Vợ Nhỏ Của Hoắc Thiếu

Chương 35



Mới ở bên nhau, bồi đắp tình cảm!? Nàng và Hoắc Thiệu Đình không phải là loại quan hệ không thể đặt lên mặt bàn sao? Ôn Mạn sẽ không tự luyến cho rằng người ta giúp nàng chính là yêu nàng, trong hiện thực cũng không có bao nhiêu câu chuyện cô bé lọ lem.

Thế nhưng nàng không muốn để Nguyễn Di đau lòng, lúc nói chuyện cũng mơ mơ hồ hồ.

Nguyễn Di rất vui, lại dặn dò vài câu rồi cúp điện thoại.

Ôn Mạn đặt điện thoại xuống, lại đờ ra một hồi lâu, thậm chí ngay cả a di đứng ở cửa cũng không nhận ra.

Dì Lý đến là muốn hỏi nàng cơm trưa ăn gì, vừa thoáng cái đến đã thấy Ôn Mạn mặc chiếc áo sơ mi kiểu nam, lộ ra cổ và vai rộng hằn những vết bầm tím nhàn nhạt.

Chà! Hoắc Luật Sư đây đúng là huyết khí phương cương.

A di mừng rỡ, ra vẻ rất hiểu chuyện, dùng giọng của người từng trải nói:

“Đàn ông lúc đầu đều có cái sức lực tươi mới, dù sao cũng phải bị liên lụy chút, trưa nay dì hầm toàn bộ canh bổ cho phụ nữ uống vừa vặn rất tốt.”

Ôn Mạn biết nàng hiểu lầm.

Thế nhưng nàng lại không cần thiết giải thích, dù sao sớm muộn gì…

Đều là sẽ xảy ra.

Thế là Ôn Mạn khẽ cười:

“Cảm ơn Lý Thẩm.”

Lý Thẩm nhanh nhẹn ra ngoài làm việc.

Đợi nàng rời đi, Ôn Mạn kéo một chút quần áo nhìn kỹ trên người, đúng là khắp nơi đều không có cách nào nhìn, nàng thở sâu, có trực giác rằng Hoắc Thiệu Đình có nhu cầu hơn đàn ông bình thường.

Ôn Mạn quyết định đi tắm nước.

Khi dòng nước xối xuống, đầu óc nàng sẽ tỉnh táo chút, nàng phải suy nghĩ kỹ về sau đi như thế nào…

.

Trưa ăn cơm xong, Hoắc Thiệu Đình gọi điện thoại cho nàng, bảo nàng giúp hắn đi một thương hội lấy rượu.

Hắn cất vài thùng rượu vang cao cấp ở đó, bảo Ôn Mạn lấy hai chai về nhà.

Ôn Mạn ừ một tiếng.

Ngoan ngoãn, mềm mại…

Hoắc Luật Sư đứng trong văn phòng cao tầng, dáng vẻ tự phụ, hắn khẽ kéo màn cửa chơi đùa, cười khẽ:

“Không hỏi ta hôm nay làm gì sao?”

Ôn Mạn là biết, hắn đã làm xong việc của ba nàng, nàng nói vài câu dịu dàng.

Hoắc Thiệu Đình lại khẽ cười một tiếng, không nói thêm gì nữa.

Ôn Mạn nhìn điện thoại, cảm thấy hắn có chút khó hiểu.

Nếu giúp hắn lấy rượu, người bên kia tự nhiên biết hắn, Ôn Mạn không muốn để mất mặt hắn, nên thay bộ quần áo tươm tất hơn một chút, rồi tra địa chỉ.

Hóa ra không xa, ngay gần nhà trọ.

Nàng quyết định đi bộ sang đó, vừa có thể tiêu hóa thức ăn lại vừa có thể đi dạo, gần đây nàng đã quá căng thẳng.

Ôn Mạn thuận lợi lấy rượu, mang theo đi về.

Đến cửa nhà trọ, đột nhiên bị chặn lại:

“Ôn Mạn.”

Giọng nói quen thuộc khiến Ôn Mạn sững sờ, nhìn kỹ lại, là mẹ con nhà họ Cố.

Ôn Mạn đã trải qua sự ấm lạnh của tình đời, lúc này thấy các nàng không khỏi nghẹn giọng, nàng lạnh nhạt hỏi:

“Tìm ta có việc sao?”

Cố Mẫu hết sức giữ vẻ bình thản, mỉm cười nói:

“Đối diện có một quán cà phê, chúng ta sang đó nói chuyện đi!”

Ôn Mạn không biết chuyện gì đã xảy ra hôm nay, tưởng là Cố Mẫu cố ý đến vung chi phiếu cho nàng.

Nàng cười cười, không từ chối.

Ba người ngồi xuống trong quán cà phê, Ôn Mạn không chủ động gọi món.

Mẹ con nhà họ Cố quen với việc nàng trả tiền, lúc này thấy Ôn Mạn mãi không chịu trả, có chút ngượng ngùng gọi ba ly cà phê.

Lúc uống cà phê, Cố Mẫu nhìn ly rượu vang đỏ trong tay Ôn Mạn, rất ôn hòa nói:

“Loại rượu này có vẻ không rẻ, một chai chắc phải hơn 20 vạn.”

Ôn Mạn chợt ngước mắt, đối diện với ánh mắt dò xét của Cố Mẫu.

Trong khoảnh khắc ấy, Ôn Mạn hiểu ra mọi chuyện: quan hệ của nàng và Hoắc Thiệu Đình, cả nhà họ Cố đều biết hết rồi.

Ôn Mạn không giấu giếm.

Nàng và nhà họ Cố đã sớm không còn tình nghĩa, ân đoạn nghĩa tuyệt.

Nàng thần sắc bình thường:

“Ta không rõ lắm, là giúp người khác lấy.”

Em gái Cố Trường Khanh là Cố Tinh Tinh không nhịn được, nàng quát ầm lên:

“Ôn Mạn ngươi thật không biết xấu hổ! Ngươi trước đây không phải thích anh trai ta nhất sao, mới bao lâu đã ở cùng người khác rồi, người này lại là anh vợ lớn của ca ca ta, ngươi nói ngươi có phải cố ý trả thù nhà chúng ta không?”

Trả thù? Ôn Mạn cười lạnh:

“Ta không bị Cố Trường Khanh chơi cho chết là may lắm rồi, ta đâu ra năng lực trả thù nhà họ Cố?”

Cố Tinh Tinh lại sắp nổi cơn, Cố Mẫu độc miệng ngăn lại nàng.

Cố Mẫu thái độ mềm mỏng, giống như lúc trước:

“Ôn Mạn chắc ngươi không biết, sáng nay Công ty Trường Khanh gặp chút vấn đề! Ta nghe phong thanh là bên phía Hoắc Thiệu Đình cố ý gây khó dễ.”

Ôn Mạn sững sờ.

Ngay lập tức nàng liền nghĩ đến tối qua Hoắc Thiệu Đình khác thường, còn có câu nói kia của hắn: chờ ta hạ con ngỗng xuống cho ngươi, rồi quyết định là kho tàu hay hấp! Nàng tưởng hắn chỉ là tán tỉnh với nàng, nào ngờ hắn lại làm thật.

Người đàn ông như vậy không thể nghi ngờ là có mị lực, Ôn Mạn chỉ nghĩ thôi thân thể cũng đã có chút nóng lên, đồng thời nàng cũng thấy hả dạ, nhà họ Cố cuối cùng cũng gặp xui xẻo.

Ôn Mạn không hề mềm lòng.

Nàng cúi đầu nhìn ly cà phê, lãnh đạm mở miệng:

“Vậy các ngươi cũng nên đi cầu tình Hoắc Thiệu Đình hoặc là Hoắc Minh Châu chứ, sao lại chạy đến tìm ta vậy?”

Cố Mẫu cười nhạt:

“Ôn Mạn, bá mẫu biết ngươi là đứa bé thông minh, sẽ không không hiểu đạo lý trong chuyện này! Bá mẫu cũng tin rằng ngươi ở cùng Hoắc Thiệu Đình là do bất đắc dĩ, ngươi thật sự yêu vẫn là Trường Khanh nhà chúng ta, bá mẫu đảm bảo với ngươi…

.”

Câu nói tiếp theo, Ôn Mạn nghe không nổi nữa.

Thật buồn nôn! Nàng tức đến phát khóc:

“Cố Phu Nhân suy nghĩ nhiều rồi, ta bây giờ đối với Cố Trường Khanh một chút ý nghĩ cũng không có! Ta đề nghị ngài đi khám khoa tâm thần đi, nếu không sao lại cho rằng ta Ôn Mạn sẽ yêu một kẻ muốn làm cho ta cửa nát nhà tan!”

Nàng quay đầu bỏ đi ngay.

Cố Tinh Tinh ở đằng sau mắng:

“Ôn Mạn ngươi đừng không biết xấu hổ nữa, ta không tin ngươi không yêu anh ta! Ngươi giúp hắn chẳng phải là đương nhiên sao?”

Ôn Mạn đứng đó, cảm giác hô hấp đều là một sự đau âm ỉ! Đúng vậy! Nàng đã từng yêu Cố Trường Khanh, ngây ngốc trao đi.

Cho nên hai mẹ con này mới chắc chắn như vậy, đến hôm nay nàng Ôn Mạn còn nhất định phải không oán không hối làm bất cứ chuyện gì cho Cố Trường Khanh, thế nhưng, đã sớm không phải như vậy! Nàng Ôn Mạn là một con người, không phải là một súc sinh không có cảm giác! Ôn Mạn không thể nhịn được nữa, cầm ly cà phê mình chưa uống hết hắt hết vào mặt Cố Tinh Tinh.


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.