Cuộc Sống Của Tôi Biến Thành Trò Chơi

Chương 44



“Đội trưởng!”

Sau khi Chư Cát Trấn tỉnh giấc lại, cũng không ăn sáng mà chạy đến sở cảnh sát.

“Mau xem cái này” Anh đưa đoạn ghi âm và địa chỉ cho đội trưởng.

Đội trưởng xoa thái dương uống một ngụm trà, không nói gì nhận lấy bút ghi âm

rồi nhấn phát.

Đoạn ghi âm này rất dài, chỉ có một người đàn ông nói chuyện. Ông lải nhải kể rất

nhiều chuyện về bản thân, về vợ, mẹ và đứa con mua về.

“Cái này lấy từ đâu ra vậy?”

Chư Cát Trấn đứng thẳng người: “. Đồng Chính Dương nói cho tôi biết, còn cho

tôi địa chỉ nữa”

Tay đội trưởng cầm chén trà run lên: “!”

“Cậu ta vẫn chưa đầu thai sao!”

Chư Cát Trấn ho khan một tiếng: “Chưa ạ, cậu ấy nói đang làm việc thiện tích lũy

công đức. Tôi nằm mơ thấy trên đầu cậu ấy mọc thêm ba sợi lông vàng, cậu ấy

nói đó chính là công đức”

Đội trưởng chậm rãi gật đầu: “Vậy thì tốt rồi”

Chỉ cần đừng làm chuyện xấu mà thành ác quỷ là được.

Ông không muốn nạn nhân của vụ án do chính tay mình thụ lý, sau này gặp lại lại

phải tìm đạo trưởng đến trừ tà.

Đội trưởng nhìn lại địa chỉ: “Chỗ này cũng không nằm trong phạm vi chấp pháp

của chúng ta mà”

“Thôi được rồi, chắc là Đồng Chính Dương chỉ quen biết chúng ta thôi”

“Thế này nhé, vụ án này tôi sẽ giao cho sở cảnh sát bên kia xử lý, bút ghi âm cậu

đã kiểm tra vân tay chưa?”

Chư Cát Trấn lắc đầu: “Tôi sẽ đi kiểm tra ngay”

“Được” Đội trưởng đứng dậy vỗ vai Chư Cát Trấn: “Làm xong chuyện này rồi cậu

rảnh thì ra cổng sở cảnh sát phơi nắng nhiều vào”

“Khụ khụ, tôi không phải mê tín đâu nhé, chỉ là cậu đen đi một chút thì nhìn hay

hơn thôi”

Chư Cát Trấn hành lễ: “Tôi hiểu rồi, đội trưởng!”

Tuy rằng mọi người đều đã tiếp xúc với hồn ma, hơn nữa cũng biết cấp trên có sự

tồn tại của đạo trưởng trong biên chế nhưng đã không cho phép mê tín thì chính

là không cho phép!

Cứ như không cho phép dùng huyền học để đầu cơ chứng khoán vậy.

Trong khi sở cảnh sát lại một lần nữa bận rộn, Giang Mãn Y lúc này đang ở trong

trạch viện của mình ở Âm gian mà suy nghĩ làm thế nào để hoàn thành nhiệm vụ

phụ này.

[Nhiệm vụ phụ: Giúp Hứa Phi Dương tìm lại đứa con bị lạc Hứa Vân (Chưa hoàn

thành)]

Theo nghĩa đen, chỉ cần cô giúp Hứa Phi Dương tìm lại được Hứa Vân là được.

Hiện tại mà nói cô đã giúp rồi, bây giờ chỉ chờ bên cảnh sát hành động nhanh hơn

một chút.

Vậy. Hình như không còn chuyện gì của cô nữa rồi?

Tốt lắm! Đột nhiên cô có một loại ảo giác rằng họ đang làm công cho cô.

Giang Mãn Y lấy những phần thưởng đăng nhập bảy ngày mà cô nhận được hai

ngày nay ra xem.

Phần thưởng hôm qua là một chiếc đèn phát sáng.

[Đèn phát sáng: Vũ khí lợi hại xua đuổi côn trùng, muỗi, rắn, vô dụng với những

con đã thành tinh, cái đèn không có tác dụng với những sinh vật đã thành tinh!]

Phần thưởng hôm nay chính là đôi cánh tinh linh mà cô hằng mong ước, đôi cánh

tổng thể có màu vàng trong suốt, bên trên có gân mạch, trông giống vân lá cây.

Đôi cánh tổng cộng có bốn cánh nhỏ, hình dáng dài nhọn, Giang Mãn Y đeo lên

người rồi soi gương nhìn một cái, đôi cánh chập chờn còn rải rác những đốm

sáng vàng lấp lánh.

[Cánh tinh linh: Khi đeo cánh tinh linh, bạn sẽ có khả năng bay lượn tự do, có lẽ

bạn còn có thể thu hút tiểu tinh linh đấy]

Tiểu tinh linh!

Giang Mãn Y tràn đầy mong đợi, những tiểu tinh linh cô thấy khi chơi game đều

đáng yêu như mô hình, bé tí xíu.

44.html]

Có lẽ là Thumbelina.

A a a a a a a! Thế thì cũng đáng yêu quá đi mất!

Sau khi nhận xong tất cả các phần thưởng, hoạt động đăng nhập bảy ngày biến

mất.

Giang Mãn Y nhận được một thông báo, hiển thị chức năng Thiên Công đã mở.

[Thiên Công: Bạn có thể dùng đôi tay chăm chỉ của mình để chế tạo ra bất cứ thứ

gì]

Giang Mãn Y: !

Á à, bao gồm cả động cơ vĩnh cửu sao?

Cô nhấp vào Thiên Công xem, bên trong hiển thị một loạt các mục.

[Nhà cửa], [Săn bắn], [Đồ nội thất], [Câu cá], [Đốn củi], [Khai thác mỏ], [Chạm

khắc].

Hiện tại, các tùy chọn đều sáng màu tức là các tùy chọn có thể nhấp vào, chỉ có

câu cá, đốn củi, khai thác mỏ và săn bắn.

Khoan đã!

Khai thác mỏ và đốn củi cá nhân. Là phạm pháp mà!

Giang Mãn Y vuốt nhẹ đầu đầu quỷ đang buồn rầu rồi nhấp vào câu cá.

[Cấp độ câu cá: Cấp 1 (Có lẽ sẽ có giai đoạn bảo vệ tân thủ)]

[Kinh nghiệm: 0/100 (Loài người ngu ngốc kia sao ngươi còn chưa mau đi tăng

kinh nghiệm, định đợi ta đút cá vào miệng ngươi sao?)]

[Thể lực: 250 (250 điểm thể lực chẳng khác nào cái tên ngốc 250 không chịu đi

câu cá là ngươi đâu! Cá lẽ nào sẽ đợi ngươi sao?)]

Giang Mãn Y: ?

Cái phần giới thiệu câu cá này sao lại thế này!

Cô nhấp vào Khai thác mỏ.

[Cấp độ khai thác mỏ: Cấp 1 [Có lẽ sẽ có giai đoạn bảo vệ tân thủ)]

[Kinh nghiệm: 0/100 (Loài người ngu ngốc, ngươi có biết khai thác mỏ có ý nghĩa

gì không? Ở đây ngươi có thể đào được mọi thứ ngươi muốn! Còn không mau

hành động đi!)]

Anan

[Thể lực: 250 (Có lẽ chỉ có thể vung cuốc chim mười cái, chỉ có chừng ấy thể lực

thì ngươi còn muốn làm gì nữa chứ!)]

Giang Mãn Y:…

Cô cũng xem qua hai tùy chọn còn lại, có thể nói phần giới thiệu này cứ đổi kiểu

để thúc giục cô tăng kinh nghiệm.

Ngoài ra, bốn tùy chọn Thiên Công này còn hiển thị một vài địa điểm có thể lựa

chọn.

Những địa điểm này đều nằm ở mấy thành phố cô từng đi qua, trong đó thành

phố Giang Triều, nơi cô học đại học có ba địa điểm có thể thực hiện nhiệm vụ

Thiên Công.

Dưới những địa điểm này còn có một dòng giới thiệu.

[Giới thiệu địa điểm: Chỉ hiển thị các địa điểm được đề xuất, nhiệm vụ Thiên Công

thực hiện tại những địa điểm này không ảnh hưởng đến sản vật địa phương]

Giang Mãn Y không hiểu nhưng điều đó không ảnh hưởng đến việc cô sẽ thử vào

lúc đó.

Sau khi tắt bảng điều khiển, cô mới có thời gian nhìn sang đầu quỷ đang buồn rầu

nãy giờ.

“Đầu quỷ thân yêu của tôi, cậu bị sao thế?”

Đầu quỷ nghe những lời ấm áp của Giang Mãn Y, chỉ cảm thấy cả người đều

không ổn.

“Chị có phải định bán em đi trả nợ rồi không!”

Giang Mãn Y khinh thường liếc nhìn cậu ta: “Em đáng giá được mấy đồng chứ?”

“Nói đi, rốt cuộc em bị làm sao!”

Đầu quỷ:…


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.