị em mỗi người mang theo một nha đầu thân cận,
do Thẩm tam phu nhân dẫn đầu, rất nhanh bước lên xe ngựa xuất phát.
Chùa Bạch Vân nằm ở ngoại ô phía tây kinh thành, hương khói thịnh vượng.
Cho dù là mùa đông, khi thời tiết tốt người đến cũng không ít.
Xe ngựa dừng lại ở cổng núi, các chị em đội mũ có rèm che xuống xe, theo
Thẩm tam phu nhân lên núi vào chùa, đi dâng hương trước Phật.
Quỳ trước tượng Phật tổ trang nghiêm, trong làn khói hương lượn lờ, Thẩm
Lương Vi quỳ trên nệm hương bồ, chắp tay trước ngực, thành kính lễ bái.
Cảm tạ ông trời đã cho nàng trọng sinh trở lại. Đời này, nhất định phải bù đắp
tất cả những di hận của kiếp trước. Đời này, nàng nhất định phải để cha mẹ
song thân khỏe mạnh, hai vị huynh trưởng bình an thuận lợi, muốn cả nhà vui
vẻ bên nhau.
Muốn những kẻ ác độc làm tổn thương bọn họ, những kẻ đầu trâu mặt ngựa
kia phải trả giá đắt, trừng phạt đúng tội cho những việc chúng làm!
Thẩm Lương Nguyệt có chút không kiên nhẫn, vừa quay mặt lại đúng lúc
thoáng thấy thần sắc thành kính, dáng vẻ vừa bi thương vừa vui mừng của
Thẩm Lương Vi, không khỏi ngẩn ra, ngay sau đó hừ nhẹ một tiếng mắng
thầm: “Làm bộ làm tịch, ghê tởm!”
Thẩm Lương Vi hoàn hồn, thu liễm thần sắc, liếc nàng ta một cái không lên
tiếng.
Dâng hương xong, Thẩm tam phu nhân lại dẫn ba chị em vào nghỉ ngơi trong
sương phòng ở tiểu viện đã đặt trước.
Ánh Trăng Dẫn Lối
Uống chén trà nóng, sưởi ấm người, Thẩm tam phu nhân liền cười ngâm ngâm
nói: “Cơm chay của chùa Bạch Vân này nổi tiếng lắm, chúng ta dùng cơm chay
xong hãy về. Ta biết chị em các con không chịu ngồi yên, tịch mai ở hậu viện
đang nở rộ, đúng là tuyệt sắc, các con đi dạo đi!”