Cuộc Sống Của Tôi Biến Thành Trò Chơi

Chương 93



Mà phó bản chính là nơi mọi người tụ tập trong một không gian độc lập, không

gian này người khác không được vào, trong thời gian phó bản có thể chọn rời

khỏi phó bản hoặc thông quan phó bản.

Rất rõ ràng ở đây không có lựa chọn thoát.

Vậy nên chỉ có thể là thông quan phó bản.

Khương Thật lộ vẻ sùng bái nhìn Giang Mãn Y, không ngờ sư phụ lại có thể đạt

đến trình độ có thể tự tay mở ra một không gian nhỏ hay nói cách khác là một tiểu

thế giới.

“Hồi sinh?” Đầu quỷ mơ màng bây giờ mới phản ứng lại.

Cậu ta được mời đến khi đang gặm kẹo hồ lô ở Địa phủ, dạo này cậu ta khóc đến

mức nước mắt cũng sắp cạn khô.

Nhưng không ngờ nước mắt lại bán rất chạy, tiếc là số tiền này còn chưa vào túi

của hắn đã bị Tôn Soái lấy đi.

Oa oa oa, tiền nước mắt của cậu ts!

Giang Mãn Y gật đầu: “Đúng vậy, có thể hồi sinh”

Cụ thể thì… Đừng hỏi, vì game cũng không nói cho cô biết!

Cô nhấp bắt đầu phó bản: “Bắt đầu luôn đi”

Rất nhanh không gian hư vô biến mất mà thay vào đó là một rừng trúc, giữa rừng

trúc có một khoảng đất trống hình tròn rất lớn.

Trên khoảng đất trống đó có Hình Động mặc áo choàng đen đang đứng, mắt phát

ra ánh sáng đỏ âm u, tay trái hắn cầm gương Quy Nguyên, móng tay phải lại vừa

đen vừa dài.

Mà Giang Mãn Y và họ thì đứng đối diện Hình Động.

“Trời ơi, trên đầu hắn là cái gì!” Triệu Sinh vốn luôn tươi cười cũng không nhịn

được phát ra một tiếng kinh hô.

Giang Mãn Y nhìn thanh máu trên đầu Hình Động.

[1000000/1000000]

“Thanh máu đó” Khương Thật nói: “Có nghĩa là đánh về 0 là được đúng không

ạ”

“Sư phụ, tôi lên trước!” Khương Thật nói rồi chạy tới: “Ăn một đấm của tôi này!”

[-0.1]

“Phụt!” Khương Thật vừa đấm vào người Hình Động, đã bị Hình Động vung một

chưởng hất văng, cả người bay ngược đến rìa khoảng trống trong rừng trúc thổ ra

một ngụm máu tươi.

Sau đó đầu nghiêng một cái.

Giang Mãn Y: !

Triệu Sinh: !

Tina: !

Quỷ Đầu: !

“Á á á á á á á! Chạy đi!” Đầu quỷ sợ đến mức chạy tán loạn khắp nơi.

Tuy nhiên cậu ta vừa định chui ra khỏi rừng trúc, đã bị một lực đẩy ngược trở lại.

Đầu quỷ không chịu thua, cả cái đầu quỷ như một quả bóng cao su cứ bật đi bật

lại giữa bức tường không khí và mặt đất, cuối cùng bật đến trước mặt Hình Động.

Hình Động giơ tay phải lên, móng tay dài chưa kịp chạm vào đầu quỷ: “Xoẹt!”

Đầu quỷ hồn phi phách tán.

Giang Mãn Y: !

Triệu Sinh: !

Tina: Run!

“Lũ kiến hôi sao dám!”

Hình Động đứng tại chỗ ngẩng đầu lên, quỷ khí quanh người bạo trướng, khí đen

bao phủ phía sau hắn ta, đôi mắt đỏ rực càng trở nên chói lòa.

Giọng nói của hắn ta cũng có chút méo mó, mang theo hàn khí lạnh lẽo thấu

xương.

Giang Mãn Y rút muỗng gỗ ra chuẩn bị ra tay thì thấy Khương Thật vừa chết lại

xuất hiện bên cạnh mình.

“Sư phụ! Tôi chưa chết!” Khương Thật trợn tròn mắt sờ vào cơ thể mình.

“Ôi vãi, thật sự có thể hồi sinh!”

Chẳng mấy chốc, đầu quỷ vừa tan thành mây khói cũng đột nhiên xuất hiện: “Oa

oa oa oa oa oa oa oa đau quá đi mất”

Giang Mãn Y xoa trán: “Chết tiệt, đáng lẽ nên mang theo một người hồi máu”

93.html]

Sức chiến đấu của hai tên này gần như bằng không, ừm, kể cả Tina cũng coi như

bằng không.

Lúc này Triệu Sinh thấy hai người họ thật sự hồi sinh thì cũng cầm dây câu hồn

xông lên.

Rõ ràng Triệu Sinh vẫn có thực lực, ít nhất là trong lúc Giang Mãn Y phát các loại

phù chú cho Tina, Khương Thật và đầu quỷ thì Triệu Sinh vẫn chưa bị đánh

chết.

Giang Mãn Y phát xong phù chú cho họ thì dặn dò: “Các cậu cứ đứng một bên mà

ném phù đi”

Dù sao thì họ đang ở trạng thái tổ đội, phù chú có ném thế nào cũng sẽ không

trúng cô và Triệu Sinh.

Nói xong, Giang Mãn Y tay cầm muỗng gỗ, toàn thân cũng chuyển sang trạng thái

chiến đấu, lao tới.

“Ăn của bà đây một muỗng!”

[-999]

Khoan đã, chết tiệt, sức tấn công của cái muỗng gỗ không phải 9999 sao?

Con boss này có miễn sát thương hay miễn nhiễm gì sao?

Giang Mãn Y còn chưa kịp phản ứng thì thấy Hình Động đang chuẩn bị tích lực

tấn công, cô vội vàng nhảy sang một bên tránh né.

Cũng đúng lúc này, Triệu Sinh lên tiếng: “Hình Động này có chút không ổn”

Trong trận chiến vừa rồi, hắn phát hiện Hình Động này đúng là Hình Động, chỉ là

không hiểu sao hành động lại chậm chạp, hơn nữa khi tấn công hắn ta còn có

thanh tích lực.

Cơ bản là chỉ cần hắn không phải kẻ ngốc thì đều có thể tránh được.

Bộ ba ngốc nghếch: ..

Hơn nữa Hình Động nói đi nói lại cũng chỉ có mấy câu đó.

“Lũ kiến hôi há dám!”

“Hình Động ta cả đời hành sự không cần giải thích, cứ xông lên đi!”

“A! Ta muốn giếc chết các ngươi! Diệt sạch chúng sinh!”

“Địa Phủ ư? Chẳng qua chỉ là một lũ ô hợp mà thôi”

Hắn nói ra nghi hoặc của mình, Giang Mãn Y “à” một tiếng rồi bắt đầu bịa chuyện:

“Đúng vậy, đây cũng là công lao của tôi”

Triệu Sinh: ?

Cô mà ngầu đến vậy thì sao không trực tiếp làm thịt Hình Động đi?

Giang Mãn Y: “Thôi được, thật ra không gian này của tôi là không gian đặc biệt,

chỉ những kẻ tôi không đánh lại được mới kéo vào đây. Không gian này có rất

nhiều hạn chế đối với kẻ địch, có thể nói chúng ta trực tiếp đánh vào bản thể

của hắn ta”

“Nhưng lại không hoàn toàn là bản thể của hắn ta. Tóm lại, chỉ cần ở đây đánh

thanh máu của hắn ta về 0, chúng ta có thể ra ngoài”

“Và hắn ta cũng sẽ chết khi thanh máu về không”

[Hào quang lừa dối đã có hiệu lực]

Mà nói thật. Cô suýt nữa quên mất mình còn có hào quang lừa dối này đấy chứ!

Triệu Sinh nghiêm túc gật đầu: “Thì ra là vậy”

“Nếu đã như vậy thì chúng ta hãy nhanh chóng hợp sức tiêu diệt hắn đi”

Lệ quỷ này làm điều xằng bậy nhiều năm, Địa Phủ vẫn luôn truy lùng, tuy không

thể đưa hắn ta về Địa Phủ chịu tội nhưng có thể khiến hắn ta đền tội tại chỗ cũng

là tốt rồi.

Hai người nhìn nhau một cái rồi tiếp tục tấn công.

[-10000]

[-9999]

[-1000]

[-999]

[-999]

[-10000]

Anan

Giang Mãn Y đánh đến mồ hôi đầm đìa, mấy hiệp này cô đã chết đến ba lần

rồi.

Gương Quy Nguyên của Hình Động đúng là chiêu cuối tối thượng, khi hắn ta cầm

gương Quy Nguyên quét ngang, phạm vi tấn công phủ kín toàn bộ bản đồ rừng

trúc.


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.