Thấy “Tặc vương” nằm đo ván, Dịch Hoài vội vàng hô hoán cảnh sát đến áp
giải.
Khi biết kẻ bị đánh đến vỡ đầu chảy máu chính là Diệp Thiên Hoa khét
tiếng, đám cảnh sát không khỏi trố mắt nhìn. Người chỉ huy chiến dịch lần này
là Sở Phỉ Phỉ – cấp trên của Lý Thành Bang, người từng gặp Ôn Nguyệt trong
buổi họp kín.
Sở Phỉ Phỉ có con mắt tinh đời, cộng thêm việc Ôn Nguyệt hôm nay chỉ hóa
trang nhẹ theo phong cách nhân viên văn phòng, nên bà nhận ra ngay lập tức:
“Cô Ôn?”
Nhìn Diệp Thiên Hoa thê thảm dưới đất, bà không tin nổi vào mắt mình: “Là
ai đánh hắn ra nông nỗi này?”
“Là tôi” Ôn Nguyệt bình thản đáp.
Sở Phỉ Phỉ kinh ngạc tột độ: “Một mình cô Ôn đánh ngã hắn sao?”
Ban đầu, Ôn Nguyệt không định chơi trội. Bài học từ vụ tai nạn xe hơi lần
trước vẫn còn đó: nổi bật quá dễ chuốc họa vào thân. Vì thế, dù biết rõ mọi
chuyện về băng nhóm Diệp Thiên Hoa, cô vẫn chọn cách ẩn mình sau màn,
mượn danh nghĩa quản lý trung tâm thương mại để làm việc với cảnh sát.
Nhưng đến trưa nay, khi rà soát lại kế hoạch, cô nhận ra một lỗ hổng chí mạng:
Diệp Thiên Hoa có thể trốn thoát.
Dù cô có cẩn thận đến đâu, nỗi sợ bị trả thù vẫn luôn ám ảnh. Một thằng nhóc
học sinh như Chung Lan còn dám lái xe tông cô chỉ vì vài lời đồn đại, thì một
tên tội phạm cáo già như Diệp Thiên Hoa, nếu thoát được và ngẫm lại sự việc,
chắc chắn sẽ tìm ra manh mối để trả thù cô tàn độc hơn gấp bội.
Hơn nữa, nếu để hắn chạy thoát, hắn sẽ lại tập hợp đàn em và gieo rắc thêm
nhiều tang tóc. Nghĩ đến đó, máu nóng dồn lên não, cô quyết định liều một
phen.
Theo kế hoạch ban đầu, tóm được Diệp Thiên Hoa xong cô sẽ lặn mất tăm để
tránh rắc rối.
Nhưng cảm giác sau khi hạ gục tên trùm tội phạm thật sự. quá đã!
Đè bẹp một kẻ nguy hiểm bằng vũ lực tuyệt đối, cảm giác đó sảng khoái vô
cùng. Nhất là khi nghĩ đến việc mình từng sợ hãi hắn đến mức nào, giờ nhìn
hắn nằm rên rỉ dưới chân mình, mọi uất ức như tan biến.
Ngẫm lại, việc “làm màu” có thực sự tệ không?
Người đời thường bắt nạt kẻ yếu sợ kẻ mạnh. Tần Thục Trân dám thuê người
tạt sơn công ty cô, không phải vì cô đắc tội bà ta, mà vì trong mắt bà ta, cô
chẳng là cái thá gì cả. Cái danh “con gái tỷ phú”, “vợ đại gia” chỉ là hư danh,
bản thân cô không có thực lực khiến người ta kiêng nể.
Chỉ đến khi cô dùng hệ thống để phản đòn mạnh mẽ, Tần Thục Trân mới sợ hãi
và bị chồng ép phải xin lỗi. Nhưng bà ta vẫn chứng nào tật nấy, tiếp tục trả thù
cho đến khi cô tung đòn chí mạng khiến nhà họ Trịnh sụp đổ.
Vậy lần này thì sao?
Sau khi tay không bắt sống “Tặc vương” Diệp Thiên Hoa, liệu những kẻ có ý đồ
xấu với cô còn dám manh động nữa không?
Ôn Nguyệt quyết định thử một lần xem sao.
Thế là cô giữ nguyên vẻ mặt lạnh lùng, “ngầu lòi” phán một câu xanh rờn: “Ừ, là
tôi đánh. Hắn nhìn to xác thế thôi chứ thực ra yếu nhớt à”
Sáng hôm sau, hàng loạt tít báo giật gân đồng loạt xuất hiện trên trang nhất:
huong-cang-thap-nien-90/chuong-162-nu-pho-tong-mot-quyen-ha-tac-vuong-
con-sot-truyen-thonghtml]
《 Tặc vương Diệp Thiên Hoa cùng đồng bọn sa lưới tại Lệ Vinh Bách Hóa! 》
《 SỐC! Tặc vương ẩn mình 10 năm tái xuất, bị “liễu yếu đào tơ” đấm bay chỉ
bằng một cú! 》
《 Thiên kim tiểu thư tỷ phú tay không bắt cướp: Ai bảo phụ nữ chân yếu tay
mềm? 》
Kèm theo các bài báo là hình ảnh cắt từ video quay lại cảnh Ôn Nguyệt đang.
“dạy dỗ” Diệp Thiên Hoa.
Video này không phải do Ôn Nguyệt cung cấp (dù cô cũng từng có ý định đó),
mà do một nữ phóng viên tình cờ quay được.
Sau buổi họp báo của Ôn Nguyệt, nữ phóng viên này đã kiên trì mai phục tại
tòa nhà đối diện Bách Hóa Lệ Vinh suốt một tuần. Khi mọi người đã bỏ cuộc,
cô ấy vẫn ở lại và vận may đã mỉm cười: Cô quay được thước phim độc quyền
cảnh bắt giữ “Tặc vương”.
Đài truyền hình lập tức phát sóng bản tin đặc biệt ngay trong đêm. Tuy nhiên,
do quay từ xa nên không nhìn rõ mặt Ôn Nguyệt. Ban đầu, ai cũng tưởng người
đánh Diệp Thiên Hoa là một nữ cảnh sát.
Mãi đến khi tin tức lan truyền, các phóng viên thạo tin mới xác nhận được
danh tính của “nữ hiệp” kia chính là Ôn Nguyệt.
Thế là, Ôn Nguyệt vụt sáng thành sao chỉ sau một đêm.
Trước đây, cô cũng nổi tiếng, nhưng chủ yếu nhờ những vụ lùm xùm hoặc các
buổi họp báo bất đắc dĩ. Trong mắt công chúng, cô vẫn chỉ là “con gái Ôn Vinh
Sinh” hay “vợ Dịch Hoài”.
Thư Sách
Nhưng lần này thì khác.
Giữa một rừng tin tức giải trí bát nháo, scandal của các ngôi sao, hành động
dũng cảm (và có phần bạo lực) của Ôn Nguyệt như một làn gió mới lạ, chấn
động.
Hình ảnh một cô tiểu thư đài các, tay không tấc sắt quật ngã tên trùm tội
phạm nguy hiểm nhất Hương Giang đã khắc sâu vào tâm trí mọi người, thay
đổi hoàn toàn cái nhìn về cô.