Sản phẩm chăm sóc da như sữa rửa mặt, mặt nạ, nước hoa hồng, sữa dưỡng,
tinh chất, tinh dầu, kem chống nắng, kem lót, kem nền, nước hoa, vv, mỗi
thương hiệu chỉ mua mười bộ. Cô không quá coi trọng những thứ này, cùng
lắm sau này dùng sao chép vạn lần là được.
Đồ điện tử kỹ thuật số mỗi loại lấy hai bộ.
Những thứ như đồ nội thất, đồ gia dụng thì không cần mua nhiều, sau này cứ
chờ “mua sắm 0 đồng” là được, bây giờ mua chỉ để phòng khi đi “mua sắm 0
đồng” không lấy được đầy đủ.
Những thứ này đều đặt cọc trước, nhận hàng mới thanh toán.
Rời khỏi trung tâm thương mại, Mộc Cửu Nguyệt vừa đi về phía chợ đồ kim khí
vừa điên cuồng đặt hàng trên điện thoại.
Bộ chăn ga gối đệm, các loại đệm, nệm, chăn với đủ kích cỡ.
Các loại áo khoác giữ ấm, áo phao, quần phao, quần chống lạnh, giày bông lớn,
bốt đi tuyết.
Đến chợ đồ kim khí, Mộc Cửu Nguyệt không vội mua sắm, mà đi dạo một vòng
quanh chợ, quan sát kỹ lưỡng địa hình, chuẩn bị sau này quay lại “mua sắm 0
đồng”.
Lúc Mộc Cửu Nguyệt quay về tiểu khu Hạnh Phúc, đã là buổi chiều.
Vật lộn cả một ngày một đêm, cô thực sự mệt đến không trụ nổi nữa.
Ăn qua loa một chút, cô ngã đầu xuống là ngủ.
Đến khi cô tỉnh dậy lần nữa, đã là nửa đêm.
Giờ này làm chút gì thì tốt nhỉ?
Đương nhiên là điên cuồng đặt đồ ăn khuya rồi!
Thế là, Mộc Cửu Nguyệt lấy điện thoại ra, cứ thế mà bấm bấm bấm, đặt hết
một lượt tất cả các quán còn mở cửa gần đó!
Mỗi món đều lấy năm phần, tất cả đều giao đến gara!
Mộc Cửu Nguyệt cũng không ngủ nữa.
Cô quấn chặt quần áo rồi ra gara đợi nhận hàng.
Vì là rạng sáng, các anh chàng giao hàng cũng đi lại rất nhẹ nhàng, không
dám làm phiền những người xung quanh nghỉ ngơi.
Sau đó Mộc Cửu Nguyệt cứ như một cỗ máy nhận hàng vô cảm, máy móc
nhận hàng, bỏ vào không gian, nhận hàng, bỏ vào không gian.
Còn việc có bị để ý không ư?
Nực cười.
Cô có ở đây đâu.
hoanh-ngay-tan-the/chuong-6-2-mua-sam-dien-cuong-sang-khoaihtml]
Thành phố K có cả chục triệu dân.
Mò kim đáy bể, muốn tìm cô à? Xuống địa phủ mà tìm!
Nhận xong đơn hàng cuối cùng, Mộc Cửu Nguyệt xem giờ.
Thôi, khỏi ngủ nữa.
Đến lúc đi nhận bữa sáng rồi!
Mộc Cửu Nguyệt vác theo đôi mắt thâm quầng, đi nhận bữa sáng từng nơi
một.
Đi hết một vòng, đã đến tám giờ.
Mộc Cửu Nguyệt đang chuẩn bị về nghỉ ngơi, thì bên đường vang lên tiếng loa
quảng cáo đại hạ giá điên cuồng: “Bà con đi qua đi lại đừng bỏ lỡ, đại hạ giá,
toàn bộ cửa hàng giảm giá chỉ còn một phần mười! Ông chủ bỏ trốn theo em
vợ rồi, không trả được lương, toàn bộ cửa hàng đại hạ giá!”
Mộc Cửu Nguyệt như được tiêm máu gà, “vèo” một cái đã lao qua.
Trời ạ.
Đúng là đại hạ giá thật!
Cả một trung tâm thương mại ba tầng đều đang đại hạ giá.
Còn rẻ hơn cả mua trên mạng!
Vậy còn do dự gì nữa?
Mua thôi!
Lúc này thì đừng quan tâm đến thương hiệu hay chất lượng nữa.
Đến mạt thế, một chiếc túi xách hàng hiệu còn không đổi được một cái bánh
bao nhân đậu đỏ.
Bất kỳ thứ gì ở đây, trong thời mạt thế, đem ra ngoài đều có thể đổi được
không ít vật tư.
Mộc Cửu Nguyệt mua mỗi thứ một ít, không bỏ sót thứ gì, mỗi thứ cũng không
mua nhiều, chỉ mua bảy tám phần.
Dù vậy, tích lũy lại cũng thành một đống lớn.
“Xin hỏi vị. tiên sinh đây, ngài thanh toán thế nào ạ?”
Tuyền Lê
“Tiền mặt!” Mộc Cửu Nguyệt giả vờ lấy từ trong ba lô, thực chất là từ không
gian, trực tiếp rút ra một cọc tiền lớn: “Tôi đang chuẩn bị ra ngân hàng gửi đây,
giờ cũng không cần gửi nữa, cho cô này!”