Bà Cô Nhí Tay Ôm Sữa, Tay Bói Toán

Chương 31



Sẵn sàng

“Nhưng nếu bà trẻ cứ khóc mãi thế này, thì chỉ tốn thời gian vô ích thôi” Gương

mặt điển trai của Tô Trần Cẩn vẫn không biểu lộ cảm xúc, nhưng lời nói của

anh đánh thẳng vào trọng tâm vấn đề”Bà trẻ bắt đầu hành động càng sớm,

cha mẹ bà trẻ sẽ tỉnh lại càng nhanh”

Miên Miên ngơ ngác nhìn anh.

DTV

Đúng rồi nhỉ, khóc mãi cũng chẳng giải quyết được gì. Chỉ khi bắt đầu hành

động vì cha mẹ ngay bây giờ, cô mới có thể giúp cha mẹ tỉnh lại sớm.

Miên Miên vội lau nước mắt, gật đầu kiên định:

“Được rồi, bắt đầu từ bây giờ Miên Miên sẽ hành động!”

Cô bé nghĩ một chút rồi quyết định nghiêm túc bói một quẻ cho mình và cha

mẹ, để biết phải làm gì tiếp theo.

“Cháu trai lớn, có thể cho Miên Miên mượn con rùa của ngài được không?”

Hôm qua khi giúp mọi người bắt ma, Miên Miên đã thấy trong sân có một con

rùa lớn.

Thực ra dùng đồng xu để bói cũng được, vì trong túi nhỏ của cô có sẵn đồng

xu. Nhưng mẹ từng nói, rùa là họ hàng của Huyền Vũ – một trong Tứ Linh, và

dùng rùa để bói toán sẽ chính xác nhất.

Ông cụ Tô gật đầu:

“Được chứ”

Người giúp việc nhanh chóng mang con rùa thả vào chậu nước rồi đưa vào

phòng.

Miên Miên ngồi xổm bên chậu, mắt đỏ hoe nhưng giọng nói vẫn ngọt ngào, nói

chuyện với con rùa:

“Chào Quy Quy! Miên Miên muốn nhờ cậu giúp bói một quẻ nhé. Nếu cậu giúp,

Miên Miên sẽ chia thịt cho cậu ăn, được không?”

Cả nhà họ Tô nhìn cô bé nói chuyện với con rùa bằng vẻ mặt vô cùng nghiêm

túc, ai nấy đều không dám làm phiền, chỉ đứng im lặng quan sát.

Sau khi hỏi con rùa xong, Miên Miên ngước đầu lên, ngại ngùng hỏi ông cụ Tô:

“Quy Quy bảo lát nữa nó muốn ăn tôm lớn, tôm sống ấy. Cháu trai lớn mua

giúp được không?”

31.html]

Ông cụ Tô còn chưa kịp trả lời, Tô Trần Phi đã nhanh nhảu lên tiếng:

“Được! Mua, cho nó ăn loại tôm to nhất! Cháu đặt hàng ngay bây giờ!”

Lời vừa dứt, anh liền ăn ngay một cú gõ “đầy tình thương” từ ông cụ Tô.

Tô Trần Phi ôm đầu, vẻ mặt đầy oan ức.

“Con chỉ là vui quá vì bà trẻ đã đỡ hơn nên quên mất gọi là ông nội” Anh tự

biện hộ, nhưng đâu ai thèm quan tâm.

Được đồng ý, Miên Miên yên tâm lấy con rùa từ trong chậu nước ra.

Con rùa rụt cả đầu lẫn chân vào mai, nước từ mai rùa nhỏ xuống tí tách. Đợi

một lúc, khi nước đã gần ráo, Miên Miên nhẹ nhàng ném con rùa xuống đất.

Con rùa lăn trên không trung vài vòng, rơi xuống tấm thảm dày trong phòng

một cách an toàn. Nó thò đầu ra, chậm rãi bò đi như thể bị chóng mặt. Cuối

cùng, nó dừng lại trước mặt Tô Trần Phi.

Tô Trần Phi sửng sốt: “Làm sao vậy bà trẻ?”

Miên Miên chăm chú nhìn con rùa đen nhỏ trong tay, rồi nói với Tô Trần Phi:

“Quy Quy nói với Miên Miên, đi cùng cháu trai thứ bảy có thể cứu được cha và

mẹ. Có phải ngài có chuyện cần Miên Miên giúp không?”

Tô Trần Phi nhớ đến chuyện liên quan đến chương trình thực tế, liền gật đầu:

“Đúng vậy. Cháu muốn nhờ bà trẻ đi cùng cháu tham gia chương trình Oa

Tổng, một tuần nữa sẽ ghi hình”

Lời vừa thốt ra, mấy người anh em nhà họ Tô lập tức quay sang nhìn Tô Trần

Phi bằng ánh mắt bất mãn.

Cái gì? Bà trẻ vừa về nhà chưa ở được mấy ngày, đã bị Tô Trần Phi kéo đi

chương trình? Như thế thì có lợi cho thằng Bảy quá!

Miên Miên ngẩng đầu hỏi: “Oa Tổng là gì vậy?”

Cả nhà cùng nhìn về phía cô bé, rồi đồng thanh giải thích. Sau khi nghe xong,

Miên Miên gật đầu nghiêm túc: “Vậy Miên Miên muốn đi! Miên Miên sẽ cố

gắng thể hiện thật tốt!”

Khi quyết định đã đưa ra, gia đình nhà họ Tô lập tức liên hệ với phía chương

trình Oa Tổng để bàn bạc chi tiết. Đồng thời, cả nhà quyết định cho Tô Trần

Phi một khóa huấn luyện đặc biệt để đảm bảo anh không làm xấu mặt Miên

Miên trong chương trình.


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.