“Thì ra là vậy” Thẩm Úc rất nhanh đã nghĩ thông suốt mấu chốt trong đó: “Để
nhận được điểm, dù thiếu một trong hai Thợ Điều Khiển Búp Bê và Thợ Làm
Búp Bê cũng không được”
Tả Thần và Muội Bảo lại mở to mắt nhìn Tùy Thất, trong mắt toàn là: “Nghĩa là
sao?”
… Đồng đội mình chọn, dù ngốc đến mấy cũng phải cưng chiều.
Tùy Thất dùng từ ngữ ngắn gọn, rõ ràng, nói vào trọng tâm: “Thợ Làm Búp Bê
lắp ráp, Thợ Điều Khiển Búp Bê điều khiển”
“Dán thẻ tên màu trắng lên người búp bê gỗ, khóa chặt đối tượng bị loại”
Cô gõ ngón tay lên thẻ đen: “Viết lệnh bị loại lên thẻ lệnh, người chơi đó bị loại,
nhận được điểm”
Tả Thần chợt hiểu ra: “Ra là vậy”
Thẩm Úc trầm tư nói: “Nếu muốn thắng vòng này, thì phải nhận được đủ nhiều
thẻ tên và thẻ lệnh”
Cái đầu nhỏ của Muội Bảo nhanh chóng xoay chuyển, cô nhóc nói năng không
rõ ràng: “Nếu thẻ tên của chúng ta bị người chơi khác tìm thấy, vậy chẳng phải
sẽ rất nguy hiểm sao?”
“Đúng vậy” Tùy Thất nhìn cô nhóc bằng ánh mắt tán thưởng: “Do đó tốt nhất là
chúng ta nên tìm được thẻ tên của mình trước khi phần lớn người chơi còn
chưa hiểu rõ cách nhận điểm”
“Ngoài ra, thời tiết nắng nóng oi bức, cũng là kẻ thù đáng gờm của chúng ta”
Tả Thần dựa vào vai Thẩm Úc: “Mới là vòng thứ hai mà độ khó đã lớn như vậy
rồi”
Tùy Thất cười nói: “Chơi như thế mới sướng chứ”
Bốn người nhìn nhau cười, trong mắt là vẻ không sợ trời không sợ đất và hăng
hái.
Tùy Thất cất búp bê gỗ và giấy bút vào Kho Hàng Tuỳ Thân: “Giải thích xong
rồi, bây giờ là thời gian hoạt động tự do”
Cô lấy ra mấy bộ váy, đưa cho Muội Bảo và Duby.
“Oa~Váy đẹp quá đi”
Hai cô nhóc nhảy nhót đi vào trong phòng ngủ thay váy.
Mắt Duby lại biến thành đèn pin, chiếu sáng cả căn phòng nhỏ.
Tùy Thất và Thẩm Úc tụm đầu lại với nhau, nghiên cứu làm thế nào để có thể
nhanh chóng lắp ráp một con búp bê gỗ hoàn chỉnh.
Tả Thần không có việc gì làm, ngồi bên cạnh ôm đồ ăn vặt nhai ngấu nghiến,
thỉnh thoảng lại đút cho hai đồng đội.
Mười giờ tối, đến giờ đi ngủ.
Bốn người nằm ngủ dưới sàn trong phòng khách, dưới sự chăm sóc của điều
hòa trên tay Duby, ngủ say đến khi trời… trời còn chưa sáng.
Năm giờ sáng, trời còn tờ mờ.
Đội Trốn Khỏi đầy khí thế đã chia thành hai nhóm, đứng ở đầu ngõ.
Muội Bảo và Duby tinh thần phấn chấn một nhóm, phụ trách tìm kiếm con phố
bên trái.
Ba người Tả Thần, Thẩm Úc và Tùy Thất tinh thần sảng khoái một nhóm, phụ
trách tìm kiếm con phố bên phải.
Duby cũng có thể cảm nhận được vị trí của vật tư, bọn họ chia nhau ra hành
động, hiệu suất sẽ cao hơn.
Mục tiêu hành động: Thẻ và vật tư, cả hai đều phải có được.
“Xuất phát!”
Theo lệnh của Tùy Thất, hai nhóm người nhanh chóng chui vào trong các tòa
nhà mình phụ trách, bắt đầu tìm kiếm theo kiểu trải thảm.
Cứ thế tìm kiếm hết con phố này đến con phố khác, mãi đến giữa trưa.
cung-la-nhan-vat-nguy-hiem-het-vay-xmzr/chuong-74.html]
Lúc trời nắng gắt nhất, bốn người tụ tập lại ăn trưa.
Tả Thần tìm được cho Muội Bảo một chiếc xẻng còn khá mới.
Xẻng của Chiến Binh Xẻng Sắt đến rồi.
Muội Bảo làm động tác trái tim thật lớn với anh ta.
Sau một giấc ngủ trưa ngắn, bốn người một búp bê gỗ ngay ngắn đội năm
chiếc mũ công chúa mang phong cách Lolita giống hệt nhau, tiếp tục tìm
kiếm.
Tùy Thất vừa tìm vật tư, vừa cẩn thận ngửi không khí đã trở nên hơi ẩm ướt.
Cô mở quang não ra xem thời tiết, chụp màn hình gửi vào nhóm.
Tả Thần: “Nhiệt độ cao nhất 52 độ?! Định nướng chín người chơi à?”
Muội Bảo: “Mười giờ tối nay có mưa đó, cuối cùng cũng sắp hạ nhiệt rồi sao?”
Thẩm Úc: “Trời nóng như vậy, thứ rơi xuống không phải nước mưa, mà là nước
sôi”
Muội Bảo: “Khócjpg”
Đội Trốn Khỏi chăm chỉ làm việc đến chín giờ tối, mới trở về căn hộ nhỏ ở tầng
năm.
Mấy người nằm la liệt trên sàn với đủ loại tư thế, ai nấy thở hổn hển, quần áo
trên người cũng bị mồ hôi thấm ướt.
Duby bật điều hòa, thổi từ trái sang phải.
Tùy Thất không ngờ, cô còn chưa được hưởng đãi ngộ sáng chín giờ chiều
năm giờ, đã phải nếm trải mùi vị sáng năm giờ tối chín giờ.
Nếu mọi người thích truyện thì follow truyện, còn nếu thích mình thì nhớ follow
Thu Hút Cừu Hận là mình nha :3333333 Bản dịch được đăng duy nhất trên
Cuộc sống thật sự đầy rẫy những bất ngờ.
Sau khi nghỉ ngơi ăn uống xong, bọn họ ngồi vây thành vòng tròn, sắp xếp
những gì hôm nay thu hoạch được.
Duby phụ trách chiếu sáng.
Tùy Thất công bố vật tư quan trọng đầu tiên: “Thẻ tên màu trắng tổng cộng 96
tấm, thẻ lệnh màu đen 104 tấm, chiến tích lẫy lừng!”
“Lạch cạch lạch cạch lạch cạch”
Mỗi thành viên trong đội Trốn Khỏi được chia 24 thẻ tên và 26 thẻ lệnh.
Ngoài ra, còn có 32 chai nước khoáng, 25 gói mì ăn liền, 23 túi bánh mì, 18 túi
thịt khô, 5 túi kẹo và một số đồ ăn vặt khác.
Tả Thần ngậm một viên kẹo hoa quả: “Vật tư vòng này phong phú hơn vòng
trước nhiều”
Thẩm Úc nói đúng trọng tâm: “Điều đó chỉ nói lên độ khó của lần sinh tồn này
không nằm ở vật tư thôi”
Tùy Thất mỉm cười, tiếp tục sắp xếp vật tư trong tay: “Đây là một chiếc màn có
thể gấp lại, ngoài ra còn có 12 vòng tay chống muỗi, 5 hộp miếng dán bảo vệ
thảo dược, 7 chai xịt chống muỗi”
Cô mở hộp kim loại màu trắng bạc bên tay, bên trong đựng ba ống tiêm thuốc
màu đỏ.
“Thuốc chữa trị virus Phần Huyết?” Tùy Thất mang theo vài phần nghi ngờ, đọc
tên trên ống tiêm.
Sắc mặt Thẩm Úc cứng lại, nụ cười trên khóe miệng hoàn toàn biến mất: “Virus
Phần Huyết?”
Thấy vẻ mặt thình lình trở nên nghiêm trọng của cậu ta, Tùy Thất lập tức đưa
hộp kim loại đến trước mặt cậu ta.
Thẩm Úc cẩn thận quan sát một lượt, chậm rãi nói: “Virus Phần Huyết, do một
loại sinh vật tên là muỗi Cánh Đỏ mang theo, triệu chứng nhiễm bệnh nghiêm
trọng, tốc độ phát bệnh cực kỳ nhanh chóng”
“Kích thước gấp ba lần muỗi thường, cánh có màu đỏ sẫm, sọc đen, tốc độ
sinh sản cực mạnh”
“Thường hoạt động về đêm, sau khi bị chúng đốt trong lúc ngủ, nhiệt độ cơ thể
con người sẽ tăng nhanh, hơn nữa còn bắt đầu liên tục sốt cao, nhiệt độ cơ thể
có thể lên đến hơn 40 độ”