Nghe Bảo Là Đội Vô Dụng Cơ Mà, Sao Người Nào Cũng Là Nhân Vật Nguy Hiểm Hết Vậy

Chương 22



Sẵn sàng

Bốn người của đội Trốn Khỏi đã tắt thông báo nhận thưởng, hoàn toàn không

biết gì về sự yêu mến của khán giả.

Tả Thần lười biếng dựa vào vai Thẩm Úc: “Chẳng trách bốn người chúng ta lại

có thể tụ tập được với nhau, đều thảm như nhau cả”

Thẩm Úc đã bắt đầu quen để mặc anh ta dựa vào, đợi đến khi canh cá trong

nồi đá chuyển sang màu trắng đục, mới khẽ cử động vai: “Ăn cơm”

Sau khi bốn người hữu duyên ăn xong cơm tối, cả bốn quyết định nhân lúc

phần lớn người chơi chưa tràn vào, đi một vòng quanh thành phố nhỏ này

trước.

Để đảm bảo ngày mai sau khi ban tổ chức thả vật tư xuống, có thể đến nơi có

vật tư nhanh nhất.

Tùy Thất và Thẩm Úc một nhóm, phụ trách phía bắc, Tả Thần và Muội Bảo một

nhóm, phụ trách phía nam.

Bốn người chăm chỉ chạy đến năm giờ sáng mới nghỉ ngơi, một giờ chiều ngày

hôm sau, mấy thành viên đội Trốn Khỏi mới lần lượt tỉnh dậy.

Tùy Thất nhấn mở quang não theo thói quen, trước tiên xem số người bị loại,

đã tăng lên hơn ba mươi mốt triệu.

Tiếp theo lại vào giao diện vật tư, làm mới, nhưng trong Kho Hàng Tuỳ Thân lại

không hiển thị thêm vật phẩm mới như thường lệ.

Cô đờ ra một giây, sau đó nhanh chóng chuyển đến trang thông tin cá nhân

quan sát thẻ, Thẻ Hộp Mù 3S vẫn ở trạng thái liên kết, không có gì bất thường.

“Hôm nay thẻ của tôi không tạo mới vật tư, còn mọi người thì sao?”

Ba người nghe thấy tin này lập tức tỉnh táo, mở quang não ra xem xét một lượt,

giao diện vật tư cá nhân của bọn họ cũng trống rỗng.

Tả Thần nhíu mày nói: “Sao lại thế này, thẻ mất hiệu lực rồi à?”

Tùy Thất đi đến bên cửa sổ, nhìn ra ngoài, con phố hôm qua còn vắng vẻ lạ

thường, hôm nay đã có rất nhiều người chơi tụ tập thành nhóm đi lại khắp nơi.

Cô híp mắt: “Xem ra, ban tổ chức lại định giở trò rồi”

..

Ngày thứ bảy sinh tồn trên Tinh cầu Sa Nham, giờ Tinh Tế là 19 giờ 50 phút,

bốn người đội Trốn Khỏi đang chuẩn bị chiến đấu.

Tùy Thất khoanh chân ngồi trên đất, băng bó tay phải, Lang Nha Bổng phủ đầy

gai nhọn dựa vào chân cô, ánh lên ánh sáng lạnh lẽo.

*Lang Nha Bổng: hay còn gọi là gậy răng sói, là vũ khí của Tích Lịch Hỏa Tần

Minh — một trong 108 anh hùng Lương Sơn Bạc.

Thẩm Úc cụp mắt nhìn chiếc rìu trong tay, bề mặt rìu sáng bóng phản chiếu

đôi mắt sắc bén của cậu ta.

Nếu mọi người thích truyện thì follow truyện, còn nếu thích mình thì nhớ follow

Thu Hút Cừu Hận là mình nha :3333333 Bản dịch được đăng duy nhất trên

Móc câu phi trảo của Tả Thần bám chặt vào vách tường, anh ta dùng sức kéo

mạnh dây xích thép, bức tường sa thạch kiên cố lập tức vỡ tan, đá vụn rơi

xuống như mưa.

Muội Bảo vung chiếc xẻng sắt trong tay, tạo ra những tiếng xé gió.

Đúng 20:00, bốn người đội Trốn Khỏi đã trang bị đầy đủ, sóng vai nhau cùng

đứng.

Giọng nói điện tử quen thuộc vang lên trên nền trời Tinh cầu Sa Nham, vọng lại

rõ bên tai hàng triệu người chơi:

cung-la-nhan-vat-nguy-hiem-het-vay-xmzr/chuong-22.html]

【Gói Vật Tư Lớn đang được thả… Thả xong!】

【Mời các người chơi, tha hồ tranh cướp!】

Một chùm sáng xanh lam bốc lên từ phía Đông Nam của thành phố nhỏ, chiếu

thẳng lên trời.

“Ở chỗ quảng trường” Thẩm Úc đã thám thính nơi đó tối qua, chạy nhanh đến

điểm phát vật tư: “Theo sát tôi”

Bốn người chạy hết tốc lực, xung quanh là những người chơi đang chạy như

điên đến điểm phát vật tư.

Gió rít bên tai Tùy Thất, đột nhiên trên không trung lại vang lên thông báo của

ban tổ chức:

【Từ bây giờ, hai nghìn ‘Thẻ Tạo Vật Tư’ sẽ trở về trạng thái chờ liên kết, tám

giờ sáng mai sẽ tiến hành liên kết lại】

【Trong thời gian giải trừ liên kết, người chơi sở hữu thẻ sẽ bị hệ thống đánh

dấu bằng ánh sáng pha lê kéo dài đến tám giờ sáng mai, sau khi liên kết lại,

ánh sáng pha lê biến mất】

【Trong 12 tiếng này, cướp được là của mình, chúc các vị may mắn, chơi game

vui vẻ nha~】

Ngay khoảnh khắc giọng nói điện tử vừa dứt, Tùy Thất lập tức thấy ba đồng

đội bên cạnh ánh lên ánh sáng màu đỏ.

Cô lại cúi đầu nhìn mình, hay lắm, ánh vàng rực rỡ, quả thực là ngôi sao sáng

nhất trên màn trời đêm!

Cái ‘đánh dấu’ trần trụi này, chẳng khác nào thả thỏ vào chuồng sói.

Người chơi đang chạy như điên đến điểm phát vật tư xung quanh dừng bước,

đồng loạt nhìn về phía bốn người đội Trốn Khỏi, những ánh mắt tụ lại sáng rực

trong đêm tối.

“Cha nó chứ” Tùy Thất vừa chạy vừa ngửa mặt lên trời mắng chửi: “Ban tổ

chức chó má, bà đây sẽ cạch mặt mấy người cả đời!”

Bọn họ cong giò chạy theo Thẩm Úc đến điểm phát vật tư, sau lưng hàng chục

người chơi mắt sáng như sói, đuổi theo không rời: “Đừng hòng chạy, để lại thẻ

đây!”

“Cái người phát ra ánh sáng vàng kia chắc chắn có thẻ cấp S, bắt cô ta”

Tùy Thất phẫn nộ quay đầu: “Tại sao lại đuổi theo tôi, người chơi hà cớ gì phải

làm khó người chơi!”

“Bớt nói nhảm đi!” Một gã đàn ông vạm vỡ mặt đỏ tía tai, cơ bắp cuồn cuộn

vung tay đuổi theo sau cô: “Đội của ông đây chỉ còn lại một mình ông, có một

tấm thẻ cấp S cũng đủ để ông sống đến cuối cùng rồi”

Đối phương dồn hết sức đuổi theo Tùy Thất, lúc nói chuyện đã chạy đến sau

lưng Tùy Thất cách hai mét, đang duỗi cánh tay dài ra tóm lấy cổ áo cô.

Tùy Thất cúi người né tránh, Lang Nha Bổng trong tay thuận thế vung ra, đánh

thẳng vào hạ bộ của gã đàn ông, gã ta lập tức toát mồ hôi lạnh, vội vàng ôm

hạ bộ lùi về sau: “Chết tiệt, cùng lắm ông đây cũng chỉ muốn cướp một tấm

thẻ của cô, không ngờ cô lại muốn ông đây tuyệt tự, độc ác!”

Tùy Thất đang chạy như điên đến điểm phát vật tư nghe thấy lời châm chọc

của gã đàn ông vạm vỡ, không quay đầu lại giơ một ngón giữa lên: “Không sợ

tuyệt tự thì cứ việc đến đây cướp!”

Những người chơi theo sau Tùy Thất lập tức tản ra: “Con nhóc này quá hung

dữ, đổi người khác ra tay”

Gã đàn ông vạm vỡ nói chen vào: “Đằng kia có một con bé con, vừa nhìn đã

thấy rất yếu, cướp của con bé đấy đi”

Tùy Thất, Tả Thần và Thẩm Úc đồng loạt lắc đầu.


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.