Thập Niên 70: Nữ Phụ Pháo Hôi Mang Hệ Thống Điểm Danh Một Đường Nằm Thắng

Chương 33: Trọn bộ giáo trình Bách khoa toàn thư về đan lát



Ninh Tịch Nguyệt theo thím Thu Cúc về nhà. Con dâu thím đang cho con bú

trong buồng, nhưng sữa không đủ, đứa bé đói khóc oe oe khiến người lớn cũng

sốt ruột theo.

Cô con dâu tên Tú Hoa vừa dỗ con vừa lau nước mắt, tự trách mình vô dụng:

“Sao con kém thế này, ăn bao nhiêu đồ tốt mà chẳng có mấy sữa cho con bú”

Thím Thu Cúc thấy vậy cũng thở dài: “Tú Hoa à, trong nồi mẹ đang nấu canh

cá chép, lát con uống đi, có tí nào hay tí nấy. Nếu không có sữa thật cũng

đừng lo, mẹ sẽ nghĩ cách, nhất định không để cháu đích tôn của mẹ bị đói

đâu”

“Vâng, con cảm ơn mẹ” Nghe mẹ chồng nói, Tú Hoa như tìm được chỗ dựa,

tâm trạng dần ổn định, cẩn thận dỗ dành con.

Thím Thu Cúc nghe tiếng cháu khóc khản cả giọng cũng xót xa, quay sang

nhìn Ninh Tịch Nguyệt đầy hy vọng: “Bé Nguyệt, thím dẫn cháu đi xem đồ nhé”

“Vâng ạ”

Nhất Niệm Vĩnh Hằng – vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh

Nghe tiếng trẻ con khóc, Ninh Tịch Nguyệt cũng thấy thương, nhưng thời buổi

này nhà nào cũng thiếu thốn, thiếu sữa là chuyện thường, người lớn ăn còn

chẳng đủ no thì lấy đâu ra sữa. Haizz, nhà nào cũng khó khăn cả.

Đi theo thím Thu Cúc ra ngoài, trong lòng cô đã có tính toán.

Xưa nay “thêu hoa trên gấm” chẳng ai nhớ, “đưa than ngày tuyết” mới quý giá.

Thím Thu Cúc dẫn Ninh Tịch Nguyệt vào phòng chứa dụng cụ nông nghiệp của

gia đình, bên trong có khá nhiều đồ dùng thiết thực. Ninh Tịch Nguyệt nghĩ

hôm nay có thể sắm đủ đồ ở đây luôn, đỡ phải chạy đi đâu nữa.

“Tinh! Phát hiện phòng dụng cụ đan lát, cần gộp hai lần cơ hội điểm danh. Ký

chủ có muốn điểm danh không?”

Ồ, nhà thím Thu Cúc cũng có thể điểm danh được này.

Đây đúng là niềm vui bất ngờ. Ngoài việc mua đồ, cô cũng muốn thăm dò các

địa điểm điểm danh trong đội để sau này rảnh rỗi thì đến “cày” cho tiện.

Chuyến này đi không lỗ chút nào, vừa kết thân được với nhân vật có máu

mặt, vừa có quà điểm danh. Không biết phần thưởng là gì đây, hay là tặng cô

cả phòng đồ đan lát này luôn? Ninh Tịch Nguyệt mơ mộng.

Dù là gì thì cô vẫn sẽ đổi đồ với thím Thu Cúc. Đồ dùng để ở viện thanh niên trí

thức tốt nhất là có nguồn gốc rõ ràng, ai hỏi còn biết đường trả lời.

“Điểm danh” Ninh Tịch Nguyệt hào hứng nói.

Vừa hay hai lần điểm danh còn thừa từ 3 ngày trước sắp hết hạn, địa điểm này

xuất hiện thật đúng lúc.

“Tinh! Nhận được trọn bộ giáo trình Bách khoa toàn thư về kỹ thuật đan lát”

Cái gì? Cô không nghe nhầm chứ?

Trọn bộ giáo trình luôn á? Quá xịn! Ninh Tịch Nguyệt giơ ngón cái trong tâm trí

tặng cho hệ thống.

Người khác muốn học nghề này phải tốn tiền bái sư, chưa chắc đã thành nghề.

Hệ thống giúp cô bỏ qua bước đó, dâng tận tay bí kíp, muốn học lúc nào cũng

được.

diem-danh-mot-duong-nam-thang/chuong-33-tron-bo-giao-trinh-bach-khoa-

toan-thu-ve-dan-lathtml]

Ninh Tịch Nguyệt rất thích phần thưởng này. Cô định về sẽ học ngay, sau này

tự làm đồ dùng tiết kiệm tiền, hoặc đan mấy món đồ nhỏ gửi về nhà làm quà.

Nhưng trước mắt, việc đổi đồ với thím Thu Cúc quan trọng hơn.

“Bé Nguyệt, đồ nhà thím làm đều ở đây cả, toàn đồ mới làm, chắc chắn bền

đẹp, cháu cứ chọn thoải mái, ưng cái nào lấy cái nấy”

Thím Thu Cúc hào sảng chỉ vào đống đồ, mong cô bé này khuân hết đi cho

rảnh nợ, vốn dĩ làm ra để đổi đồ mà.

“Thế cháu không khách khí đâu ạ”

Được sự đồng ý, Ninh Tịch Nguyệt bắt đầu lựa chọn trong căn phòng rộng

chừng hai mươi mét vuông.

Một cái gùi tre đựng đồ lặt vặt, hai cái rổ (một cái rửa rau, một cái vo gạo), một

cái gáo hồ lô múc nước, chổi cao lương, cái sàng, giỏ mây. Cô nhặt mỗi thứ

một cái, vừa để dùng vừa làm mẫu vật thật để học tập sau này.

Ninh Tịch Nguyệt chỉ vào đống đồ: “Thím ơi, cháu lấy hết chỗ này. Thím xem

cần đổi lấy phiếu hay đồ gì ạ?”

Thím Thu Cúc nhìn đống đồ mà sướng rơn, cô bé này hào phóng thật.

Chưa đợi thím mở lời, Ninh Tịch Nguyệt nói tiếp:

“À đúng rồi thím, cháu còn non nửa hộp sữa bột, khoảng ba lạng. Hồi đầu bị

thương mẹ cháu mua tẩm bổ, cháu dùng không hết mang theo. Giờ vết thương

cũng sắp khỏi rồi, nếu thím cần thì cháu đổi cho”

“Thật á?” Thím Thu Cúc mừng rỡ: “Bé Nguyệt, thím không khách khí với cháu

đâu, thím xin nhận phần hơn này, đổi lấy chỗ sữa bột đó. Thím thay mặt con

dâu và thằng cháu cảm ơn cháu nhiều lắm”

Thím Thu Cúc tự nhủ lát nữa phải đi lo ngay vụ xây bếp cho con bé, lần này nó

giúp thím việc lớn quá.

“Không có gì đâu ạ, mình giúp đỡ nhau mà. Đồ nhà thím làm cháu ưng lắm”

Ninh Tịch Nguyệt cười nói.

Thực ra mục đích của cô cũng chẳng đơn thuần, cô muốn lấy lòng để thím Thu

Cúc nhớ ơn mà tận tâm giúp đỡ mình.

“Đúng rồi thím, cháu muốn đổi ít hạt giống rau nữa. Không biết thím có thừa

không, cháu muốn trồng ít rau ở đất hoang sau viện thanh niên trí thức để ăn”

Nghe Ngô Quế Phương nói mỗi thanh niên trí thức được khai khẩn một mảnh

đất nhỏ trồng rau, Ninh Tịch Nguyệt cũng muốn thử, tiện thể trồng luôn vào

mảnh đất đen trong không gian.

Thím Thu Cúc nghe vậy liền đáp ngay: “Có chứ, cháu muốn hạt gì? Nhà thím

cái khác không có chứ hạt giống rau thì nhiều”

“Loại nào trồng được mùa này là được ạ, cháu không kén đâu”

Thế là Ninh Tịch Nguyệt đổi được thêm một mớ hạt giống và học được bao

nhiêu bí quyết trồng rau độc quyền của thím Thu Cúc.

Ninh Tịch Nguyệt cảm thấy hộp sữa bột dở này dùng quá đáng đồng tiền bát

gạo.


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.