Sau khi gỡ bỏ hai chữ “Quyền” , Ôn Nguyệt có thể cảm nhận rõ ràng lời nói của
mình có trọng lượng hơn hẳn. Việc triển khai các chính sách mới gặp ít lực cản
hơn, công việc hàng ngày cũng trở nên trơn tru vô cùng.
À, thu nhập cũng có sự thay đổi.
So với lúc còn là quyền tổng giám đốc, lương của Ôn Nguyệt tăng gần gấp đôi.
Tiền tiêu vặt cũng tăng lên – theo yêu cầu mãnh liệt của cô, Ôn Vinh Sinh đã
đồng ý chuyển khoản “bồi thường lương” trước đó thành tiền tiêu vặt và tiếp
tục phát đều đặn.
Tất nhiên cũng có những chuyện phiền phức, đó là việc giao tiếp xã hội trở nên
nhiều hơn. Hôm nay vợ ông trùm này mời cô đi spa, mai lại có tiểu thư danh
gia vọng tộc kia mời dự tiệc trên du thuyền. Các loại thiệp mời dự tiệc, từ tính
chất thương mại đến tư nhân đều tới tấp gửi đến.
Khi còn là “cá mặn” thích nằm ườn, Ôn Nguyệt rất sẵn lòng nhận lời mời, vì gặp
nhiều người mới có cơ hội hóng được nhiều chuyện.
Nhưng hiện tại ngày nào cô cũng bận tối mắt tối mũi, tan làm chỉ muốn về nhà
nằm, chẳng còn tâm trí đâu mà đeo bộ mặt giả tạo đi xã giao với người khác.
Sự thay đổi này cũng liên quan đến việc cô vừa kiếm được 6 triệu giá trị “hóng
dưa” từ vụ án nhà họ Từ.
Sau lần quy đổi sinh mệnh gần nhất, tuổi thọ còn lại của cô đã tăng thêm 41
năm. Cộng với tuổi hiện tại là 25, ít nhất cô có thể sống đến năm 66 tuổi.
Hơn 60 tuổi tuy không phải quá thọ nhưng cũng không thể gọi là đoản mệnh.
Huống chi trong tài khoản cô vẫn còn dư 2 triệu giá trị “hóng dưa”, và tương lai
vẫn có thể tiếp tục kiếm thêm để kéo dài tuổi thọ.
Nhu cầu hóng chuyện không còn bức thiết nữa, Ôn Nguyệt tự nhiên sống thoải
mái theo ý mình. Tiệc thương mại thì chọn cái nào quan trọng mới đi, tiệc tư
nhân thì tùy tâm trạng, vui mới đi.
Lâu dần, việc Ôn Nguyệt “khó mời” cũng trở thành chuyện ai nấy đều biết trong
giới hào môn Hương Giang.
Chuyện đó để sau hãy nói. Cùng với việc Ôn Nguyệt chính thức trở thành Tổng
giám đốc, vụ án quỹ từ thiện Quang Minh cũng đã đến giai đoạn xét xử.
Trong vụ án này, số người bị kết án tù chung thân không ít, danh sách kéo dài
dằng dặc. Tuy nhiên, mức án của hai anh em Từ Thiên Ân và Từ Thiên Dương
lại không quá dài. Ngồi tù xong ra ngoài, họ cũng chỉ mới hơn ba mươi tuổi.
Về phần Từ Trường Vinh, do qua đời trước khi phiên tòa mở ra vì nghe tin Tập
đoàn Từ thị phá sản, nên ông ta không phải chịu sự phán xét của pháp luật.
Sau khi bản án được tuyên, quỹ từ thiện Quang Minh chính thức bị niêm
phong, tài sản đứng tên Từ Trường Vinh cũng cơ bản bị cưỡng chế tịch thu để
xung công quỹ.
Điểm này khác hẳn với trong nguyên tác. Trong truyện gốc, do Từ thị không
hoàn toàn sụp đổ nên tiền bán một phần tài sản đủ để chi trả tiền phạt và bồi
thường. Từ Thiên Dương vẫn thừa kế được một phần gia sản Từ thị, dù quy mô
thu hẹp nhiều nhưng vẫn đủ để hắn chen chân vào giới thượng lưu, sống cuộc
đời xa hoa.
Nhưng ở kiếp này, Từ thị sụp đổ hoàn toàn. Tài sản của Từ Trường Vinh bị tịch
thu để bồi thường cũng chưa chắc đã đủ, nên Từ Thiên Ân và Từ Thiên Dương
cơ bản chẳng thừa kế được đồng nào.
Thế là hai anh em nhà họ Từ không những trở thành tù nhân mà còn trắng tay,
trở thành kẻ nghèo rớt mồng tơi.
Và đó chưa phải là kết thúc.
Những việc nhà họ Từ làm khiến người người căm phẫn, nên dù có vào tù, cuộc
sống của họ cũng tuyệt đối không dễ chịu. Không chỉ riêng họ, tất cả những kẻ
liên quan đến vụ án này đều sẽ có kết cục tương tự.
Thư Sách
Tuy nhiên, điều đó vẫn chưa đủ để xoa dịu nỗi đau và cơn thịnh nộ của gia
đình các nạn nhân.
Cũng may là vụ án chưa dừng lại ở đó. Cảnh sát vẫn tiếp tục truy quét các
đường dây buôn người xuyên biên giới, nỗ lực giải cứu thêm nhiều nạn nhân.
Dù chưa biết cảnh sát có thể điều tra đến đâu, nhưng chỉ cần họ còn tiếp tục
hành động thì ngọn lửa hy vọng sẽ không bao giờ tắt.
Song song với đó, chiến dịch thanh tra toàn bộ ngành từ thiện cũng đang được
tiến hành.
Cơ quan chức năng đã niêm phong hàng loạt quỹ từ thiện có vấn đề, nhưng
cũng có không ít quỹ vượt qua được đợt kiểm tra, giúp người dân Hương Giang
nhiệt thành làm từ thiện không hoàn toàn mất niềm tin.
huong-cang-thap-nien-90/chuong-235-tinh-toan-cua-on-nguyet-3.html]
Những quỹ từ thiện trong sạch này nhanh chóng liên kết lại, cùng cơ quan
chức năng xây dựng bộ quy tắc ứng xử mới nghiêm ngặt hơn cho ngành, đồng
thời cam kết sẽ hoạt động minh bạch, đảm bảo từng xu quyên góp đều có địa
chỉ rõ ràng.
……
Khi mọi chuyện dần lắng xuống, việc Ôn Gia Hân từ chức cũng không thể giấu
giếm thêm được nữa. Từ Mỹ Phượng đang ở Anh Quốc nhận được tin liền tức
tốc gọi điện về.
Trong điện thoại, Từ Mỹ Phượng giận dữ chất vấn: “Trước khi về nước con đã
nói với mẹ thế nào? Tại sao mới vào công ty được một tháng đã bị đuổi ra
ngoài? Bình thường con vẫn rất giỏi giang cơ mà? Sao đến việc đơn giản như
chọn quỹ từ thiện cũng làm không xong?”
Khoảng thời gian sau khi từ chức, Ôn Gia Hân sống vô cùng khổ sở.
Ôn Gia Kỳ tính tình bộp chộp, nói năng làm việc chẳng bao giờ biết kiêng nể.
Lúc Ôn Gia Hân mới về nước, vào công ty làm việc nở mày nở mặt mà cô ả còn
châm chọc, huống hồ giờ đây cô ta đang thất thế.
Khổ nỗi hai người lại sống chung dưới một mái nhà, ngẩng đầu không thấy cúi
đầu gặp, khiến Ôn Gia Hân ngày nào cũng phải nghe Ôn Gia Kỳ mỉa mai châm
chọc không biết bao nhiêu lần.
Hơn nữa thời gian này, cô ta cứ mãi dằn vặt nhớ lại câu nói cuối cùng của Ôn
Vinh Sinh trong thư phòng đêm hôm đó.
Lúc ấy cô ta nghĩ từ chức chỉ là tạm thời, chỉ cần Daddy đồng ý thì cô ta sẽ
sớm quay lại công ty.
Nhưng sau một giấc ngủ dậy, càng nghĩ cô ta càng cảm thấy ý của Daddy
không phải như vậy. Có lẽ cô ta sẽ rất khó để quay lại. Mà không thể quay lại
công ty đồng nghĩa với việc cô ta khó lòng nhận được sự công nhận của Daddy
để cạnh tranh quyền kế thừa.
Nghe mẹ chất vấn, Ôn Gia Hân không kìm được đưa tay che mặt, giọng đau
khổ nói: “Mommy, con cũng đâu muốn thế. Quỹ Quang Minh là quỹ từ thiện nổi
tiếng nhất Hương Giang, bao nhiêu công ty quyên góp cho họ, bao nhiêu người
nổi tiếng hợp tác với họ. Ai mà ngờ sau lưng họ lại. lại làm ra chuyện tày trời
như vậy! Lại còn xảy ra chuyện đúng lúc con vừa chốt hợp tác với họ chứ”
Từ Mỹ Phượng tuy ở xa tận Anh Quốc, nguồn tin bị Ôn Gia Hân bưng bít nên
mãi mới biết chuyện cô ta từ chức. Nhưng khi biết tin, bà ta lập tức nhờ người
điều tra cặn kẽ đầu đuôi sự việc nên không dễ bị lừa.
Nghe Ôn Gia Hân trốn tránh trách nhiệm, bà ta giận dữ quát: “Con còn mặt mũi
mà nói thế à? Như con nói đấy, bao nhiêu công ty và người nổi tiếng hợp tác
với quỹ Quang Minh, tại sao người ta không sao, chỉ có mình con dính chàm?”
Ôn Gia Hân im bặt. Cô ta biết nguyên nhân nhưng không dám nói ra.
“Bởi vì con ngu!” Từ Mỹ Phượng mắng té tát, “Mẹ thật không hiểu nổi, con
thiếu đàn ông đến thế sao? Bình thường hẹn hò lúc nào chẳng được? Đợi con
thừa kế nhà họ Ôn rồi thì muốn loại đàn ông nào mà chẳng có? Tại sao cứ phải
dây dưa mập mờ với thằng nhà họ Từ ngay vào thời điểm quan trọng như thế
hả?”
Lời lẽ của Từ Mỹ Phượng quá khó nghe khiến Ôn Gia Hân chết lặng. Phải mất
vài giây sau cô ta mới lắp bắp: “Con không có ý gì cả, con chỉ là. chỉ là”