Thập Niên 70: Nữ Phụ Pháo Hôi Mang Hệ Thống Điểm Danh Một Đường Nằm Thắng

Chương 49: Một quả dưa bao luôn hậu mãi



Ninh Tịch Nguyệt và Trần Diệp Sơ trò chuyện một lát rồi thôi, tranh thủ ngủ

trưa lấy sức chiều làm tiếp. Ninh Tịch Nguyệt cũng không vào không gian học

tập, sợ ngủ không đủ giấc chiều làm việc uể oải.

Tiếng kẻng báo giờ làm vang lên chói tai. Ninh Tịch Nguyệt bật dậy như cái

máy, vén rèm, rửa mặt, xách bình nước, đội mũ, đi ra cửa. Tất cả diễn ra trong

trạng thái vô thức, nửa tỉnh nửa mê.

Chỉ khi bước ra ngoài, cái nắng gay gắt mới làm cô tỉnh hẳn.

Đến sân phơi, Ninh Tịch Nguyệt vỗ vỗ má cho tỉnh táo, cười tươi chào các thím

trong tổ.

Thím Dương Liễu đang uống nước, thấy cô liền hỏi: “Tịch Nguyệt, trưa nghỉ

ngơi thế nào?”

“Dạ tốt lắm ạ, giờ cháu tràn trề năng lượng đây” Ninh Tịch Nguyệt cười đáp,

uống ngụm nước: “Thím nghỉ ngơi có tốt không ạ?”

“Cũng tốt. Nghỉ ngơi tốt là được, chiều làm việc lâu, phải có sức”

Thím Dương Liễu nhìn quanh, ngồi xuống cạnh Ninh Tịch Nguyệt thì thầm:

“Nhưng cháu đừng có thật thà như sáng nay nữa, cứ cắm cúi làm mãi thế.

Cháu nhìn xem có mấy ai thật thà như cháu đâu. Việc hòm hòm rồi thì lười một

tí, tay chân đừng dừng là được, không ai nói gì đâu. Thấy người ta nghỉ thì

mình cũng nghỉ theo”

Ninh Tịch Nguyệt mỉm cười gật đầu.

Sáng nay cô làm thật thà là để giữ kẽ ngày đầu tiên, chứ thực ra cô cũng có

lười, chỉ là kỹ thuật lười cao siêu khiến người khác tưởng cô chăm chỉ thôi.

Thím Dương Liễu lại truyền thụ bí kíp lười biếng buổi chiều:

“Chiều nắng to hơn, nhiệm vụ chính là đảo lúa cho khô đều. Cứ cách một lúc ra

đảo một lần, đừng đứng mãi ngoài nắng. Xong việc thì vào bóng cây ngồi nghỉ

uống nước, tán gẫu, tùy cơ ứng biến nhé”

“Vâng ạ, cảm ơn thím đã chỉ dạy”

Ninh Tịch Nguyệt không ngờ vợ đại đội trưởng lại dạy cô cách lười biếng thay

vì làm việc chăm chỉ. Bất ngờ nhưng vui, cô thích mấy bà thím tư tưởng

thoáng thế này.

Quả nhiên, bắt đầu làm việc, mọi người đảo lúa một lượt xong là rủ nhau vào

bóng cây ngồi. Ninh Tịch Nguyệt cũng bắt chước theo, hòa nhập hoàn toàn

vào hội các bà thím.

Ngồi dưới bóng cây, các thím vừa làm việc vặt vừa buôn chuyện làng trên xóm

dưới. Chuyện vợ chồng nhà ai đánh nhau, chuyện con chó con mèo, chuyện

mẹ chồng nàng dâu. đủ cả, không chuyện nào trùng chuyện nào.

Ninh Tịch Nguyệt ngồi yên lặng nghe, thu thập được khối tin tức.

Bỗng nhiên, một thím họ Lưu ngó nghiêng xem chừng thím Vương và Lý Thúy

Hoa đang ngồi riêng một góc, rồi vẫy tay gọi mọi người xúm lại.

diem-danh-mot-duong-nam-thang/chuong-49-mot-qua-dua-bao-luon-hau-

maihtml]

Nhất Niệm Vĩnh Hằng – vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh

Ninh Tịch Nguyệt cũng dịch lại gần hóng chuyện.

“Kể mau đi”

Thím Lưu dừng tay khâu đế giày, nhoài người ra trước thì thầm: “Sáng nay Lý

Thúy Hoa với Vương Toác Mồm đánh nhau một trận, các bà biết trưa nay hai

mụ ấy về nhà lại làm một trận nữa không?”

Mọi người nhao nhao: “Lại nữa á? Sao thế?”

Thím Lưu đắc ý kể: “Các bà không biết à, để tôi kể cho. Hình như Vương Toác

Mồm phát hiện con gái Lý Thúy Hoa lại đi tìm con trai mình, thế là mụ ấy vác

ghế ra sân ngồi chửi đổng sang nhà Lý Thúy Hoa”

Thím Lưu vừa kể vừa diễn tả sinh động chân tay:

“Lý Thúy Hoa đâu phải dạng vừa, sao nhịn được. Thế là hai mụ chửi nhau

qua bờ tường. Mụ này chửi con gái mụ kia không biết xấu hổ, mụ kia chửi

con trai mụ này ế vợ. Càng chửi càng hăng, cuối cùng trèo lên tường rào

đánh nhau luôn. Mãi sau chồng hai mụ ấy lôi xuống mới thôi”

Ninh Tịch Nguyệt nghe mà thấy quen quen, giống chuyện trưa nay cô nghe

trộm được thế nhỉ.

Một thím khác ghen tị: “Nhà bà ở gần được xem kịch vui thế”

Thím Lưu gật đầu: “Các bà không thấy đâu, cảnh hai mụ ấy cưỡi lên tường

đánh nhau buồn cười chết đi được. Hai mụ kê thang trèo lên, người ép vào

tường, tay thì khua khoắng, không dám cử động mạnh sợ ngã, ha ha”

Mọi người bắt đầu bình luận rôm rả.

“Hai nhà này bao giờ mới thôi nhỉ, đánh nhau suốt”

“Chắc chả thôi được đâu. Lý Thúy Hoa không biết dạy con, con bé Ngô Tú Lệ

cứ như hàng ế đem cho không ấy, mất mặt chết đi được. Tôi mà là Vương

Toác Mồm tôi cũng làm ầm lên. Con dâu vừa lười vừa tham lại đanh đá thế ai

mà dám rước”

“Vương Toác Mồm đời nào đồng ý cho Ngô Tú Lệ lấy Lý Kiến Đảng. Khổ thân

thằng bé Kiến Đảng chăm chỉ hiền lành, bị con bé kia ám quẻ nên khó lấy vợ”

“Đúng đấy, giá mà Lý Kiến Đảng cứng rắn hơn chút thì Ngô Tú Lệ đâu dám bám

dai thế”

Mắt Ninh Tịch Nguyệt sáng lên. Hóa ra Ngô Tú Lệ là con gái Lý Thúy Hoa, còn

Lý Kiến Đảng là con trai thím Vương.

Một quả dưa ăn mấy lần trong ngày, lại còn có cả hậu mãi (chuyện đánh

nhau trèo tường), ngày hôm nay của cô đúng là không nhàm chán chút nào.

Đang mải nghe, Ninh Tịch Nguyệt thấy mọi người bỗng quay sang nhìn mình

chằm chằm.

Cô cảnh giác ngay lập tức.


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.