Trùng Sinh Ta Cưới Người Khác

Chương 25



Sẵn sàng

Trong đầu nháy mắt hiện ra cảnh tượng lần đầu tiên hắn gặp Thẩm Xu, thiếu

nữ một thân thanh y đứng dưới gốc cây hải đường, gọi hắn một tiếng, “Họ Bùi,

ngươi lại đây.

Ký ức vỡ vụn không ngừng ập tới, lông mi hắn khẽ run, cầm lòng không đậu cúi

đầu chậm rãi tiến tới bên môi Thẩm Xu.

Chỉ lúc này thôi, hắn chỉ muốn làm càn một lần này.

Bùi Vân Khiêm tiến tới gần Thẩm Xu từng tấc từng tấc một, hô hấp nóng rực

phả lên mặt nàng.

Thấy thế, Thẩm Xu không tự giác rùng mình, mắt thấy khuôn mặt Bùi Vân

Khiêm ngày càng phóng đại trước mặt nàng, thân mình Thẩm Xu cứng đờ, một

lúc lâu sau mới khôi phục tinh thần, như là đột nhiên bị doạ sợ, một tay đẩy

hắn ra.

Bùi Vân Khiêm không hề phòng bị, cả người bị Thẩm Xu đẩy ra.

Trong nháy mắt, không khí giống như đóng băng.

Một lúc lâu sau, hắn nhắm mắt, thở dài một hơi, gân xanh trên tay nổi lên.

Là hắn vọng tưởng rồi.

Thẩm Xu nhìn sắc mặt Bùi Vân Khiêm dần dần chìm xuống, trong lòng không

khỏi run lên, nàng không nghĩ tới Bùi Vân Khiêm lại có hành động như vậy,

cũng không biết mình lấy đâu ra dũng khí mà đẩy hắn ra, có lẽ chính là bản

năng.

Nàng chỉ biết, bây giờ, nàng sợ muốn chết.

Không khí rơi vào im lặng.

Ánh sáng trong mắt Bùi Vân Khiêm tối dần, một lúc sau cũng không động đậy.

Thấy thế, đại não Thẩm Xu trống rỗng, đôi mắt hạnh sợ hãi nhìn Bùi Vân Khiêm

vẫn đang không nhúc nhích, trong khoảng thời gian ngắn không biết nên mở

miệng thế nào.

Trầm mặc, Thẩm Xu ảo não cúi đầu, có phải nàng phản ứng quá lớn rồi không,

Bùi Vân Khiêm là phu quân danh chính ngôn thuận của nàng, bằng thân phận

của nàng bây giờ, cho dù Bùi Vân Khiêm thật sự muốn làm gì nàng, nàng cũng

không nên phản kháng.

Thẩm Xu há miệng th* d*c, muốn giải thích gì đó nhưng lời đến miệng lại

không thể nói ra.

Bùi Vân Khiêm đưa lưng về phía Thẩm Xu đứng dậy, hắn đứng trên mặt đất hồi

lâu, cuối cùng cũng không có dũng khí quay đầu nhìn Thẩm Xu một cái.

Mãi lâu sau, Bùi Vân Khiêm cười một cái tự giễu, sau đó từng bước đi ra khỏi

phòng.

Thẩm Xu nghe cửa phòng ‘rầm’ một tiếng đóng lại, trái tim cũng như bị thứ gì

đó siết chặt, hơi hơi phiếm đau.

Sau đó, Thẩm Xu mới khôi phục tinh thần lại, ngơ ngác ngồi trên giường.

Cả một đêm sốt cao khiến bàn tay bị thương cũng đã khôi phục, dần dần trở về

dáng vẻ như cũ.

Cũng không biết vì sao, nhớ lại cảnh tượng hồi nãy, trong lòng nàng lại rung

động, nhưng phần rung động nhàn nhạt này rất nhanh đã bị sợ hãi che mất.

Nghĩ vậy, Thẩm Xu nhíu mày, nghĩ tới dáng vẻ vừa rồi của Bùi Vân Khiêm, trái

tim nàng cũng âm trầm hơn vài phần.

Có lẽ hắn rất tức giận.

Ngoài cửa, Bùi Vân Khiêm khép lại cửa phòng, ngón tay hắn đã hơi run rẩy,

không biết bản thân quay về thư phòng như thế nào, dọc theo đường đi, trong

đầu hiện lên là vẻ mặt hoảng sợ của Thẩm Xu và ánh mắt sợ hãi của nàng.

Bùi Vân Khiêm đau khổ nhắm mắt, cười tự giễu bản thân, quả nhiên, là hắn

vọng tưởng, còn muốn Thẩm Xu đã mất trí tiếp nhận mình một lần nữa.

Bất kể khi nào, phản ứng bản năng của cơ thể vẫn là thành thật nhất, nàng rất

sợ hắn, cho dù bây giờ cái gì cũng không nhớ vẫn theo bản năng mà đẩy hắn

ra.

Hôm nay tuy rằng hắn không thể không đi xử lý chuyện trong triều nhưng một

lòng vẫn treo trên người Thẩm Xu, cho nên vừa mới xử lý xong việc đã không

nhịn nổi mà chạy như bay hồi phủ.

Ai ngờ vừa mới tới cửa lại nghe thấy giọng nói thiếu nữ kêu hắn là ‘họ Bùi’,

khiến hắn cảm thấy hoảng hốt cho rằng đã quay lại trước đây, khiến hắn mất

khống chế.

Nhưng cho đến vừa rồi, hiện thực mới mạnh mẽ tát hắn một cái, hắn mới biết

được, hết thảy chẳng qua chỉ là ảo tưởng của hắn mà thôi.

Nàng sợ hắn.

Ánh mắt vừa rồi Thẩm Xu nhìn hắn giống như đúc buổi tối bốn năm trước.

Trong mắt tràn đầy hoảng sợ và kinh hãi.

Nghĩ vậy, Thẩm Xu rũ mắt, cong môi cười giễu cợt, vẻ âm trầm trong mắt càng

sâu hơn.

Hắn đã từng tự hứa, sau khi Thẩm Xu mất trí nhớ sẽ không bao giờ xuất hiện

trước mặt nàng nữa.

Nhưng bây giờ, là nàng tới trêu chọc hắn trước!

Hôm sau, trời còn chưa sáng, Thẩm Xu đã bị cơn ác mộng làm cho bừng tỉnh.

Đêm qua, Thẩm Xu không tới giường chính ngủ, nàng cho rằng Bùi Vân Khiêm

không muốn ngủ cùng mình, vậy nên cứ thế ngủ ở ghế dài phía bên kia.

Nhưng sáng nay vừa mở mắt, Thẩm Xu nhìn thấy giường đối diện chăn gối

chỉnh tề không có một vết nhăn, không khác gì so với ngày hôm qua nàng thu

dọn, nàng mới biết được, một đêm qua Bùi Vân Khiêm không về nhà.

Thẩm Xu mím môi, trong lòng hụt hẫng.

Hắn tức giận đến thế sao?

“Công chúa, người tỉnh chưa?” Thẩm Xu bị tiếng gõ cửa kéo về hiện thực.

“Tỉnh rồi.

” Thẩm Xu nghe ra là giọng nói của Lâm Lãng, lên tiếng trả lời.

Nghe thấy giọng nói của Thẩm Xu, người ngoài cửa mới nói tiếp, “Công chúa,

hôm nay là mười tám tháng ba, dựa theo lẽ nghĩa, hôm nay công chúa hẳn là

nên hồi cung thỉnh an Thái Hậu nương nương.

Hơn nữa, hôm nay là sinh nhật Duệ vương điện hạ.

Nghe vậy, Thẩm Xu như bừng tỉnh khỏi giấc mộng, hôm nay là sinh nhật Việt

Nhi, sao nàng có thể quên chứ?

Nghĩ đến tình cảnh Thẩm Việt trong cùng bây giờ, trong lòng Thẩm Xu càng

thêm tự trách.

Đã nhiều ngày không ngừng có chuyện xảy ra, nếu không phải Lâm Lãng nhắc

nhở, Thẩm Xu đã quên hoàn toàn chuyện lại mặt.

Hôm nay là ngày lại mặt, theo lý thuyết mà nói thì cần phu quân đi cùng,

nhưng trùng hợp là hôm qua nàng vừa đắc tội Bùi Vân Khiêm, hôm nay sợ rằng

phải hồi cung một mình.

Nghĩ vậy, Thẩm Xu giơ tay xoa huyệt thái dương, thành thân rồi lại một mình

lại mặt, sợ rằng nàng sẽ trở thành trò cười lớn nhất kinh thành này.

Hôn sự này là do chính nàng cầu xin, trước đó còn chưa từng trưng cầu ý kiến

của Bùi Vân Khiêm, không nhắc tới thái độ từ sau khi thành hôn của Bùi Vân

Khiêm với nàng, hắn đồng ý cũng đã coi như có ơn lớn, bây giờ nàng không

nên ôm quá nhiều hi vọng gì khác.

Thật lâu sau, Thẩm Xu than nhẹ một tiếng, mở miệng nói trước, “Thời gian

không còn sớm, trước hết cứ trang điểm cho bổn cung đã.

Nhìn mình trong gương, trong mắt Thẩm Xu hiện lên vẻ khác thường, bàn tay

cũng siết chặt vài phần.

Dù sao, hôm nay tiến cung gặp Phùng Thái hậu còn một trận chiến ác liệt phải

đánh.

Nghĩ đến chuyện Phùng Thái hậu sai khiến ngày thành hôn ấy, ánh mắt Thẩm

Xu trở nên ảm đạm, tâm tư cũng âm trầm theo.


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.