Dung My vừa về đến nhà chưa được mấy phút thì Dung Thanh và vợ cũng đã từ
ngân hàng trở về.
Vừa bước chân vào cửa, Dung Thanh lập tức báo tin cho con gái mình,
“Nuannuân, hôm nay bố và mẹ đã đến ngân hàng hỏi rồi, những người như chúng
ta là đủ điều kiện vay vốn, nhưng thủ tục vay còn cần vài ngày nữa mới xong.
Chúng ta đi chọn nhà ngay bây giờ đi, chọn căn lớn nhất!”
Hai vợ chồng sáng sớm thức dậy, đến công ty một chút rồi đi thẳng đến ngân
hàng hỏi về các vấn đề liên quan đến khoản vay. Sau khi biết lãi suất cho vay là
7.43%, Dung Thanh ngay tại chỗ cùng Natalia quyết định vay, với số tiền tối đa
mà ngân hàng có thể giải quyết.
Khoản vay này dùng để mua nhà, kết hợp với cơn sốt mua nhà hiện tại, dù thế
nào cũng không thể lỗ được, điều này cũng cho Dung Thanh thêm nhiều tự tin.
Việc đi lại phối hợp với ngân hàng làm thủ tục đã tiêu tốn khá nhiều thời gian, nên
lúc quay về trời đã gần tối.
Bận rộn cả ngày, nhưng giờ phút này Dung Thanh không hề cảm thấy mệt mỏi,
vừa về nhà thấy Dung My cũng ở nhà, liền nghĩ ngay đến việc lập tức dẫn vợ con
đi xem nhà.
“Bây giờ ư? Cũng không cần phải gấp vậy chứ?” Dung My ngoảnh đầu nhìn
xuyên qua cửa kính ra bên ngoài, hơi nhíu mày, ánh mắt khó giấu sự nghi ngờ
nhìn Dung Thanh.
Tuy việc mua nhà là khá gấp, nhưng cũng không cần thiết phải gấp đến mức
này. phải không?
Natalia từ trong phòng bước ra sau khi cất túi xách, vừa hay nghe thấy lời Dung
Thanh muốn đi xem nhà, lập tức không vui, dùng tay chỉ ra ngoài cửa sổ, “Anh
cũng không xem trời đã tối thế nào rồi, còn ăn cơm nữa không? Sáng mai dậy
sớm đi xem nhà có khác gì đâu, em không tin chỉ một đêm thôi mà nhà bán hết
sạch. Em đói rồi, mau đi nấu cơm đi!”
“Anh đây không phải sợ nhà tốt đều bị người khác chọn hết rồi sao” Dưới mệnh
lệnh của vợ, Dung Thanh đâu còn dám có ý kiến, lập tức rón rén hướng về phía
bếp, vừa đeo tạp dề vừa lẩm bẩm.
Sáng hôm sau, ba người đã đến phòng bán hàng của dự án mới mở bán ở trung
tâm thành phố.
Nhân viên bán hàng lập tức nhận ra vợ chồng Dung Thanh, lần trước hai vợ
chồng đến xem nhà chính là anh ta tiếp đón, thật sự là khuôn mặt này khiến anh
ta muốn quên cũng khó, huống chi lại thêm một Dung My nữa, ba người vừa
bước vào đại sảnh đã trở thành tổ hợp rực rỡ nhất.
Trên người đã có đủ ngân sách dự trù, Dung Thanh cũng có cái khí thế ‘tiền nhiều
lắm sức’, khi nhân viên tiếp đón Tiểu Ngô tiến lên, liền lập tức nói với người ta,
“Cái đó, chúng tôi không lấy loại nhỏ nữa, dẫn chúng tôi đi xem loại lớn đi”
Nếu nhiệt tình là mười phần, thì nhân viên tiếp đón bán nhà với mười hai phần
nhiệt tình dẫn ba người lần lượt xem một căn một trăm chín mươi mét vuông và
một căn hai trăm hai mươi tám mét vuông.
Tổng số tầng đều là bảy tầng, một cầu thang hai hộ, toàn bộ khu dân cư đều là
nhà có cầu thang bộ, không có nhà có thang máy.
Không có gì bàn cãi, cuối cùng hai vợ chồng với giá giao dịch bảy trăm ba mươi
lăm ngàn đã đặt trước hai căn tầng một hai trăm hai mươi tám mét vuông, cả
trước lẫn sau đều có sân.
Bất kể Dung My có nói thế nào, hai vợ chồng đều nhất quyết kiên trì mua một căn
cho con gái.
Nhà nằm ở trung tâm thành phố, diện tích lại lớn, kiểu dáng gì hai vợ chồng đều
hài lòng, điều duy nhất khiến Dung Thanh cảm thấy không hài lòng chính là,
“Cũng không biết là thương nhân gian xảo nào phát minh ra, nhà cửa mà còn làm
bộ bán trước”
Một tràng phàn nàn không chút giấu giếm của Dung Thanh khiến Dung My đứng
bên cạnh nghe mà suýt chút nữa toát mồ hôi hột ngay tại chỗ.
noi-bat-o-dai-vien/chuong-230-ke-hoach-xuat-ngoaihtml]
Ẹc. Cô còn đang nghĩ đến năm sau khi ngân sách đủ hơn sẽ dùng đòn bẩy để
nhảy vào ngành bất động sản một chút. cũng không biết khi lão phụ thân Dung
Thanh biết con gái mình trở thành ‘thương nhân gian xảo’ khiến ông chửi bậy,
thì ông còn có chửi dữ như vậy nữa không?
May mắn thay, Dung Thanh chỉ hơi càu nhàu vài câu rồi thôi. Là một người làm ăn
buôn bán, đối mặt với việc bán nhà trước như thế này, ông vẫn có thể nhìn ra
phần lợi của thương nhân trong đó.
Hơn nữa, việc bán trước nhà ở thương mại cũng không phải năm nay mới bắt đầu
có, ngay từ ba năm trước, Thâm Quyến đã bắt đầu thí điểm rồi.
Hai năm gần đây, việc bán trước các tòa nhà đã dần bắt đầu trở thành xu hướng,
nên dù có càu nhàu thì vẫn không ảnh hưởng đến việc ông mua nhà, đây cũng là
tâm lý hiện tại của đa số người mua nhà.
Chuyện mua nhà sau bốn ngày, khi khoản vay ngân hàng được giải ngân, đã
hoàn toàn thanh toán xong số tiền còn lại. Đồng thời, Lưu Ngạn bên kia cũng đã
đưa ra hồi âm, anh ta đồng ý đề nghị của Dung My, sau một năm sẽ xuất ra làm
loãng cổ phần trong tay mình cho Dung My.
Tuy nhiên, anh ta cũng có điều kiện bổ sung của riêng mình, đó là trong vòng một
năm này, Dung My phải nghiên cứu và phát triển ra phần mềm mới, có thể khiến
định giá thị trường của Ruida ít nhất tăng gấp đôi.
Lưu Ngạn cũng không phải kẻ ngốc, tuy tin tưởng vào kỹ thuật của Dung My,
nhưng đó cũng không phải là sự tin tưởng vô điều kiện, việc tự tay dâng không số
cổ phần phần trăm như vậy đã là giới hạn rồi, nếu muốn anh ta xuất ra thêm ba
mươi chín phần trăm cổ phần một cách dễ dàng như thế, là không thể.
Dù sao đi nữa, Ruida cũng là do chính anh ta gây dựng nên, không thể đem
quyền quyết định trực tiếp nhất giao vào tay người khác được.
Nhưng nếu Dung My có thể dẫn dắt Ruida lên một tầm cao mới, thì lại khác.
Bởi vì đối với anh ta, Ruida chỉ là một phần, không phải là tất cả, thứ anh ta muốn
nhất luôn là Lưu Thị.
Nếu Dung My có thể giúp anh ta thành công giành được quyền tiếp quản Lưu Thị,
đừng nói là bốn mươi chín phần trăm cổ phần, chỉ cần anh ta tiếp quản được Lưu
Thị, anh ta sẵn sàng nhường Dung My thêm hai phần trăm cổ phần, trở thành cổ
đông lớn nhất của Ruida, đồng thời cũng là người cầm lái của Ruida, anh ta sẵn
sàng lùi về vị trí số hai.
Đối mặt với điều kiện Lưu Ngạn đưa ra, Dung My đương nhiên không có ý kiến.
Ngay tại chỗ đã đồng ý với Lưu Ngạn, hai người đạt được thỏa thuận, Dung My
cũng chính thức gia nhập Ruida vào lúc này.
Đều là người của Ruida rồi, Lưu Ngạn đương nhiên không tiếc bán tốt thêm cho
Dung My, không cần cô ra mặt, trực tiếp đút miếng bánh của Đỉnh Lực vào miệng
cô, thậm chí còn gián tiếp giới thiệu thêm hai nghiệp vụ khác.
Long Hưng đột nhiên nhận được nhiều đơn hàng như vậy, số người Hứa Quốc
Đống mang từ tỉnh K đến chắc chắn là không đủ, Dung My cũng ngay lập tức liên
hệ với đồng đội cũ của Chu Nam Tự là Lão Ngô, số người trong đội kỹ thuật của
anh ta đã sẵn sàng, chỉ chờ tin tức từ phía Dung My.
Truyện mới vừa ra lò của nhà Vân Vũ Miên Miên đây:
– Thập Niên 70: Mang Thai Bỏ Trốn, Thiếu Gia Quân Đội Lạnh Lùng Đỏ Mắt Tìm
Kiếm
– Thập Niên 80: Sau Khi Con Gái Bị Tráo Đổi, Tôi Lại Cười !!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!
Ngay cả Dung My cũng không ngờ rằng sau khi trở lại Thâm Quyến lần này, công
việc triển khai thuận lợi như vậy, lại trong thời gian ngắn như thế, tất cả công việc
đều vận hành bình thường và với hiệu suất cao.
Nhưng như vậy cũng tốt hơn, như vậy cô cũng có thể yên tâm đi một chuyến Thụy
Sĩ.
Hiện tại đang chờ thị thực, chỉ cần thị thực xuống, cô lập tức sẽ đi Hương Cảng,
từ Hương Cảng xuất phát đến Thụy Sĩ. Giờ đây, chỉ mong tấm thị thực này có
thể thuận lợi được làm sớm.