– Con là con gái của ông ấy, nên ông ấy sẽ không làm hại con. Mẹ đã ở bên ông
ấy khi ông ấy mới thành lập công ty. Khi kết hôn, mẹ không yêu cầu bất cứ
điều gì. Mẹ cũng đã đầu tư rất nhiều tiền cho công ty của ông ấy. Nếu ông ấy
dám làm hại con, mẹ sẽ không bao giờ tha thứ cho ông ấy, ngay cả khi mẹ
chết. – Laura đặt tay lên vai Avery và nói.
Thứ Hai.
Avery bắt taxi đến Sterling Group. Đây là lần đầu tiên cô đến công ty của
Elliot.
Tòa nhà Sterling Group cao chót vót và uy nghiêm. Cô bước ra khỏi taxi và đi
về phía sảnh tầng trệt.
– Cô ơi, cô có hẹn không? – Nhân viên lễ tân hỏi.
– Không. Xin hãy liên lạc với Chelsea Tierney giúp tôi. Nói rằng Avery Tate
muốn gặp cô ấy. Cô ấy sẽ gặp tôi khi nghe thấy tên tôi. – Avery trả lời.
Lễ tân nhìn chằm chằm vào Avery một lúc. Nhận thấy cô ăn mặc rất đẹp nên
đã gọi Phòng quan hệ công chúng cho cô.
Ngay sau đó, Chelsea đi xuống.
Cô ta bước ra khỏi thang máy và đi về phía Avery. Cô ta liếc nhìn cô với ánh
mắt dữ tợn.
– Không phải cô vừa phá thai sao? Cô không cần nằm trên giường và nghỉ ngơi
sao? – Chelsea chế giễu.
Hôm nay Avery trang điểm tự nhiên nên trông cô ổn.
– Chelsea, cô đã rất cố gắng vì điều này, nhưng Elliot có đồng ý kết hôn với cô
không? – Cô hỏi.
Chelsea không tức giận, thay vào đó, cô ta mỉm cười như một người chiến
thắng.
– Anh ấy sẽ không ở lại với cô ngay cả khi anh ấy không kết hôn với tôi. Avery,
anh ấy chỉ cho phép cô phá thai. Như vậy là đủ nhân từ với cô rồi. Nếu tôi là
anh ấy, tôi sợ rằng tôi sẽ giếc cô mất.
– Ồ, có vẻ như cô quen với những hành vi bất hợp pháp.
– Cô nghĩ rằng cô có thể làm tôi tức giận với điều đó sao? Bây giờ cô đúng là
một tên hề. Đồ thua cuộc khốn kiếp! – Chelsea cười khẩy với đôi môi đỏ của cô
ta và chế giễu cô.
– Chelsea, cô đã bao giờ mặc váy bồng trước mặt Elliot chưa? – Avery không
bận tâm và cất tiếng hỏi.
– Thật trẻ con! Tôi chưa bao giờ mặc váy bồng! Sao cô lại hỏi thế? – Chelsea
nhướng mày và nói.
– Cuối cùng tôi cũng hiểu tại sao Elliot không thích cô. Elliot thích mẫu người
dễ thương. Anh ấy thích phụ nữ mặc váy bồng. – Avery cười khẩy và ghé sát tai
cô ta.
Chelsea cười như thể cô ta vừa nghe được câu chuyện cười buồn cười nhất từ
trước đến nay.
– Tôi đã ngủ với Elliot rồi. Cô chưa ngủ, đúng không? Anh ấy thích phụ nữ mặc
váy bồng bềnh, và anh ấy cũng thích phụ nữ cắt tóc kiểu hime. Ồ vâng, váy thì
phải màu hồng. Nếu cô ăn mặc như thế, anh ấy chắc chắn sẽ thích cô hơn. –
Avery nói.
Chelsea cứng người. Cô ta biết Elliot hơn mười năm, nhưng Elliot chưa bao giờ
âu yếm cô ta. Tuy nhiên, Avery chỉ biết anh chưa đầy ba tháng. Cô ta không
thể tin rằng họ đã ngủ với nhau.
Chelsea phải tin những gì Avery đang nói.
– Tại sao cô lại nói với tôi điều này? Tại sao cô lại giúp tôi? – Chelsea thắc mắc.
– Bởi vì tôi muốn ly hôn với Elliot. Anh ta đã chết với tôi rồi. Tôi chỉ muốn lấy
lại tự do của mình. Vậy có đủ lý do không?
Mắt Avery lóe lên một tia lạnh lùng. Váy bồng bềnh màu hồng và kiểu tóc
hime, đó là những đặc điểm riêng biệt của người phụ nữ trong máy tính xách
tay của Elliot. Nếu Chelsea ăn mặc như thế trước mặt Elliot, cô biết anh sẽ
phát điên. Có lẽ, anh sẽ bóp cổ Chelsea đến chết.