“Là trận sương mù” Y Lạc nhíu mày. Cũng phải thôi, nếu Quân khu Philips kiểm
soát rừng cây, tự nhiên sẽ thiết lập tầng tầng lớp lớp bảo vệ và cạm bẫy.
Trận sương mù do những Lính gác có dị năng trận pháp thiết lập, cấp bậc Lính
gác càng cao, trận pháp càng mạnh. Trận sương mù trước mắt ít nhất phải do
Lính gác cấp SSS trở lên thiết lập.
Sắc mặt Y Lạc hơi ngưng trọng. Quân khu Philips có Lính gác cấp SSS từ bao
giờ?
“Này, Mặc Kiêu” Hắn gọi vọng vào bóng người trong sương mù nhưng không ai
đáp lại.
Lần này sắc mặt Y Lạc càng khó coi hơn. Không chỉ là trận sương mù mà còn là
trận không gian. Hắn có thể xác định sáu người bọn họ đã rơi vào những không
gian khác nhau. Ra được thì còn may ra đoàn tụ, không ra được thì chết luôn
trong trận.
Hắn thầm mắng một tiếng Quân khu Philips toàn lũ chó má.
Khi Mặc Kiêu nhận ra, phản ứng đầu tiên là nhìn người trong lòng, ngay sau đó
sắc mặt đại biến.
Tùng Nguyệt biến mất rồi!
Một người thường không có bất kỳ dị năng nào làm sao có thể sống sót rời khỏi
trận pháp?
Cả người Mặc Kiêu tràn ngập lệ khí. Anh vốn tưởng chỉ có giữ chặt cô bên người
mới an toàn nhất, nhưng trước mắt lại bị giáng một đòn mạnh. Anh cần phải phá
trận càng nhanh càng tốt, mau chóng tìm được Tùng Nguyệt.
Anh vung tay lên, cuồng phong đón đầu những lưỡi dao gió bức bách từ trận
pháp ập đến.
Trong lúc đó, Tùng Nguyệt ngơ ngác ngồi tại chỗ. Cô không hiểu sao chỉ trong
chớp mắt mọi người đều biến mất.
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ
♥♥.
Nghe truyện ở youtube Thẩm Ấu Sơ
Rừng cây sương trắng bao phủ, nhưng cây cối xanh tốt và dòng suối róc rách
khiến cảnh tượng này cực giống xứ sở Oz cô từng xem trên phim.
Có lẽ vì cảnh sắc quá đẹp, đồng thời không cảm nhận được nguy hiểm nên Tùng
Nguyệt không quá căng thẳng sợ hãi, ngược lại còn tỉ mỉ quan sát xung quanh.
Cô phát hiện sương trắng này không ảnh hưởng nhiều đến mình. Cô đi đến tảng
đá bên dòng suối ngồi xuống mới phát hiện nước suối ánh lên sắc xanh lục lấp
lánh. Cô vốc một vốc nước, trong lòng bàn tay quả thực là nước màu xanh biếc.
quoc/chuong-21.html]
Nước màu xanh, thật kỳ diệu. Nhưng Tùng Nguyệt chợt nhớ tới cái gọi là “Suối
Bích” mà Y Lạc nói. Linh cảm khó hiểu mách bảo cô, đây hình như. chính là hồ
Suối Bích mà nhóm Y Lạc muốn tìm?
Tùng Nguyệt lại cảm thấy hơi không chân thực. Không đến mức đó chứ, nghe kế
hoạch có vẻ gian nan lắm mà, chẳng lẽ vừa vào đã tìm thấy Suối Bích ngay trước
mặt?
Cô không dám đi lung tung, sợ lát nữa Mặc Kiêu không tìm thấy mình nên ngồi
yên trên tảng đá. Nhưng cô không biết, nước suối chảy qua đầu ngón tay cô hòa
tan vào dòng nước, dần dần nổi lên ánh nước lấp lánh, giống hệt dải lụa rực rỡ.
Cô cảm thấy buồn chán, nghĩ thầm Y Lạc bảo Suối Bích đến tay Dẫn đường, qua
chữa trị và thanh lọc sẽ biến thành thuốc thanh tẩy. Đó là loại dị năng gì nhỉ?
Tùng Nguyệt duỗi tay vào nước suối, cũng không cảm thấy mình có biến hóa gì.
Cô còn cố gắng tập trung tinh thần lực trong đầu nhưng. Tùng Nguyệt thở dài,
quả nhiên cô là người thường không có dị năng, cũng không quá thất vọng.
Hiện tại cô chỉ mong Mặc Kiêu mau chóng tìm được mình. Dần dần, thời gian trôi
qua, Tùng Nguyệt chìm vào giấc ngủ say, hoàn toàn không chú ý tới một tầng ánh
sáng xanh lục bao phủ quanh người cô, bóng dáng phản chiếu trong làn nước lấp
lánh tỏa ra hào quang thần thánh.
“Trận pháp chết tiệt!” Y Lạc tức đến bốc khói đầu, bộ lông vũ đẹp trai của hắn bị
đốt trụi không ít, mặt mày tro bụi quay lại trong sương mù.
“Báo con? Cún con?” Hắn gọi hai tiếng, không có phản ứng gì.
Y Lạc nhướng mày. Bỗng nhiên, hắn nhìn chằm chằm một chỗ. Cách đó không xa
có một người đang nằm trên mặt đất. Khi nhìn rõ, hắn lập tức cười. Lần này thì
rơi vào tay hắn rồi nhé.
Đúng lúc này, Tùng Nguyệt lờ mờ tỉnh dậy, ngay sau đó một đôi chân dài bước
tới. Cô nhìn lên, là cổ áo sơ mi đen chữ V mở rộng.
Tùng Nguyệt hét lên kinh hãi: “Đứng lại! Đừng qua đây” Tên yêu nam chết tiệt.
Bước chân Y Lạc khựng lại, nụ cười có chút tà khí: “Sợ tôi thế à?”
Tùng Nguyệt đương nhiên sợ hắn, một lời không hợp là đòi kiểm tra, giở trò với
cô.
“3 mét! Anh đứng yên đó không được nhúc nhích!” Tùng Nguyệt hung dữ cảnh
cáo hắn.