Tuy nhiên, cuối cùng nam nữ chính cũng không có kết thúc viên mãn (HE), bởi
vì nam phụ thâm tình yêu nữ chính đã hắc hóa, cuối cùng nghiên cứu ra virus
hủy diệt toàn bộ thế giới…
Hồi tưởng đến đây, con mèo béo đang xuyên thành Nguyễn Kiều Kiều thở dài
thườn thượt.
Tuy rất đồng cảm với nguyên chủ, nhưng nàng cũng cảm thấy nguyên chủ e
rằng là một kẻ mù quáng. Từ nhỏ đã được sủng ái, lại là thiên kim tiểu thư giàu
có như vậy, có thể mua biết bao nhiêu là cá khô nhỏ, cuộc sống tươi đẹp biết
bao, sao cứ phải luẩn quẩn trong lòng, để mắt đến một gã đàn ông không yêu
mình? Cuối cùng vì gã đàn ông này mà khiến cả nhà tan nát?
Thật là… ngu ngốc hết chỗ nói!
“Muội muội, uống nước đi” Thấy Nguyễn Kiều Kiều nuốt trứng gà xong rồi thở
dài, cậu bé vừa đút trứng vội vàng bưng nước trà tới, đưa đến bên miệng nhỏ
của nàng, sợ nàng bị nghẹn.
Nguyễn Kiều Kiều vừa lúc cũng thấy khát nước, thuận thế nhấp một ngụm.
Nàng nhìn cậu thiếu niên trước mặt. Theo ký ức mới tiếp nhận gần đây, nàng
biết đứa trẻ loài người này là anh trai ruột của thân xác này, tên là Nguyễn
Kiệt, năm nay mới 12 tuổi, là người anh cùng cha cùng mẹ duy nhất trong số
đông đảo anh em của Nguyễn Kiều Kiều.
Sau khi lớn lên, cậu cũng trở thành một tổng tài bá đạo, vô cùng yêu thương
Nguyễn Kiều Kiều, chỉ tiếc là sau này vì cứu Nguyễn Kiều Kiều mà bỏ mạng
dưới bánh xe.
Nhưng cho dù là vậy, cái chết của cậu cũng không kéo lại được trái tim vì
tình si cuồng của Nguyễn Kiều Kiều… Coi như là chết rất uất ức.
“Sau này bổn miêu… ta sẽ bảo vệ huynh!” Đã trở thành Nguyễn Kiều Kiều,
chiếm cứ thân xác này, Béo Miêu Nhi không có lý do gì trơ mắt nhìn Nguyễn
Kiệt chết. Cả nhà họ Nguyễn này, nàng quyết định bảo vệ hết.
nien/chuong-3-trong-sinh-3.html]
Béo Miêu Nhi nói một cách bá khí trắc lậu, nhưng dùng cơ thể mới năm tuổi
hiện tại mà nói ra, thì lại nghe đầy mùi sữa trẻ con.
Nguyễn Kiệt đang định đặt bát nước lại lên bàn phía sau, nghe vậy thì sửng sốt
một chút, ngay sau đó cười ha ha. Cậu xoay người ôm lấy thân hình tròn vo
của Béo Miêu Nhi, vừa ôm nàng xoay vòng vòng, vừa hôn chùn chụt lên khuôn
mặt nhỏ nhắn non nớt của nàng, chỉ cảm thấy cô em gái này của mình quả
thực đáng yêu muốn nổ tung.
Thân thể Nguyễn Kiều Kiều mới vừa khỏi hẳn, đâu chịu nổi kiểu xoay vòng
vòng như thế này, chỉ thấy đầu váng mắt hoa, lại sợ cậu không giữ chắc tay
ném văng mình ra ngoài, sợ đến mức hét lên bằng cái giọng lanh lảnh.
Nguyễn Lâm thị đang nấu cơm nghe thấy tiếng hét liền từ phòng bếp chạy ra,
thấy Nguyễn Kiệt đang ôm cục cưng đầu quả tim của bà xoay vòng vòng, tức
giận đi tới giáng cho một cái tát, thuận tiện cướp Nguyễn Kiều Kiều ôm vào
lòng.
Ánh Trăng Dẫn Lối
Sau một hồi gọi tâm can bảo bối dỗ dành, bà mới trừng mắt dựng mày quát
mắng Nguyễn Kiệt: “Cái thằng khỉ gió này lại muốn tìm đường chết có phải
không, dọa Tiểu Kiều Kiều sợ rồi, xem tao có tháo khớp mày ra không!”
Ở nhà người khác thì con trai là bảo bối, nhưng trong mắt Nguyễn Lâm thị, con
trai chẳng khác gì cỏ rác. Giận quá không chịu được, bà lại vỗ thêm một cái
vào đầu Nguyễn Kiệt.
Lúc Nguyễn Kiều Kiều hét lên, Nguyễn Kiệt thực ra đã có chút hối hận rồi. Giờ
bị bà nội đánh hai cái cũng không giận, chỉ áy náy nhìn Nguyễn Kiều Kiều,
nhẹ giọng xin lỗi: “Kiều Kiều xin lỗi nhé, là anh hai hư”
Cậu quên mất, em gái không phải là mấy đứa em trai da dày thịt béo kia,
không chịu nổi kiểu lăn lộn của cậu.
Nguyễn Kiều Kiều ở trong lòng Nguyễn Lâm thị vẫy vẫy cái móng vuốt nhỏ,
muốn nói không sao đâu, nhưng Nguyễn Lâm thị chẳng cho nàng cơ hội mở
miệng. Bà trừng Nguyễn Kiệt một cái, sai cậu đi ra ngoài gọi người lớn về ăn
cơm, rồi xoay người ôm Nguyễn Kiều Kiều đi vào bếp.
Nguyễn Lâm thị trước đó sợ khói bếp làm sặc Nguyễn Kiều Kiều nên mới đưa
cho nàng một quả trứng gà ra ngoài ăn. Giờ lại cảm thấy trong cái nhà này
chẳng ai làm bà yên tâm, chỉ có để Nguyễn Kiều Kiều ngay trước mắt mình mới
an lòng.