Nữ phụ tu tiên - ta luyện đan chỉ để nuôi con

Chương 49 【Hẹn gặp ở huyện Xuân Hòa】



Trung Ương đại lục có năm đại tiên môn, trong đó Quan Tinh Tông là một

trong số ấy. Tông môn này từ trước đến nay luôn giữ lập trường trung lập, rất ít

khi can dự vào thế sự phàm tục. Đệ tử trong môn đều lấy việc quan sát tinh

tượng, bói toán thiên cơ làm nghề sinh nhai. Tuy môn nhân không đông, nhưng

nhờ từng nhiều lần dự đoán chính xác những đại kiếp nạn của giới tu tiên,

Quan Tinh Tông đã đặt vững địa vị không thể lay chuyển của mình trong hàng

ngũ tiên môn.

Vài ngày trước, tinh tượng đột nhiên xuất hiện biến động, hơn nữa còn là lần

biến động lớn nhất trong gần ngàn năm qua, trực tiếp kinh động toàn bộ cao

tầng của Quan Tinh Tông.

Chưởng môn cùng các trưởng lão suốt đêm tiến hành thôi diễn, thậm chí còn

mời cả vị túc lão của tông môn đang ẩn cư tránh đời ra mặt.

Hợp sức toàn tông, không ngủ không nghỉ tính toán suốt ba ngày ba đêm, cuối

cùng kết quả được một vị trưởng lão mừng rỡ mang trình lên chưởng môn.

“Ý nghĩa của tinh tượng là một tia sinh cơ, đại kiếp thiên địa tiếp theo đã có

cách hóa giải! Nhưng nếu muốn nắm bắt được tia sinh cơ này, còn cần phải

luyện chế một kiện pháp bảo…”

Tại huyện Khánh Vĩnh, nghe nói hồ yêu Yến Châu hiện đang được chữa trị

trong huyện nha, sau khi hồi phục tinh thần, Tống Ly liền lập tức đến thăm

nàng.

Trong phòng thuốc hương lan tỏa, em gái của Yến Châu đã canh giữ bên

giường nàng suốt một ngày một đêm.

❤❤❤

Cảm ơn mọi người rất nhiều ạ.

Người chị gái này của nàng đúng là tai bay vạ gió. Nghe những người từ Túc

Sơn bình an trở về kể lại, vị đại năng nhập vào thân thể cô ấy mang mối thù với

yêu tộc sâu không thể xóa nhòa. Dẫu trong lòng nàng cảm thấy bất bình thay

cho chị, nhưng cũng chỉ có thể nuốt nỗi uất ức này vào trong.

Đây là món nợ mà yêu tộc thiếu nhân tộc, sinh ra trong chủng tộc này, nàng

cũng không còn cách nào khác.

Khi Tống Ly bước vào, nàng đang từng chút một đút thuốc cho chị.

“Tiên sinh…” ánh mắt Tống Ly nhìn về phía Yến Châu, giọng nói có phần khẽ

khàng.

Yến Châu vừa tỉnh lại, ánh mắt mờ mịt nhìn Tống Ly.

“Xin lỗi,” Tống Ly thu ánh nhìn lại, “vừa rồi đã nhận nhầm cô thành người khác”

Yến Châu im lặng không nói, trong lòng tràn đầy bất lực.

Tống Ly bước đến: “Ta cũng là luyện đan sư, để ta xem qua thân thể của cô

nhé”

“Làm phiền đạo trưởng rồi” Yến Châu khẽ gật đầu.

Trong quá trình bắt mạch cho Yến Châu, Tống Ly cũng nhận ra rằng sau trận

chiến ở Túc Sơn, những kinh mạch bị bế tắc trong cơ thể nàng đã được Kỷ sư

khai thông. Từ nay về sau việc tu hành của nàng sẽ đặc biệt thuận lợi, hơn nữa

khi học những thuật pháp hồ tộc mà Kỷ sư từng sử dụng, cũng sẽ dễ dàng hơn

rất nhiều.

Sau đó, chuyện của hai chị em hồ yêu có thể giao cho Tiết Trác đang làm việc

tại huyện nha Khánh Vĩnh. Khi Bàn Nha dẫn Tống Ly ba người chuẩn bị rời đi,

có một bóng người đuổi theo phía sau.

“Tống đạo hữu, Lục đạo hữu, Tiêu đạo hữu!” Dương Sóc từ xa chạy tới, xem ra

sau mấy ngày dưỡng thương, tinh thần hắn khá tốt.

“Nghe người trong nha môn nói các ngươi là người của Tán Tu Liên Minh,

không ngờ lại có duyên như vậy. Ta cũng sắp đi huyện Xuân Hòa để nương nhờ

Tán Tu Liên Minh rồi!”

Lục Diễn có chút kinh ngạc: “Ngươi không định đi ngũ đại tiên môn nữa sao?

Có cơ duyên mà Kỷ tiền bối ban cho, với tư chất của ngươi hoàn toàn có thể

gia nhập ngũ đại tiên môn!”

Dương Sóc cười sảng khoái: “Nếu là trước đây, ta đúng là sẽ không do dự mà

tìm đến tiên môn. Nhưng sau chuyện lần này, ta bỗng cảm thấy cuộc đời của

người tu đạo vốn không nên bị trói buộc. Thế gian rộng lớn này còn rất nhiều

nơi chờ ta đi xem, rất nhiều thế tình chờ ta trải nghiệm”

“Có lẽ đây chính là thứ mà người xưa gọi là hồng trần tiên đạo. Làm tán tu tự

do một chút cũng tốt. Nếu chỉ chăm chăm nhìn vào tài nguyên và cơ hội của

đại tiên môn, e rằng chính mình cũng không nhận ra đã bỏ lỡ những gì”

“Dương đạo hữu ngộ tính thật cao, nghĩ y hệt ta!” Lục Diễn cười nói. “Vậy thì

hẹn gặp ở huyện Xuân Hòa!”

“Hẹn gặp ở huyện Xuân Hòa”

“Hẹn gặp ở huyện Xuân Hòa”

“Hẹn gặp ở huyện Xuân Hòa”

Sau khi đến phủ quận thủ lĩnh linh thạch và Thiên Linh Quả, trên đường quay

về, trong xe ngựa Lục Diễn thò đầu nhìn bản đồ trong tay Tống Ly.

“Đây là bản đồ kinh đô mà, xem cái này làm gì vậy?”

Lần này không chờ Tống Ly trả lời, Tiêu Vân Hàn ngồi bên kia đã lên tiếng.

“Bia Trường Sinh của Kỷ sư”

con/chuong-49-hen-gap-o-huyen-xuan-hoahtml]

“Đúng rồi! Bia Trường Sinh của Kỷ sư ở ngay kinh đô. Nói ra thì hồi nhỏ ta còn

hay đến bái lạy nữa!” Lục Diễn vỗ trán, chợt nhớ ra.

Ánh mắt Tống Ly thuận thế liếc sang: “Nhà ngươi ở kinh đô à?”

“À, đúng…”

Ánh mắt của Lục Diễn bắt đầu liếc ngang liếc dọc. Tổng bộ của Thương hội

Nguyên Bảo nằm ở kinh đô, vừa nãy hắn nói chuyện vội vàng quá, lại quên mất

điểm này.

“Vậy thì vừa hay, sau khi trúc cơ xong ta định đi kinh đô tế bái, tiện thể ghé

thăm nhà ngươi, thăm xem bệnh tình của Lục Ngọc đạo hữu thế nào rồi” Tống

Ly nói tiếp.

Lục Diễn chỉ cảm thấy mồ hôi lạnh trên trán túa ra.

“Hay là thôi đi thì hơn… thật ra nhà ta vừa rách vừa nhỏ, lại còn ở vùng ngoại ô

kinh đô rất hẻo lánh, e là tiếp đãi không chu đáo được…”

Lần này không cần Tống Ly lên tiếng, Tiêu Vân Hàn nhìn bộ dạng của hắn, trực

tiếp lạnh lùng mở miệng: “Nói dối”

Mồ hôi của Lục Diễn lại càng túa ra dữ dội hơn.

Vì sao hắn phải che giấu thân phận của mình? Bởi vì từ nhỏ đến lớn, xung

quanh hắn có rất nhiều bằng hữu, đều là vì tiền mà bám lấy hắn.

Bây giờ thật vất vả mới dựa vào chính bản thân mình kết giao được hai người

bạn có tình cảm chân thành, hắn không muốn mối quan hệ này vì tiền bạc mà

biến chất.

Nhất là Tiêu Vân Hàn, mượn lời của Tinh Vũ đạo nhân mà nói, kẻ này sớm đã vì

thanh kiếm của hắn mà triệt để biến thành chó săn của linh thạch rồi.

Nếu để bọn họ biết hắn là nhị công tử của Thương hội Nguyên Bảo, tên này

tuyệt đối sẽ là người biến chất đầu tiên!

Lúc này, ánh mắt của Tống Ly trong xe ngựa khiến Lục Diễn rất không thoải

mái, hắn quyết định liều mạng phản kích nàng.

“Tống Ly, ngươi quan tâm đến tình trạng của anh ta như vậy, chẳng lẽ là muốn

làm chị dâu ta à?”

Tống Ly bình thản lật sách: “Sao, nhà ngươi rất cần ta gả qua để xung hỉ à?”

Lục Diễn câm nín không nói nên lời, ván này hắn thua thảm hại.

Bàn Nha nhìn sang Lục Diễn với vẻ mặt hả hê. Ngớ người chưa, là ngươi tự

chuốc lấy mà.

Lục Diễn lập tức chuyển hướng công kích, hai tay khoanh trước ngực: “Bàn ca,

huynh còn cười được à? Bọn ta bị bắt đến Thiên Ẩn Thư Viện, huynh không tới

tìm bọn ta thì thôi, lại còn chẳng nghĩ đến chuyện tìm cứu binh, tình huống của

bọn ta khi đó nguy cấp lắm đó!”

“Tìm cứu binh cái gì, ta dẫn các ngươi ra ngoài chẳng phải là để các ngươi lịch

luyện sao? Mới ra ngoài đi hai bước đã đòi tìm cứu binh, thằng nhóc thối này

còn chưa cai sữa à?” Bàn Nha lười biếng đáp.

Lục Diễn lại thua thêm một hiệp nữa.

Trở về huyện Xuân Hòa, ba người báo cáo xong tình hình lịch luyện với Tinh Vũ

đạo nhân, liền bị Bàn Nha đuổi thẳng đến Ngũ Vị Các làm việc.

Vừa bước tới cửa, bước chân của Tống Ly đã không tự chủ được mà khựng lại.

Nàng không nhìn nhầm, trước cửa Ngũ Vị Các có thêm một tấm biển.

“ Bổn tiệm bán Tiêu Thực Đan là nhị giai thượng phẩm đan dược, có giấy

chứng nhận giám định của Thương hội Nguyên Bảo”

Bên cạnh tấm biển còn treo khung giấy chứng nhận hợp cách do Thương hội

Nguyên Bảo phát hành.

Cho dù là Tống Ly, lúc này cũng có chút không hiểu ra sao. Đợi đến khi nàng

vào trong hỏi một tiểu nhị trong tiệm, mới biết được vụ hiểu lầm khi con gái

của tông chủ Trường Minh Tông và đệ tử mới của tông chủ vì Tiêu Thực Đan

mà đặc biệt tới Ngũ Vị Các một chuyến.

Nghe xong, khóe miệng Tống Ly không nhịn được giật giật.

Con gái tông chủ Cừu Linh, nàng có ấn tượng. Trong nguyên tác, chính là kẻ

ngốc đem vị trí tông chủ đã nắm chắc trong tay, hai tay dâng cho nữ chính.

Còn đệ tử mới của tông chủ, nàng lại càng có ấn tượng. Chẳng phải chính là

nữ chính nguyên tác, Từ Diệu Diên sao.

Cừu Linh hẳn là không thể ngờ, theo cốt truyện nguyên tác, sau khi Từ Diệu

Diên trở thành tông chủ Trường Minh Tông chưa được mấy ngày, Trường Minh

Tông liền bị nam chính tiêu diệt.

Ai bảo đây là một bộ tu tiên đầy những tình tiết cường thủ hào đoạt, ngược

luyến tàn tâm và truy thê hỏa táng tràng chứ…

Tống Ly cũng không vì việc Cừu Linh vu oan cho Tiêu Thực Đan của nàng mà

tức giận. Người bình thường nào lại đi chấp nhặt với kẻ ngốc cơ chứ?


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.