Một ngày làm việc quá sức, khiến nàng mệt mỏi rã rời, sau khi sửa soạn qua loa,
liền nghỉ ngơi.
Nửa đêm, Tần Hoành Dương và vài tướng sĩ khác trong doanh trại thương binh,
bao gồm cả Phạm Đại Ngưu, đều phát sốt.
Mọi người đều không ngờ, Tần Hoành Dương, người có vẻ hồi phục tốt nhất, lại
là người sốt dữ dội nhất vào nửa đêm.
Sắc mặt đỏ bừng, không ngừng run rẩy vì lạnh, miệng không ngừng nói mê, nghe
kỹ thì, y đều đang hô: “Giếc! Huynh đệ, giếc!”
Nhìn dáng vẻ đau khổ của y, ngay cả Tần Đại Nguyên soái kiên cường như sắt
thép, cũng đỏ hoe mắt.
Mọi người có mặt đều lén lút lau nước mắt.
Từ Cửu thấy vậy, rút ngân châm đâm vài cái vào huyệt đạo của y, lập tức y liền
bình tĩnh chìm vào giấc ngủ.
Ôn Tiểu Vũ cho y uống thuốc hạ sốt, quan sát nửa canh giờ, cơn sốt đã giảm
một chút.
Nhưng Ôn Tiểu Vũ lại không dám lơ là, vẫn luôn túc trực trong doanh trướng của
y.
Quả nhiên, không bao lâu sau, nhiệt độ cơ thể y lại tăng lên.
Cứ lặp đi lặp lại như vậy, cho đến khi chân trời hửng sáng.
gian-linh-tuyen-danh-chan-thien-ha/chuong-57-duc-tinhtml]
Ôn Tiểu Vũ vất vả cả một đêm, ngồi trên ghế cạnh giường mà thiu thiu ngủ.
Không bao lâu sau, Tần Hoành Dương tỉnh lại, vừa nghiêng đầu, liền nhìn thấy
Ôn Tiểu Vũ đang gật gù ngủ gật như gà mổ thóc bên cạnh giường.
Trong mắt y nổi lên ý cười, lại có chút áy náy.
Thiếu niên trông có vẻ gầy yếu này, dáng vẻ khi ngủ trông đặc biệt. ừm. nhỏ
nchàng, thư sinh yếu ớt, thanh tú tựa như một cô gái.
Y đang định khẽ gọi Tần Vân đến, bế nàng về doanh trướng nghỉ ngơi.
Vừa đảo mắt qua, đồng tử y lập tức mở lớn vài phần.
Y dường như. có. lỗ tai.
Rất nhỏ, gần như không thể nhìn thấy.
Nếu không phải lúc này nàng đang gục trên lưng ghế, vừa hay tai hướng về phía
y, lại ở gần, y căn bản sẽ không phát hiện ra.
Y lại nhìn thêm một cái, dáng vẻ thanh tú khi nàng ngủ.
Trong lòng y không thể tin nổi, nhưng lại không thể kiềm chế mà nghĩ: Chẳng lẽ
nàng là nữ nhân?