“Chết tiệt!”
Jade dựng xe, mũ bảo hiểm vẫn đội nguyên, rồi kiểm tra chiếc xe của Kamin. Một
chiếc điện thoại đang cắm sạc bên trong. Có lẽ đây là lý do cuộc gọi của Kamin bị
ngắt đột ngột.
Ngay lập tức, Jade gọi hỗ trợ, rút súng và thận trọng tiến vào ngôi nhà. Cửa trước
đã khóa, anh vòng ra phía sau, đi men theo bức tường cho đến khi phát hiện một ô
cửa sổ đang mở hé. Anh biết rõ ai là người đã để nó mở.
Bên trong, anh lần theo từng mảnh băng keo bị xé vụn, được dán thành hình mũi tên
hướng tới một cánh cửa. Chắc chắn là dấu vết Kamin để lại. Jade mở cửa, thấy cầu
thang dẫn xuống tầng hầm. Anh bước xuống, tầm mắt lập tức va phải những vệt
máu và tiếng rên rỉ phát ra từ dãy màn hình đối diện.
“Anh Jade…” Giọng nói thều thào của Jay khiến Jade quay phắt lại. Nhìn thấy em
trai mình bê bết máu, tim anh thắt lại vì một cơn hoảng loạn lạnh buốt.
“Anh đây” Jade quỳ xuống, thấy vết thương trên ngực Jay được che bằng miếng
băng keo tạm bợ. Máu tươi đang thấm qua từng chút một.
Anh siết chặt bộ đàm, gọi cứu viện khẩn cấp.
“Anh Jade…”
“Đừng nói. Giữ sức đi”
“Anh Min… anh ấy ở trên lầu…”
“Anh biết rồi. Im lặng đi” Jade cố ngăn Jay nói thêm, nhìn rõ từng cơn đau xé khiến
cơ thể em trai run lên.
“Anh Jade, em xin lỗi… em thật sự xin lỗi”
“Không quan trọng. Nghe này, mọi chuyện sẽ ổn. Em cố gắng chịu đựng, được
không?” Jay khẽ gật đầu khi Jade đưa tay lau đi những giọt nước mắt trên má cậu.
“Tắt nó đi… tắt hết đi” Jay dồn chút sức lực cuối cùng, chỉ vào những màn hình
trước mặt. Cậu không thể chịu đựng thêm cảnh tượng chết chóc và tiếng la hét đó
nữa.
Jade bước tới, mạnh tay giật phăng toàn bộ dây nối, rồi quay lại ngồi bên cạnh Jay,
nhẹ nhàng xoa đầu em. Lượng máu trên sàn cảnh báo anh rằng Jay có thể bị sốc
mất máu bất cứ lúc nào.
“Đi giúp anh Min đi anh”
“Sao anh có thể bỏ em lại được?”
“Anh đâu có bỏ em. Anh chưa từng bỏ em mà” Kể từ ngày bố mẹ qua đời, Jay là tất
cả những gì Jade còn lại. Dù Jay có gây ra rắc rối gì đi nữa, Jade vẫn luôn ở bên.
Tiếng động trên lầu khiến Jade căng thẳng. Anh không rõ chuyện gì đang xảy ra,
nhưng Jay đã nói Kamin cũng đang ở trên đó.
“Anh đi đây” Jade nói, đặt bộ đàm vào tay em trai.
“Anh đã dặn họ vào thật yên lặng để không làm nghi phạm cảnh giác. Khi họ đến,
em phải trả lời, phải báo vị trí của mình. Hiểu chứ?”
“Dạ…” Jay đáp, giọng yếu ớt.
“Đừng ngủ. Nếu em không đáp lại, anh sẽ tịch thu chìa khóa xe máy của em đấy”
Jay khẽ cười. Dù trong tình trạng thập tử nhất sinh, anh trai vẫn tin rằng cậu sẽ
sống.
“Dạ”
..
..
Kamin quan sát từ chỗ ẩn nấp. Anh thấy Put và Fai đang ngồi quay lưng về phía
cửa, trước mặt là một chiếc lồng nhốt đôi nam nữ đang dần phát điên vì sợ hãi.
“Hahaha, trượt rồi. Cô đang tự chuốc lấy rắc rối đấy” Fai cười lớn, nhặt cây rìu
Cherine ném trượt, hiện đang cắm sâu vào chiếc ghế gỗ.
“Cô dám lừa tôi thế à?”
“Chỉ là chút mánh khóe thôi. Cô lừa tôi, phát tán ảnh, khiến tôi sảy thai, bôi nhọ tôi.
Tôi nào có than vãn”
Fai xoay lưỡi rìu sắc lạnh trong tay rồi liếc nhìn hai người trong lồng.
“Chúng ta tốn quá nhiều thời gian rồi. Kết thúc trò chơi thôi”
“Champ, Cherine… Truth or Dare?”
“À không, Dare or Dare”
“Tôi sẽ không chơi cái trò ngu ngốc của cô đâu”
“Không chơi cũng được” Fai cầm khẩu súng của Phut, chĩa thẳng vào Cherine.
ĐOÀNG!
Cherine thét lên vì đau, viên đạn găm vào vai trái. Nỗi sợ hãi lạnh lẽo ập đến. Cô
chưa bao giờ nghĩ rằng Fai — cô gái yếu đuối ngày nào — lại thật sự dám hành
động.
“Fai!” Champ hét lên, vội vã chạy đến đỡ Cherine.
“Yêu nhau thắm thiết nhỉ, thảo nào lén lút ngủ với nhau sau lưng tôi”
“Dừng lại đi. Tôi biết cậu không phải người như thế”
“Người tốt ư? Tốt để làm gì? Làm người tốt thì được gì? Được làm nạn nhân à? Tôi
chán rồi” Fai quay súng về phía Champ và bóp cò.
ĐOÀNG!
“Thấy tôi đối tốt chưa, Cherine? Tôi còn ưu ái cô lắm đấy. Champ bị thương ở tay
thuận rồi, giếc cô sẽ khó khăn hơn đấy”
“Cái gì…?”
“Tôi đã nói: chỉ một người được ra khỏi đây. Chọn đi, cô muốn là người chết…” Ánh
mắt Fai ánh lên sự điên loạn khiến cả Champ và Cherine đều rùng mình. “…Hay để
người kia chết”
“Chúng ta phải làm sao đây, Champ? Làm gì đi chứ!” Cherine bật khóc vì hoảng
loạn. Nhưng khi quay sang nhìn người yêu mình, cô lạnh sống lưng. Ánh mắt Champ
đã hoàn toàn thay đổi — lạnh lẽo, sắc bén như dã thú bị nhốt đang tìm kiếm lối
thoát sinh tồn.
“Tôi nghĩ cậu ta biết phải làm gì rồi. Chiến đấu đi, Cherine” Fai mỉm cười, ngồi
xuống lòng Phut, sẵn sàng thưởng thức “ván cuối” mà cô đã kỳ công sắp đặt.
Champ đứng dậy, bước đến cạnh Cherine. Sau vài giây, cậu buông tay khỏi vai bị
thương của cô và nhặt lấy một cây búa gỗ gần đó.
“Ch… Champ…”
“Bố tớ sắp gửi tớ ra nước ngoài. Tớ có một tương lai sáng lạn đang chờ. Tớ không
thể chết ở đây” Chỉ nhìn vào mắt cậu, Cherine hiểu rằng Champ không hề muốn
chọn cái chết. Cô lùi lại, vớ bất cứ thứ gì ném về phía Champ khi cậu chậm rãi tiến
tới.
“Cậu nghĩ tớ không có tương lai à?”
“Hãy nhìn vào gia cảnh hai đứa mình đi. Ai có tương lai hơn? Tớ không còn lựa chọn
nào khác!”
Cả hai bắt đầu gào thét, sự sợ hãi nuốt chửng lý trí, ai cũng cố sống sót bằng mọi
giá.
Kamin đang quan sát thì cảm nhận được một luồng hơi lạnh phía sau. Anh lập tức
xoay người tung cú đấm. Tiếng va chạm vang lên cùng lúc với tiếng cây búa gỗ nện
xuống ngay trước mặt Cherine. Không ai — kể cả Phut và Fai — nhận ra hai cảnh sát
đã vào đến.
“Là tôi đây, Min”
“Jade! Sao cậu vào mà không gây tiếng động gì thế?”
Họ thì thầm, không dám để đối phương phát hiện. Jade xoa xương hàm, nhìn Kamin
và thở phào nhẹ nhõm khi thấy cậu còn bình an.
“Cậu đã thấy Jay chưa?”
“Rồi. Đội hỗ trợ đang đến. Chúng ta phải ngăn bọn họ lại”
“Không thể lao bừa vào được. Chúng có súng. Champ hoặc Cherine có thể bị bắn”
“Tôi lo tên Phut. Cậu xử lý Fai đi”
“Được” Kamin nhìn Jade, nhẹ nhàng vuốt lên vệt đỏ trên xương hàm anh. “Xin lỗi”
“Không sao. Nhưng khi mọi chuyện kết thúc, cậu nợ tôi đấy”
“Cậu sẽ đánh lại tôi à?”
“Không. Chuyện khác cơ” Jade hôn nhẹ lên má Kamin rồi lướt xuống tầng với
súng trong tay. Tiếng động phía dưới khiến Kamin lập tức ẩn mình. Phut bước ra
kiểm tra, đúng theo kế hoạch. Và Kamin bắt đầu phần của mình.
“Đừng mong chờ ai đến cứu. Jay chết dưới tầng hầm rồi” Fai nói, mắt vẫn dán vào
đôi nam nữ đang vật lộn trong lồng. “Tiếp tục đi. Tôi đang chờ người chiến thắng”
Cherine bị dồn vào góc lồng, vừa khóc vừa run rẩy, nhưng vẫn cố giữ chặt con dao.
Nếu cô không né kịp, cây búa đã nện thẳng vào đầu cô.
“Dừng lại đi mà, Champ!”
“Người nên dừng chạy trốn là cậu!” Champ vuốt tóc, thần kinh căng như dây đàn.
Ban đầu, cậu còn do dự, dù chính cậu là người dẫn Cherine đến đây. Nhưng nếu bí
mật bị lộ, bố cậu sẽ nổi giận và bỏ rơi cậu. Đó là lý do cậu quyết định bỏ thuốc
Cherine… nhưng lại ngu ngốc quên rằng không nên tin tưởng ai. Cậu đã uống lon bia
do chính con cáo già này đưa.
“Đứng yên, tớ sẽ không làm cậu đau đâu”
Champ lao tới Cherine, nhưng cô nhỏ người, nhanh nhẹn, né khỏi đòn tấn công và
đâm vào hông cậu, nhưng chỉ để lại một vết xước.
“Cậu dám đâm tôi à, Cherine?” Champ gầm lên. Mất kiểm soát, cậu túm lấy
Cherine, ném cô vào thành lồng khiến con dao rơi xuống đất. Cô cố bò đi nhưng bị
cậu nắm lấy cổ chân, kéo lại.
“Champ, đừng! Đừng mà!”
Champ giơ cánh tay lên, ánh mắt tuyệt nhiên không còn chút nhân tính.
“Dừng lại! Tôi là cảnh sát”
Kamin xuất hiện phía sau Fai, khống chế ả và dí dao vào lưng.
“À, là ngài Thanh tra”
“Dừng lại đi, Fai. Thả họ ra. Trò chơi kết thúc rồi”
“Kết thúc? Hahaha… làm gì có kết thúc nếu chưa có người thắng?”
“Cho dù có ai chết thêm nữa, người thắng vẫn là cô mà?” Kamin phản bác.
“Không. Một trong hai người đó phải sống. Kẻ không chết sẽ là kẻ thắng cuộc”
Lời nói ấy như đổ thêm dầu vào cơn điên của Champ.
“Champ, tớ yêu cậu mà. Làm ơn dừng lại đi”
“Cậu sẽ chọn gì đây Champ? Giếc cô ta để thắng cuộc, hay để cô ta giếc lại
cậu?”
“Champ, tớ cầu xin cậu…”
“Tôi phải sống” Champ nhìn Cherine lạnh lẽo. “Người sống sẽ phải là tôi”
“Champ, dừng lại!”
!!!
Quá muộn.
Cây búa giáng mạnh xuống đầu Cherine. Tiếng hét tắt lịm ngay tức khắc. Champ
không dừng lại — cậu ta tiếp tục nện liên hồi cho đến khi hộp sọ nứt toác, não văng
tung tóe đầy nền đất.
“Thả tôi ra. Tôi thắng rồi” Champ nói, vẫn đứng đó, trước thi thể của Cherine.
“Thấy chưa, ngài Thanh tra? Tôi đã nói là sẽ có người thắng mà”
Fai rút chìa khóa ra.