“Mẹ cũng biết đấy là nói bậy, vậy Nhân Nhân ở bên ngoài nói chuyện với người
khác vài câu, sao lại thành lăng nhăng?” Cố Thành bồi thêm một câu.
“Mẹ ơi! Cuộc sống này thật không cách nào qua nổi!” Chị dâu Cả buồn bực gào
lên, “Con có lòng tốt, thế mà lại thành quyến rũ em chồng. Mẹ, mẹ dứt khoát cho
con sợi dây thừng để con treo cổ cho rồi”
Bị em chồng quở trách, chị dâu Cả vừa chạm hai bờ môi vào nhau là bắt đầu
khóc lóc om sòm. Cô ta ở nhà họ Cố hễ có chuyện gì không vừa ý là lại giở bài
này ra, cha mẹ chồng lại cứ ăn cái bài này, lần nào cũng hiệu nghiệm. Dù sao cô
ta cũng là con dâu cưới tốn 300 đồng hỏi cưới đàng hoàng, so với Liễu Nhân
Nhân – nàng dâu 80 đồng rẻ mạt lại còn như cho không, cái nào nặng cái nào nhẹ
ai mà chẳng biết.
Cố Thành lạnh mặt nói: “Có thể nói chuyện tử tế được không? Không thì tôi đi”
Không phải khóc thì là nháo, cái nhà này ở cũng thấy nghẹn khuất.
Nói thật, Cố Thành mười lăm tuổi đã rời nhà đi bộ đội, năm nay 27 tuổi, trong
khoảng thời gian đó tổng cộng cũng chỉ về nhà được năm sáu lần. Muốn nói tình
cảm đối với nhà họ Cố. kỳ thật hiện tại trách nhiệm nhiều hơn là tình cảm.
Chị dâu Cả nghẹn họng, không nói nữa, chỉ một mực nháy mắt ra hiệu với người
đàn ông bên cạnh. Vợ mình bị người ta chỉ vào mũi mắng, sao hắn lại không biết
nói một câu bênh vực chứ?
Đáng tiếc anh Cả nhà họ Cố cứ lầm lì chẳng dám ho he một lời. Trong nhà này
chẳng có ai dễ chọc, hắn có thể nói gì?
Cố Thành thấy thế liền hỏi: “Anh Cả, em nghe nói anh từng giúp Nhân Nhân gánh
nước?”
Anh Cả Cố sợ tới mức giật mình, vội vàng giải thích: “Anh. anh chỉ là thấy cô ấy
gánh thùng nước to không nổi, thuận tay giúp đỡ một chút thôi, tuyệt đối không có
ý gì khác. A Thành, chú đừng hiểu lầm”
Hắn thật sự chỉ là thuận tay giúp, nào biết bị vợ mình nhìn thấy, thiếu chút nữa lật
tung cả mái nhà lên. Bà nương này một chút cũng không dễ chọc, anh Cả Cố nhớ
lại vẫn còn sợ.
Cố Thành nghe vậy buông tay: “Theo như lời mọi người nói, em thật không hiểu,
vợ em sao lại thành lăng nhăng được?”
“Mày thì biết cái gì!” Mẹ Cố vỗ đùi cái đét, “Ruồi bọ không bâu trứng không có
khe, nó nếu là đứa đứng đắn, mọi người có thể đều nói nó như vậy sao?”
Trong thôn đồn đại Liễu Nhân Nhân không an phận đâu chỉ một hai người, làm
mất hết mặt mũi nhà họ Cố, dù sao mẹ Cố cũng không thể nào chấp nhận lại cô
con dâu này.
Khuyên can mãi đều không được, Cố Thành coi như hoàn toàn từ bỏ: “Mẹ, mẹ
muốn cứ mãi như vậy, con chỉ có thể cùng Nhân Nhân ở bên ngoài”
“Con đàn bà kia có gì tốt, mày vì nó mà không cần cha mẹ mày nữa?” Mẹ Cố chỉ
vào hắn mắng.
“Con sẽ thường xuyên về thăm cha mẹ” Cố Thành nói.
“Mày cái đồ bất hiếu, muốn đi thì đừng có về nữa” Cố Thành càng bênh vực Liễu
Nhân Nhân, mẹ Cố trong lòng càng tức.
“Được rồi, tất cả bớt tranh cãi đi!” Ồn ào nhốn nháo, nghe đến mức cha Cố đau
cả đầu, nhịn không được lớn tiếng quát một câu.
Mẹ Cố hừ hừ, tức giận quay mặt sang chỗ khác.
Cha Cố thở dài, nói với Cố Thành: “Người một nhà có chút mâu thuẫn cũng là khó
tránh khỏi. Con hiện tại đã trở lại, thì đón Nhân Nhân về nhà đi, đều là người một
nhà, tách ra ở để người khác chê cười”
“Thế không được, tôi không đồng ý” Mẹ Cố phản đối, Liễu Nhân Nhân nếu trở về,
cái mặt già này của bà sau này biết để đâu?
Cố Thành cũng nói: “Cha, hay là thôi đi, Nhân Nhân bụng to cũng không tiện
chuyển tới chuyển lui”
mua/chuong-32-khac-khauhtml]
Liễu Nhân Nhân đang mang thai, trong tình huống này, hắn thật đúng là không
dám để cô ấy ở lại nhà họ Cố.
Cha Cố đau đầu nói: “Vậy chờ Nhân Nhân sinh xong rồi tính tiếp”
Chị dâu Cả hé miệng nói: “Chú Ba, chú cứ thế ném cha mẹ lại mặc kệ, có phải là
không hay lắm không?”
Cố Thành cứ thế ra ngoài ở riêng khẳng định là không ổn, chẳng lẽ ném cha mẹ
già cho vợ chồng anh chị cả chăm sóc hết sao? Tuy rằng cha mẹ hiện tại còn
khỏe mạnh, có thể giúp đỡ bọn họ, nhưng về sau thì sao? Hai ông bà già rồi làm
không nổi nữa, hoặc đau ốm thì tính thế nào?
Cố Thành dừng một chút, nói: “Mỗi tháng em gửi cha mẹ mười đồng, ngoài ra,
ngày lễ tết sẽ biếu thêm đồ”
Chị dâu Cả liền im lặng. Một tháng mười đồng, cô ta còn có thể chấp nhận.
Nhưng mẹ Cố trước kia mỗi tháng nhận được hai mươi đồng, hiện tại con trai chỉ
cho mười đồng. Bà lại cảm thấy con trai bị Liễu Nhân Nhân mê hoặc, cố ý đưa ít
tiền cho bà, vì thế bĩu môi nói: “Mười đồng quá ít, một tháng ít nhất phải đưa hai
mươi đồng”
Cố Thành: “Mẹ, con cũng sắp làm cha, về sau cũng phải nuôi gia đình nhỏ của
mình nữa”
Cha Cố định nói gì đó, cuối cùng lại thôi. Những người khác thì càng không mở
miệng, chị dâu Cả ước gì Cố Thành đưa nhiều thêm chút, hắn đưa càng nhiều,
mẹ Cố trợ cấp cho vợ chồng cô ta càng nhiều.
Mẹ Cố nghĩ con trai út hiện tại không ở quân đội, mỗi tháng cũng không có phụ
cấp, cho nên nhả ra: “Trước mắt đưa mười đồng một tháng cũng được, có điều,
chờ hai thân già này làm không nổi nữa, thì phải thêm tiền”
Ở nông thôn, không cần tốn tiền mua lương thực mua rau, ngày thường cũng
không cần tiêu pha gì, mười đồng là hoàn toàn đủ dùng. Kỳ thật, Cố Thành trước
kia gửi tiền về, bà đều để dành phần lớn.
Cố Thành gật đầu đồng ý: “Được, về sau cha mẹ nếu làm không nổi nữa, con vẫn
sẽ đưa mỗi tháng hai mươi đồng”
Hồng trần cuồn cuộn
Sóng gió bủa vây
Tâm như chỉ thủy
Tự tại chốn này.
Hắn sau này không ở nhà, không thể chăm sóc cha mẹ, chỉ có thể bỏ tiền, để vợ
chồng anh Cả bỏ sức. Kết quả này mẹ Cố cũng coi như hài lòng, cuối cùng không
làm khó dễ nữa.
Khi Cố Thành rời đi, theo lời hứa để lại cho mẹ Cố mười đồng.
Cha Cố nhìn bà vẻ mặt hớn hở, thở dài nói: “Về sau bà đừng có lúc nào cũng ở
trước mặt con trai mà chê bai Nhân Nhân, cẩn thận con nó lạnh lòng với bà”
Mẹ Cố không để bụng: “Chẳng lẽ tôi sinh nó nuôi nó, còn phải mọi chuyện đều
nghe theo nó sao?”
Bà hiểu đứa con trai này, tính tình thật thà, có thể là do đi bộ đội, tinh thần trách
nhiệm cực kỳ cao, dù thế nào hắn cũng sẽ không bỏ mặc cha mẹ ruột.
“Haizz” Cha Cố chỉ trỏ bà một cái, nói, “Bà không biết đâu, nó ở trên huyện đã có
công việc, về sau chính là người thành phố chính thức, loại người được ăn lương
thực hàng hóa đấy”
Ông vừa nãy ở ngoài ruộng có hỏi chuyện Cố Thành xuất ngũ, lúc này mới biết
Cố Thành trở về là được sắp xếp công việc, còn là Phó xưởng trưởng xưởng
thép.
Nhà họ Cố ba đời đều là bần nông, Cố Thành là đứa có tiền đồ nhất, đây chính là
chuyện đại hỷ quang tông diệu tổ! Đáng tiếc. bà vợ già này không hiểu chuyện,
cứ thế đẩy con trai đi, nếu không, trong nhà đã có thể mở tiệc ăn mừng rồi.
“Cái gì?” Mẹ Cố kinh ngạc đến mức tròng mắt suýt rơi ra, “Công việc? Nó không
phải xuất ngũ sao?”
Bà còn chưa biết chuyện Cố Thành có việc làm, tưởng hắn xuất ngũ rồi thì tương
lai cũng giống như con cả, phải bán mặt cho đất bán lưng cho trời kiếm công điểm
mà sống.
Đừng nói là bà, vợ chồng anh Cả Cố cũng là lúc này mới biết chuyện, cả đám
người đều trợn tròn mắt. Đặc biệt là chị dâu Cả. Cố Thành có công việc ở huyện?
Trời ơi, nếu biết sớm như vậy, cô ta vừa nãy cãi nhau với chú em làm cái gì! Chị
dâu Cả hối hận đến xanh cả ruột.