Trong lòng Thẩm Lương Vi vừa sùng bái, vừa đắc ý, vừa vui sướng.
Mẹ nàng vừa đấm vừa xoa như vậy, bản thân không dễ chọc, chồng con lại
giỏi giang, không đánh đâu thắng đó mới là lạ.
Trong lòng nàng ấm áp, nàng có mẹ che chở rồi.
Thẩm đại phu nhân lại nói: “Tam đệ muội, sau này có chuyện gì, chúng ta lén
lút trao đổi là được, tội gì chuyện lông gà vỏ tỏi cũng phải làm phiền mẹ? Đã
thế Tam đệ muội còn che giấu không nói rõ sự tình, đây không phải rõ ràng là
lừa gạt mẹ, ý đồ lừa mẹ bênh vực muội sao? Thế này cũng quá đáng lắm”
“Ngươi” Thẩm Tam phu nhân tức nghẹn họng.
Chỉ là, đến nước này rồi, bà ta không nhận tội, chẳng lẽ còn có thể nói là Thẩm
lão phu nhân sai?
Vị mẹ chồng này của bà ta lòng dạ hẹp hòi thế nào Thẩm Tam phu nhân biết
rõ, đặc biệt là trước mặt con cháu, càng giữ thể diện.
Thẩm Tam phu nhân nội thương đến mức suýt thổ huyết!
Đây là cái kịch bản chó má gì thế này, sao làm một hồi cuối cùng lại thành lỗi
của bà ta hết vậy.
Cái nồi này bà ta còn không thể không cắn răng mà đội lên đầu.
Thẩm Tam phu nhân đứng dậy, cắn răng cứng đờ nói: “Là con. là lỗi của con,
con, con cũng là thấy Nguyệt Nhi tủi thân khóc lóc đau lòng quá, lúc này mới
nóng vội tức giận mất chừng mực, ai ngờ, lại là hiểu lầm”
Thẩm lão phu nhân sa sầm mặt, cũng bực mình cực độ. Lời nhận lỗi này của
Thẩm Tam phu nhân nói quá thô thiển, nhưng bà ta tự nhiên sẽ không bắt bẻ.
Thẩm đại phu nhân cười cười: “Vậy Tam đệ muội sau này làm việc nên ổn
trọng chút. Không nói cái khác, cũng phải hỏi cho rõ ràng đã chứ? Nguyệt Nhi
tủi thân, Vi Nhi nhà ta không tủi thân sao? Hôm nay là ta vừa khéo ở nhà, nếu
ta không ở nhà thì sao?”
Tuy Thẩm lão phu nhân và Thẩm Tam phu nhân đều không phải người da mặt
mỏng, nghe xong lời này cũng không nhịn được mặt nóng ran xấu hổ.
Hôm nay các bà ta căn bản không định gọi Thẩm đại phu nhân tới, trong lòng
chỉ tính gọi Thẩm Lương Vi tới dạy dỗ, tiện thể tẩy não.
gai-dung-cho-nguahtml]
Ánh Trăng Dẫn Lối
Ai quản Thẩm Lương Vi tủi thân hay không? Rõ ràng là muốn ỷ lớn hiếp nhỏ,
lấy nhiều bắt nạt ít – hai món này đều chiếm đủ cả.
Thẩm Tam phu nhân nuốt cục tức xuống, tiếp tục cắn răng nhả từng chữ:
“Đại tẩu nói phải”
Thẩm đại phu nhân cười tươi rói, thật lòng khen ngợi: “Tam đệ muội trẻ nhỏ dễ
dạy! Sau này cả nhà chúng ta hòa thuận, chẳng phải tốt sao?”
Thẩm Tam phu nhân: “” A a a a! Muốn hét lên quá!
Thẩm đại phu nhân đứng dậy, kéo tay Thẩm Lương Vi: “Mẹ, không còn chuyện
gì khác, chúng con xin phép về trước”
Thẩm lão phu nhân hừ một tiếng, rũ mắt xuống.
Bà ta vốn định giữ Thẩm Lương Vi lại dạy dỗ một trận, nhưng lúc này trong
lòng thực sự loạn như canh hẹ, rối tung rối mù chẳng đâu vào đâu.
Bà ta phải sắp xếp lại suy nghĩ, tính toán kỹ xem nên nói với con nha đầu
chết tiệt kia thế nào, trước tiên gặp Ngu ma ma, bàn bạc với Ngu ma ma đã.
Con nha đầu chết tiệt này, nhất định phải quản giáo cho tốt.
Thẩm Lương Nguyệt vừa đau lòng vừa tức giận, bao nhiêu là đồ tốt, trong nháy
mắt mất sạch sành sanh, tim đang rỉ máu!
Nhưng mà, dựa vào cái gì chỉ có mình nàng ta xui xẻo?
Thẩm Lương Nguyệt bỗng nhiên nói: “Đại tỷ tỷ chẳng phải cũng cầm rất nhiều
đồ của ngươi sao? Dựa vào cái gì tỷ ấy được lấy, ta lại không thể? Bắt nạt
người khác cũng không phải kiểu bắt nạt như thế này!”
Thẩm Lương Vi vốn dĩ cũng không định buông tha Thẩm Lương Dung, chẳng
qua là tiêu diệt từng bộ phận mà thôi. Tiếp theo tự nhiên sẽ đến lượt Thẩm
Lương Dung.
Lời này của Thẩm Lương Nguyệt, quả thực gãi đúng chỗ ngứa.
Thẩm Lương Vi lập tức tiếp lời: “Tam muội muội nói đúng đạo lý lắm. Cho nên,
những đồ Đại tỷ tỷ mượn từ chỗ ta, tự nhiên cũng phải trả lại. Đều là chị em
mà, ta tự nhiên sẽ đối xử bình đẳng, nếu không chẳng phải cũng biến Đại tỷ tỷ
thành kẻ vô lại sao! Đại tỷ tỷ mới không phải kẻ vô lại đâu!”