Thảm Họa Ập Đến: Ôm Kho Hàng Trăm Tỷ, Ta Tung Hoành Ngày Tận Thế

Chương 18.2: Hạn hán và nhiệt độ cao ập đến



Sẵn sàng

“Vậy à?” Mộc Cửu Nguyệt cười cười, tuy cô không thiếu thứ gì, nhưng ai lại từ

chối những thứ tốt hơn chứ?

Thế là Mộc Cửu Nguyệt lên tiếng: “Tôi nghe nói, có một loại khoang thoát hiểm

được làm từ vật liệu hàng không. Bất kể là động đất, sóng thần, thậm chí là núi

lửa phun trào, đều có thể bình an vô sự. Có thể mua giúp tôi một cái không?”

Ánh mắt thư ký lóe lên một chút: “Được, không vấn đề gì. Xin hỏi cô cần loại

lớn cỡ nào?”

“Loại bốn chỗ ngồi và tám chỗ ngồi, mỗi loại một cái” Mộc Cửu Nguyệt nói:

“Cần bao nhiêu tiền?”

Thư ký mỉm cười trả lời: “Vệ tổng nói, không lấy tiền của cô, coi như là kết bạn

với cô”

“Ha ha ha ha ha, được, cảm ơn nhiều” Mộc Cửu Nguyệt sảng khoái đáp ứng.

Thư ký quay về báo cáo với Vệ Liệt, không nhịn được hỏi: “Vệ tổng, Mộc tiểu

thư vừa trẻ vừa đẹp, tại sao ngài”

“Tại sao không yêu đương với cô ấy để trói buộc cô ấy?”

Vệ Liệt cười khẩy: “Cậu nghĩ cô ấy giống những người phụ nữ tầm thường kia

sao? Trong mắt cô ấy, chỉ có sinh tồn, không có gì khác. Tôi làm bạn với cô ấy,

cô ấy sẽ giúp tôi một tay. Tôi mà muốn yêu đương với cô ấy, cô ấy sẽ nhân lúc

tôi ngủ say, vặn gãy cổ tôi. Thôi, cậu đi làm việc đi”

Thư ký như có điều suy nghĩ gật đầu: “Vâng”

Đội ngũ của Vệ Liệt thật sự rất mạnh.

Công cụ đầy đủ, kỹ thuật đầy đủ, nhân tài đầy đủ, sức lực đầy đủ.

Mấy ngày làm việc không nghỉ đã khoét gần hết quả núi rồi.

Tuyền Lê

Tất nhiên cũng là vì ngọn núi này không cao đến mức khoa trương, không dốc

đến mức khoa trương.

Bên ngoài trông bình thường, không một ngọn cỏ, đá thì lởm chởm kỳ dị.

Bên trong thì giống như một tổ ong, dày đặc, tầng tầng lớp lớp.

hoanh-ngay-tan-the/chuong-18-2-han-han-va-nhiet-do-cao-ap-denhtml]

Mỗi hang động đều được gia cố đặc biệt, mỗi căn phòng đều chứa đầy các loại

vật tư.

Bên trong thậm chí còn có cả phòng trồng trọt, thông qua mô phỏng ánh sáng

tăng trưởng để thúc đẩy cây trồng phát triển.

Hiện tại đã có một mảnh ruộng rau xanh mơn mởn.

Có thể nói, nếu chỉ là hạn hán, nhiệt độ cao, mưa bão, lốc xoáy, sóng thần, rét

đậm, bão cát, họ có thể dễ dàng đối phó, không chút sợ hãi.

So với Mộc Cửu Nguyệt ở bên cạnh, thì quả thật không cùng một cấp bậc.

Hang động của Mộc Cửu Nguyệt chỉ là một căn nhà nhỏ đơn giản bình thường,

nhiều nhất là trên khoảng đất trống xung quanh đặt vài cái thùng trồng cây,

trồng một ít hành, gừng, tỏi, hẹ, hoa tiêu các loại.

Vì vậy Vệ Liệt mới chắc chắn rằng Mộc Cửu Nguyệt nhất định còn có con bài

tẩy lớn hơn.

Nếu không thì cái hang trống rỗng lấy gì ăn, lấy gì uống, lấy gì dùng?

Không ai là kẻ ngốc cả.

Lúc này Mộc Cửu Nguyệt đang nằm trên ghế tựa, thoải mái nghịch điện thoại.

Tuy cô đã ký giấy bán nhà, nhưng cô vẫn ở trong nhóm chat của cư dân tiểu

khu Hạnh Phúc.

Lúc này, nhóm chat của cư dân đã nổ tung.

Cư dân phòng 5-2-601 nhắn trong nhóm: “Nhà ai có thuốc không ạ? Mẹ tôi

bị hôn mê do sốc nhiệt rồi! Tôi gọi 120 không được, nghe nói dù có gọi được

thì bệnh viện cũng không nhận bệnh nhân nữa. Phải làm sao bây giờ! Đây là

đang ép người ta đến chết sao?”

Cư dân phòng 8-1-201 cũng hùa theo: “Đúng đúng, trời này thật sự sắp nóng

chết người rồi! Ai cũng chỉ muốn ngâm mình trong nước cả ngày. Tiền điện

tháng này chắc chắn sẽ vượt mức! Chồng tôi thất nghiệp, cả nhà già trẻ đều

trông cậy vào chút lương của tôi, thật sự không sống nổi nữa rồi!”

Người ở phòng 1-4-302 nói: “Mọi người biết đủ đi, ít ra còn có thể ở nhà tránh

nóng, bật điều hòa. Tôi nghe nói hôm nay có bốn công nhân vệ sinh chết vì

nóng, đưa đến bệnh viện là không qua khỏi rồi”

Trong nhóm im lặng một lúc.


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.