Con Gái Út Nhà Nông: Dùng Hệ Thống Mỹ Thực Phát Tài

Chương 15



Trong nhà xảy ra chuyện

Mua thêm một ít giấy dầu và bát đĩa! Khách có thể vừa ăn tại chỗ, lại vừa có thể

mang về nhà!

Cuối cùng, họ đến sạp thịt lần trước mua năm mươi cân thịt thủ lợn, cũng nhờ

Chưởng quầy tặng kèm hai chậu lòng heo lớn!

Mua đồ xong đã gần trưa, huynh tỷ muội ba người họ vác túi lớn túi nhỏ đến đầu

phía Đông của trấn để đón xe bò về thôn.

Vừa đến đầu thôn, họ gặp Lý nãi nãi nhà Nhị Cẩu, Lý nãi nãi vừa nhìn thấy họ,

liền vội vàng kéo Tô Uyển lại nói:

“Uyển nhi, Lăng nhi, các con mau về nhà xem sao, nhà xảy ra chuyện rồi!”

huynh tỷ muội ba người họ giật mình kinh hãi, chào từ biệt Lý nãi nãi rồi nhanh

chóng chạy về nhà.

Vừa bước vào cửa, họ đã thấy nương nàng đang ngồi trên bệ cửa lau nước mắt!

“Nương!”

“Nương, người làm sao vậy?”

“Đã xảy ra chuyện gì hả nương!”

Thấy họ trở về, Triệu thị khóc còn dữ dội hơn.

“Huhu. là nương vô dụng, tổ mẫu con dẫn đại thẩm và tam thẩm con đến cướp

hết thịt trong nhà! Ngay cả bầy gà con trong sân cũng bị ôm đi mất!”

Hạt Dẻ Nhỏ

“Cái gì?? Còn có vương pháp hay không? Đây là cố ý không cho người ta sống

mà?”

Nhìn lồng gà trống rỗng trong sân, cùng hàng rào đổ nghiêng ngả, Tô Lăng lập

tức giận đến bốc khói trên đầu, gân xanh trên cổ nổi lên cuồn cuộn!

“Nương, đừng khóc, khóc hỏng mắt thì không đáng đâu!” Tô Uyển an ủi nương

mình.

Tô Tiểu Noãn chạy vào phòng xem, quả nhiên thịt mua hôm qua đã hết sạch,

ngay cả thịt thủ lợn và lòng heo hầm tối qua chưa ăn hết cũng không còn!

Nàng tức đến muốn chửi người, sao nàng lại có một người tổ mẫu kỳ quái như

vậy! May mắn thay, các loại gia vị mua vẫn còn, có lẽ họ nghĩ đó là thuốc, sợ dính

phải điều xui xẻo!

Như chợt nghĩ ra điều gì, Tô Tiểu Noãn đột nhiên cau mày, trong thịt thủ lợn hầm

tối qua còn có gia vị Siêu cấp Thập Tam Hương của nàng, cái túi vải nhỏ đó vẫn

còn trong nồi!

Nếu bị các nàng phát hiện ra thì gay go rồi!!

Nghĩ đến đây, nàng vội vàng chạy đến bên Tô Lăng!

“Ca! Chúng ta không thể bỏ qua như vậy được, muội phải đi lấy lại thịt và gà con!”

Vừa nói Tô Tiểu Noãn vừa chạy vào bếp lấy một con dao phay rồi lao ra ngoài!

“Đi! Lấy lại!” Tô Lăng xắn tay áo, vớ lấy một cây gậy rồi cũng theo sau!

Tô Uyển có chút lo lắng nhìn đệ muội, dặn dò nương một câu rồi cũng chạy theo.

Triệu thị cuối cùng cũng không yên tâm, sửa sang lại mặt mũi và tóc tai, rồi cũng

vội vã chạy theo.

Vừa đến cổng Tô gia, Tô Tiểu Noãn đã ngửi thấy mùi thịt kho mà chính tay nàng

làm, vẫn là mùi hương quen thuộc đó, vẫn là công thức quen thuộc đó!

Hóa ra cả nhà họ đã bày ra ăn rồi!

Không trách được sáng nay Tô Nghiên nhi lại nói ra những lời như vậy, vốn dĩ

nàng không nghĩ nhiều, cho là họ tự mua thịt ăn, kết quả lại là nhân lúc họ không

có nhà, cướp thịt của nhà nàng!

Vừa nghĩ đến công thức của nàng còn trong nồi! Lửa giận trong lòng nàng bốc lên

ngùn ngụt, một đám cường đạo! Lại dám nhân lúc họ không có nhà mà ức hiếp

nương nàng!

Đằng sau họ còn có một đám thôn dân hiếu kỳ đi theo xem náo nhiệt. Chiều nay

Tô gia đã gây ra một vụ, quả nhiên nhà Căn Điền đã tìm đến tận cửa!

tai/chuong-15.html]

Một số người tinh mắt thấy Tô Tiểu Noãn cầm dao xông ra cửa đã đi theo!

Không đợi Tô Tiểu Noãn đẩy cửa, ca ca nàng Tô Lăng đã dùng một cú đá tung

cửa Tô gia! Mọi người đều có thể nhìn thấy rõ ràng, cả nhà họ đang bày bát đũa,

chuẩn bị dùng bữa!

Mùi thịt thơm nồng nặc bay ra từ nhà bếp! Đúng là đang chuẩn bị ăn, còn chưa

bắt đầu!

Lý Thị đang ở trong sân cho mười mấy con gà con ăn! Vừa nghe thấy tiếng ai đó

đột nhiên đạp cửa nhà mình, làm kẻ trộm nên chột dạ sợ hãi run lẩy bẩy, ngẩng

đầu nhìn lên là Tô Lăng và Tô Tiểu Noãn! Bà ta lập tức giận dữ, mở miệng mắng:

“Cái đồ đĩ thối, thứ đồ phí tiền, muốn chết hả! Dám đạp cửa nhà chúng ta!

Ngươi chán sống rồi!!”

Vừa nói bà ta vừa đi lấy cái chổi bên cạnh cửa, định vung về phía Tô Lăng và Tô

Tiểu Noãn!

Tô Tiểu Noãn cầm dao tiến về phía Lý Thị với vẻ mặt hung dữ:

“Đúng vậy! Ta chính là không muốn sống nữa! Ta chết cũng phải kéo cả nhà các

ngươi chôn cùng! Dù sao cái bệnh ban đỏ này của ta cũng không biết có khỏi

được hay không! Giếc một đứa coi như vốn, giếc hai đứa thì lời to!” Nói xong,

Tô Tiểu Noãn vẻ mặt hung ác thổi phù phù vào con dao phay sáng bóng mới

mua hôm qua!

Cả nhà Tô gia nghe thấy, quả thật bị dọa không nhẹ, đừng nói là đứa nhỏ này từ

nhỏ đến lớn bị ức hiếp quá thảm, giờ lại nổi đầy ban trên mặt, thực sự không

muốn sống nữa rồi!

Tô Vương thị (tam thẩm) run rẩy lên tiếng trước:

“Cái đó. Tiểu Noãn à. chúng ta không hề muốn bức chết các con. cái đó. là

chủ ý của nương, con đừng trách tam thẩm nha”

Lý Thị nghe vậy lập tức nóng nảy:

“Vương Quế Chi! Ngươi nói linh tinh cái gì đó! Mau câm miệng! Vốn dĩ là chúng

nó trộm bạc của ta mua, ta đến lấy lại thì làm sao?”

“Trộm bạc của ngươi? Dù ngươi có đoạn tuyệt đường sống của nhà ta, ta vẫn

phải gọi ngươi một tiếng tổ mẫu, ngươi nhìn bằng con mắt nào thấy chúng ta lấy

bạc của ngươi? Bạc của ngươi trông như thế nào? Lại bị chúng ta lấy đi vào lúc

nào?”

Bên cạnh có những thôn dân không thể chịu đựng được nữa cũng phụ họa theo:

“Đúng vậy, Lý Thị, bà lấy gì để chứng minh nhà Căn Điền lấy bạc của bà?”

“Đúng rồi đúng rồi, lúc Phân gia, mọi người đều có mặt, bà không rõ trong lòng

nhà Căn Điền chỉ được chia bao nhiêu đồ đạc sao?”

“Những năm nay mọi người đều nhìn thấy rõ ràng, cuộc sống của cả nhà họ là

như thế nào!”

“Có khi nào bị dồn đến đường cùng, nên thật sự trộm bạc của Lý Thị không?”

“Không thể nào? Nhà Căn Điền không phải loại người như vậy!”

“Ai mà biết được!”

Đương nhiên cũng có những kẻ ghen ghét việc nhà Tô Tiểu Noãn mua được thịt.

Lý Thị nghe thấy có người giúp mình nói chuyện, lập tức hăng hái hẳn lên.

“Đúng vậy, các ngươi nhìn xem, cả nhà chúng nó có phải là người ăn được thịt

không? Cũng không chịu tự đi tiểu mà soi lại xem mình nghèo đến mức nào,

không phải trộm tiền của ta thì làm sao có thể mua được thịt! Á! Ông trời ơi! Số ta

sao lại khổ thế này! Sao lại nuôi ra một lũ sói mắt trắng thế này” Nói xong Lý Thị

liền ngồi phịch xuống đất, khóc lóc kêu cha gọi nương!

“Đã xảy ra chuyện gì?”

Mọi người quay đầu lại, chỉ thấy Lý Chính không biết từ lúc nào đã đến, bên cạnh

còn có Tô Uyển và Triệu thị! Dân làng tự động nhường đường, để Lý Chính bước

vào.

Tô Uyển và Triệu thị cũng vội vàng đi đến bên cạnh Tô Tiểu Noãn.

Tô lão đầu thấy Lý Chính đã đến, vội vã kéo Lý Thị đang khóc lóc gào thét đứng

dậy!

“Lão Xuyến à, nhà họ Tô các ngươi làm gì thế này, gây hết chuyện này đến

chuyện khác. Nghe Uyển nhi nói các ngươi đã lấy đi rất nhiều đồ trong nhà chúng

nó! Lý Thị, không phải ta nói ngươi, các ngươi đã Phân gia rồi! Cớ gì lại đi cướp

đồ của người khác!”

Lý Chính vẻ mặt nghiêm nghị nhìn Tô lão đầu và Lý Thị.


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.