Cô lập tức xoay người giơ gậy, nhưng trước mắt lại là cô gái tóc buộc đuôi
ngựa. Một tay đối phương cầm xẻng sắt, tay kia siết chặt dao Thụy Sĩ. Xẻng
bổ xuống, đồng thời, lưỡi dao từ bên hông cũng gọn gàng cắm vào cổ tang
thi.
Ngay khoảnh khắc nó sắp ngã xuống, cô ấy nhanh chóng vòng ra sau, giữ chặt
tang thi, yên lặng kết liễu một mạng.
Dường như cảm nhận được ánh mắt của Lâm Sơ, cô gái tóc đuôi ngựa quay
đầu lại.
Ánh mắt hai người chạm nhau, cô ấy khẽ sững lại, rồi hơi gật đầu.
Lâm Sơ cũng khẽ gật đầu đáp lại, sau đó cả hai đồng thời dời tầm mắt, tập
trung vào kẻ địch trước mặt.
Một gậy hạ gục tang thi trước cửa đông của tòa nhà, phía sau nó là một khối
kim loại vuông vức, cao chừng một người, rộng khoảng hai người, trong bóng
tối mơ hồ lấp loáng ánh sáng.
Ánh mắt Lâm Sơ lóe sáng, bước nhanh đến gần.
Dưới chân cô là mảnh kính vỡ sắc nhọn, đầu ngón tay chạm vào mặt kim loại
lạnh lẽo. Nhờ ánh trăng, cô nhìn rõ hình dáng quen thuộc…
Máy bán hàng tự động!
Là một máy bán hàng tự động bị vỡ cửa kính.
Ý nghĩ xoẹt qua trong đầu Lâm Sơ, ngay lập tức chiếc máy trước mắt biến mất.
Không rõ bên trong còn lại bao nhiêu vật tư, nhưng nghĩ đến thiên phú của
mình, cô không khỏi động lòng.
Chiếc máy vuông vức ấy chiếm chừng một phần mười không gian trong ba lô,
phần còn lại vẫn đủ để chứa thêm nhiều vật phẩm khác.
Cân nhắc xong, Lâm Sơ cầm chặt gậy, cảnh giác bước ra khỏi tòa nhà số 6.
Cùng lúc đó, cô gái tóc đuôi ngựa đang kéo lê một con tang thi quay về, chợt
ngoảnh đầu liếc nhìn theo hướng của Lâm Sơ, ánh mắt lóe sáng.
Ngay khi bị ném vào thế giới nhiệm vụ này, cô đã quan sát cẩn thận bố cục cả
khu vực.
Tòa nhà số 6 chỗ cô đặt nơi trú ẩn nằm ngay gần cửa tây của khu vực. Nếu đi
ra từ cửa tây, chỉ có thể đến được dãy văn phòng cùng phía với tòa số 6, hoặc
thẳng ra ngoài khu vực.
Vậy nên Lâm Sơ quyết định ra khỏi tòa văn phòng bằng cửa phía đông, đi theo
hướng đó sẽ vào được trung tâm khu vực, tiện cho cô càn quét nhiều tòa văn
phòng khác.
Còn một điểm quan trọng nữa, cửa phía tây ngay khi vào đã sát với nhà vệ
sinh, điều đó cho thấy cửa tây chỉ là cửa sau. Những thứ rất quan trọng với
Lâm Sơ hiện giờ như sơ đồ tòa nhà hay bản đồ khu vực, theo thói quen thiết kế
kiến trúc hầu như sẽ nằm ở cửa chính của toà nhà.
Quả nhiên, khi Lâm Sơ bước ra cửa đông, cô thấy một tấm biển bên đường
cách cô khoảng năm sáu mét.
Ở giữa cô và tấm biển, có hai con tang thi vừa ngoảnh đầu về phía cô.
Lâm Sơ lao tới, đồng thời tay vung gậy, một con tang thi ngã gục.
Cô ngã người ra sau, né được móng vuốt của con tang thi còn lại rồi quay
người bổ tiếp.
Hai con tang thi nằm gục dưới chân cô.
Trên ngực chúng đều treo thẻ nhân viên viền xanh. Những chiếc thẻ cùng
kiểu này, trong không gian của Lâm Sơ đã thu được hơn chục chiếc.
boi-ung-dung-nam-thang/chuong-9-ban-do-khu-vuchtml]
Từ những thẻ nhân viên đó, Lâm Sơ biết được khu công nghệ này hóa ra là một
khu công nghiệp công nghệ y dược, nơi tập trung các doanh nghiệp dược
phẩm.
Đã là doanh nghiệp dược phẩm thì khả năng cao trong các tòa văn phòng khác
sẽ có thuốc men và những dụng cụ giải phẫu mà cô đang rất cần.
Đợt bùng phát tang thi có vẻ xảy ra vào ngày làm việc, nên nhiều tang thi vẫn
còn đeo thẻ nhân viên trên người.
Theo kinh nghiệm của Lâm Sơ, thẻ có cấp bậc khác nhau có thể mở được
quyền truy cập khác nhau. Để an toàn, cô gom hết thẻ của những con tang thi
mình hạ được vào không gian ba lô.
Hai chiếc thẻ trước mắt cũng không ngoại lệ.
Quan sát kỹ và chắc chắn không làm kinh động tang thi khác, Lâm Sơ nhanh
chóng tiến đến tấm biển bên đường.
Quả nhiên đúng như cô nghĩ, tấm biển là bản đồ dạng đơn giản của các khu
vực xung quanh.
Khu công nghệ dược phẩm này có tổng cộng 8 tòa văn phòng. Tòa số 6 nơi cô
đang ở nằm ở phía tây khu công nghệ. Bản đồ cho thấy tòa số 8 được dùng
làm kho hàng chung cho mấy công ty dược ở đây, có thể ở đây sẽ có những
dụng cụ cô mà cần.
Còn cửa hàng tiện lợi 24 giờ trong khu vực nằm ở tòa nhà số 3.
Sơ đồ xếp tòa nhà như sau:
1, 2, 3, 4
5, 6, 7, 8
Các tòa 1 – 4 nằm ở phía đông khu vực, các tòa 5 – 8 nằm ở phía tây.
Tòa số 3 nằm chéo ngay đối diện tòa số 6, chỉ cần băng chéo qua một con
đường là đến.
Còn tòa số 8 thì bị ngăn cách với tòa số 6 bởi tòa số 7.
Muốn đến được tòa số 8 có hai con đường.
Một là đi từ cửa tây của tòa số 6 ra, men theo con đường trước cửa đi thẳng
đến cuối, vòng qua tòa số 7 là đến nơi.
Hai là xuất phát từ cửa đông, vị trí mà Lâm Sơ đang đứng, trục đường chính
giữa khu vực.
Nếu đi thẳng về phía nam, cô có thể lần lượt đi ngang qua tòa số 3 và tòa số 7,
cuối cùng sẽ tới tòa số 8.
Con đường thứ nhất chính là chỗ buổi sáng nay cô bị ném vào. Ưu điểm của nó
là vắng vẻ, đồng nghĩa với việc tang thi ít hơn, an toàn hơn.
Con đường thứ hai tuy nguy hiểm hơn, sẽ phải đối mặt với nhiều tang thi,
nhưng lại dẫn đến cửa hàng tiện lợi 24 giờ duy nhất trong khu vực.
Lâm Sơ chỉ do dự thoáng chốc rồi quyết định chọn con đường thứ hai.
Dù cô vừa mới chiếm được một chiếc máy bán hàng tự động, nhưng chưa biết
trong đó còn lại bao nhiêu hàng. Cẩn trọng không bao giờ thừa, có cơ hội tích
trữ vật tư, cô sẽ không bỏ qua. Trong tình cảnh này, chẳng ai ngại mình có quá
nhiều vật tư cả.
Đêm tối yên tĩnh như nước. Lâm Sơ liếc đồng hồ hệ thống, bây giờ là hai giờ
rưỡi sáng, phần lớn mọi người đều đã ngủ say.
Cô men theo trục đường chính đi về phía nam, nhưng rất nhanh phát hiện điều
bất thường, từ sau khi rời khỏi tòa số 6, số lượng tang thi trên đường không
nhiều như cô dự đoán.
Ngược lại, dọc theo đường chính, tang thi thưa thớt đến lạ, giống như vừa mới
bị ai đó dọn sạch.