Ta Dựa Vào Hóng "Drama" Để Trở Thành Tỷ Phú Hương Cảng [Thập Niên 90]

Chương 163: Thám Tử Tư Vô Tình Lộ Manh Mối & Lợi Ích Của Việc "Làm Màu"



Giới truyền thông gắn cho Ôn Nguyệt hàng loạt danh xưng mới: “Bà chủ báo

Đông Giang”, “Thánh hóng drama”, và gần đây nhất là “Ứng cử viên sáng giá

cho vị trí thừa kế tập đoàn Lệ Vinh”.

Nói theo ngôn ngữ của fan hâm mộ thì trước đây, Ôn Nguyệt tuy nổi tiếng

nhưng chỉ là sự quan tâm hời hợt. Mọi người biết đến cô nhưng không thực sự

muốn tìm hiểu sâu.

Nhưng từ khi video đánh cướp được tung ra, Ôn Nguyệt đã thu hút một lượng

fan trung thành khủng khiếp. Họ phát cuồng vì sự “ngầu lòi” của cô. Bị súng

dí vào đầu mà không hề sợ hãi, ngược lại còn dạy cho tên trùm tội phạm một

bài học nhớ đời.

Một cơ thể mảnh mai như vậy, làm sao lại chứa đựng sức mạnh kinh người đến

thế?

Sự tò mò của công chúng về Ôn Nguyệt lên đến đỉnh điểm.

Để chiều lòng độc giả, nhiều tờ báo bắt đầu “đào mộ” quá khứ của cô. Họ khui

ra chuyện nguyên chủ từng có bạn trai thời đại học, nhưng ngay sau khi cô kết

hôn thì người đó cũng sang Anh du học.

Chuyện này thực ra chẳng có gì lạ. Ai mà chẳng có người yêu cũ. Ngay cả Ôn

Nguyệt hiện tại, hồi đại học cũng từng thầm thương trộm nhớ hot boy của

khoa, dù tình cảm ấy sớm nở tối tàn.

Việc bạn trai cũ sang Anh du học sau khi người yêu đi lấy chồng cũng dễ hiểu.

Có thể là do Ôn Vinh Sinh can thiệp để chia rẽ uyên ương, hoặc đơn giản là

chàng trai kia muốn trốn chạy khỏi nỗi đau thất tình. Thời đó, Hương Giang

vẫn là thuộc địa của Anh, du học Anh là lựa chọn phổ biến của con nhà giàu.

Chỉ có điều. dạo này cái tên “Anh Quốc” xuất hiện hơi nhiều. Dường như ai

cũng có chút liên quan đến nó.

Ôn Nguyệt nhờ hệ thống điều tra kỹ hơn về mối tình này.

Hệ thống cung cấp thông tin hơi khác so với báo chí: Báo chí gọi họ là người

yêu, nhưng hệ thống khẳng định họ chỉ “mập mờ” suốt 4 năm đại học.

【 Mập mờ 4 năm? 】 Ôn Nguyệt suýt thì sặc, 【 Mi chắc chắn là không phải

yêu nhau chứ? 】

【 Không đâu, họ chưa từng xác định quan hệ. 】

【 Ai là người không muốn xác định quan hệ? 】

【 Từ Thiên Dương. Hắn nói mình là con riêng, không muốn làm khổ Ôn

Nguyệt. 】 Từ Thiên Dương chính là đối tượng mập mờ của nguyên chủ.

Ôn Nguyệt cười khẩy: 【 Không muốn làm khổ mà còn mập mờ tận 4 năm? Thế

sau đó họ chia tay kiểu gì? 】

Hệ thống cũng không rõ lắm, chỉ trả lời vế sau: 【 Không hẳn là chia tay. Trước

khi cưới Dịch Hoài, nguyên chủ từng đề nghị Từ Thiên Dương đưa cô ấy đi trốn,

nhưng hắn từ chối. Sau đó cô ấy kết hôn, và không lâu sau Từ Thiên Dương

cũng ra nước ngoài. 】

【 Rồi họ cắt đứt liên lạc luôn? 】

【 Không hoàn toàn. Thỉnh thoảng họ vẫn gọi điện cho nhau. 】

Chuyện này.

Thư Sách

Ôn Nguyệt trầm ngâm. Trước đây cô cứ nghĩ nguyên chủ ghét Dịch Hoài là do

ghét lây từ ông bố độc đoán Ôn Vinh Sinh.

Nhưng nghe hệ thống kể, có vẻ sự thật còn uẩn khúc hơn nhiều.

Cô hỏi tiếp: 【 Ai gọi cho ai? 】

huong-cang-thap-nien-90/chuong-163-tham-tu-tu-vo-tinh-lo-manh-moi-loi-ich-

cua-viec-lam-mauhtml]

【 Ban đầu là Từ Thiên Dương gọi, nhưng gần một năm trở lại đây thì nguyên

chủ gọi nhiều hơn. 】

【 Việc nguyên chủ sang Anh trong cốt truyện gốc, liệu có liên quan đến Từ

Thiên Dương không? 】 Ôn Nguyệt suy đoán, 【 Tên Từ Thiên Dương này có

quen biết người của Tam phòng không? 】

【 Không rõ lắm, nguyên tác không nói rõ lý do cô ấy sang Anh. 】 Hệ thống

đáp, 【 Nhưng Từ Thiên Dương có quen Ôn Gia Hân. Trước đây chính nguyên

chủ đã giới thiệu họ với nhau. 】

Ôn Nguyệt, Ôn Gia Hân, Từ Thiên Dương. Ba cái tên này liên kết lại khiến Ôn

Nguyệt lờ mờ đoán ra nguyên nhân cái chết của nguyên chủ. Dù chưa gặp

mặt hai kẻ kia và chưa có bằng chứng xác thực, nhưng linh cảm mách bảo cô

đang đi đúng hướng.

Không sao cả, cuộc chiến giành quyền thừa kế đã bắt đầu. Nếu Tam phòng

thực sự là kẻ đứng sau mọi chuyện, Ôn Gia Hân sớm muộn gì cũng phải mò về

Hương Giang.

Đến lúc đó, trắng đen sẽ rõ.

Quay lại hiện tại, màn “làm màu” đánh cướp của Ôn Nguyệt mang lại khá

nhiều lợi ích.

Rõ ràng nhất là số lượng người sợ cô tăng lên đáng kể. Điều này thể hiện rõ

nhất khi cô về thăm nhà họ Ôn.

Sau khi Ôn Gia Đống bị lưu đày, Ôn Gia Kỳ vẫn đinh ninh mình là ứng cử viên

sáng giá nhất. Cô ta đợi mãi không thấy bố đả động gì, đùng một cái lại nghe

tin Ôn Nguyệt được bổ nhiệm vào Bách Hóa Lệ Vinh .

Ôn Gia Kỳ tức điên, làm loạn lên với Ôn Vinh Sinh một trận.

Bị con gái làm phiền quá mức, Ôn Vinh Sinh đành nhượng bộ, nhưng cái “ghế”

ông dành cho cô ta lại khiến cô ta thất vọng tràn trề: Làm việc tại Quỹ từ thiện

của gia đình.

Các tỷ phú Hương Giang rất thích làm từ thiện. Một là để đánh bóng tên tuổi,

tẩy trắng quá khứ (như trường hợp ông trùm xã hội đen Chung lão gia tử). Hai

là để trốn thuế một cách hợp pháp.

Quỹ từ thiện nhà họ Ôn do bà hai Trần Bảo Cầm quản lý.

Ôn Gia Kỳ về đó làm việc thì chẳng khác nào “con hát mẹ khen hay”. Cô ta

không thể hất cẳng mẹ mình được, nên chỉ có thể làm lính lác dưới quyền. Hơn

nữa, Trần Bảo Cầm cũng chỉ đứng tên cho sang, mọi việc đã có giám đốc

chuyên nghiệp lo liệu.

Nói trắng ra, đây chỉ là một chức danh hữu danh vô thực, một chỗ cho “người

giàu rảnh rỗi” giếc thời gian mà thôi.

Ôn Vinh Sinh vốn đa nghi, không thích vợ con can thiệp vào chuyện kinh

doanh cốt lõi. Trần Bảo Cầm cũng an phận thủ thường, hài lòng với việc giữ

thể diện và danh tiếng ở Quỹ từ thiện.

Nhưng Ôn Gia Kỳ thì không. Cô ta muốn quyền lực thực sự, muốn nắm giữ tập

đoàn Lệ Vinh cơ!


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.