Ban đầu, Ôn Vinh Sinh còn thấy khó hiểu. Lương Dịch Thông đúng là đã đến
nhà ăn cơm, nhưng chuyện tình cảm giữa hắn và Ôn Gia Kỳ vẫn còn chưa đâu
vào đâu, sao lại có người tìm đến ông hỏi thăm thế này?
Sau khi qua loa trả lời người bạn cũ, Ôn Vinh Sinh vội vàng sai người đi mua
báo về xem.
Nhìn thấy những dòng tít giật gân trên trang nhất, ông suýt thì lên cơn đau
tim. Giận đến mức không thèm họp hành gì nữa, ông cầm tờ báo lao thẳng về
nhà.
Về đến biệt thự Bạch Gia Đạo, Ôn Vinh Sinh hùng hổ lên lầu đập cửa phòng
con gái.
Thư Sách
Tối qua qua đêm bên ngoài nên Ôn Gia Kỳ thiếu ngủ, giờ này vẫn còn đang
nướng khét lẹt trên giường. Nghe tiếng đập cửa dồn dập, cô ta lồm cồm bò
dậy, khoác vội chiếc áo rồi ra mở cửa với vẻ mặt cau có. Nhưng vừa thấy bố, cô
ta lập tức “lật mặt” sang chế độ ngoan hiền:
“Daddy làm gì mà gấp thế ạ?”
Ôn Vinh Sinh sa sầm mặt mày: “Hôm qua con đi xem nhà với thằng Lương Dịch
Thông à?”
“Vâng ạ, sao daddy biết hay thế?” Chưa đợi bố trả lời, cô ta đã huyên thuyên
khoe khoang, “Hôm qua bọn con xem 4 căn biệt thự liền, có một căn ngay trên
đỉnh Thái Bình Sơn này, to chẳng kém nhà mình mấy đâu. Anh Thông bảo chỉ
cần con gật đầu là anh ấy mua ngay”
“Mua ngay? Nó đào đâu ra tiền mà mua?” Ôn Vinh Sinh cười khẩy.
Nếu trước khi xem báo, ông còn bán tín bán nghi về gia thế của Lương Dịch
Thông, thì sau cú điện thoại của người bạn cũ, ông có thể khẳng định chắc
nịch: Thằng này là kẻ lừa đảo, thậm chí là một tên khố rách áo ôm!
“Anh ấy giàu nứt đố đổ vách ấy chứ! Daddy quên rồi sao? Nhà anh ấy là đại gia
ngầm ở Indonesia, bản thân anh ấy còn sở hữu mỏ vàng ở Châu Phi nữa mà”
Chợt nhớ ra điều gì, cô ta hào hứng nói tiếp: “À đúng rồi, daddy không biết đâu,
sáng nay anh Thông nhận được 5-6 cuộc điện thoại liền, toàn người xin đầu tư
vào mỏ vàng đấy”
“Con có biết tại sao hôm nay người ta đổ xô đi đầu tư vào nó không?”
“Tại sao ạ?”
Ôn Vinh Sinh ném toẹt tờ báo vào mặt con gái: “Mở to mắt ra mà đọc đi!”
Ôn Gia Kỳ cầm tờ báo lên, lướt nhanh qua dòng tít chính. Thấy chuyện tình
cảm của mình bị phanh phui, cô ta làu bàu: “Lũ săn tin chết tiệt!” Rồi lại ngơ
ngác: “Nhưng mà, chuyện bọn con bị chụp ảnh thì liên quan gì đến việc người
ta đầu tư cho anh ấy?”
“Nó đang lợi dụng con đấy! Đồ ngu!” Ôn Vinh Sinh không kìm được cơn giận,
quát lên.
Nếu ông nói điều này từ mấy hôm trước thì có khi cô ta còn tin. Chứ hôm bữa
ăn cơm, ông chẳng phát hiện ra điều gì bất thường, giờ lại quay sang chê bai
đủ điều.
Ôn Gia Kỳ cho rằng bố mình chỉ đang kiếm cớ vì ghét cô ta, nên lớn tiếng cãi
lại:
“Daddy nói dối! Daddy bảo anh ấy có vấn đề thì đưa bằng chứng ra đây! Không
có bằng chứng thì đừng hòng con tin! Daddy cứ chống mắt lên mà xem, anh
Thông sẽ mua biệt thự cho con, sẽ đưa con về Nam Dương ra mắt bố mẹ anh
ấy!”
Hết lời khuyên nhủ không xong, Ôn Vinh Sinh điên tiết chỉ thẳng mặt con gái:
“Tao cấm mày qua lại với nó nữa!”
“Con không chịu!”
“Không nghe lời thì tao đuổi mày ra khỏi nhà!”
Ôn Gia Kỳ cứng họng ngay lập tức.
huong-cang-thap-nien-90/chuong-175-vach-tran-cu-lua-mo-vang-su-tinh-ngo-
muon-mang-cua-tieu-thu-hao-monhtml]
Tuy bố thiên vị, tiền tiêu vặt cũng ít, trong khi Lương Dịch Thông sẵn sàng
vung tiền không tiếc tay cho cô ta. Nhưng cô ta không phải kẻ lụy tình mù
quáng. Cô ta thừa hiểu, Lương Dịch Thông yêu mình một phần cũng vì cái
danh “con gái tỷ phú”.
Nếu mất đi cái mác này, liệu hắn có còn yêu cô ta? Gia đình hắn có chấp nhận
cô ta không?
Lời đe dọa của Ôn Vinh Sinh đã đánh trúng “điểm huyệt” của cô ta.
Nhưng trong lòng vẫn không cam tâm, cô ta rơm rớm nước mắt oán trách:
“Khó khăn lắm con mới tìm được người yêu thương mình, sao daddy nỡ ép con
vào đường cùng thế? Daddy có coi con là con gái ruột không vậy?”
“Chính vì mày là con tao nên tao mới phải quản! Chứ là đứa khác thì” Ôn Vinh
Sinh hừ lạnh, bỏ lửng câu nói đầy ẩn ý.
Ôn Gia Kỳ nín bặt.
Chán nản nhìn bộ dạng thảm hại vì trai của con gái, Ôn Vinh Sinh quay sang
bà vợ hai vừa mới tới:
“Tôi sẽ cho bộ phận truyền thông ra thông cáo, xác nhận Gia Kỳ từng hẹn hò
với Lương Dịch Thông nhưng đã chia tay. Đồng thời tuyên bố nhà họ Ôn không
đảm bảo cho bất kỳ hoạt động kinh doanh hay thân thế nào của cậu ta. Bà
quản lý con gái cho chặt vào, đừng để nó đi gặp thằng đó nữa, kẻo lại bị chụp
ảnh thì rách việc”
“Vâng, tôi biết rồi” Trần Bảo Cầm vội vã đáp lời.
Ôn Vinh Sinh gật đầu rồi lướt qua vợ định bỏ đi. Trần Bảo Cầm liếc nhìn cô con
gái đang thẫn thờ, thở dài rồi đuổi theo chồng hỏi nhỏ:
“Gia thế của cậu Lương là giả thật hả mình? Hôm bữa nó đến nhà mình thể
hiện cũng ra dáng lắm mà?”
“Ra dáng là do nó diễn giỏi thôi, nhưng việc làm của nó thì không lừa được ai
đâu” Ôn Vinh Sinh phân tích, “Bà thử nghĩ xem, nếu việc làm ăn của bà đang
hái ra tiền, bà có đi mời chào người lạ đầu tư lung tung không? Bọn nó hôm
qua đi xem nhà, hôm nay đã lên báo rầm rộ. Tôi vừa về đến nhà thì bạn làm ăn
đã gọi điện hỏi có phải tôi ‘chấm’ thằng đó rồi không, để họ còn rót tiền cho
con trai đầu tư. Bà thấy có trùng hợp không? Có kỳ quái không?”
“Kỳ quái thật” Trần Bảo Cầm ngẫm nghĩ, “Thế còn con Kỳ”
“Nó giờ đang mụ mị đầu óc vì yêu đương, ai nói gì cũng không nghe đâu” Ôn
Vinh Sinh cau mày, “Cái kim trong bọc lâu ngày cũng lòi ra, chỉ cần thằng kia lộ
mặt thật thì con bé sẽ tỉnh ngộ thôi. Điều kiện tiên quyết là cấm nó gặp thằng
đó”
“Mình yên tâm, mấy ngày tới tôi sẽ canh chừng nó cẩn thận” Bà vội hứa, rồi
hỏi thêm, “Trưa nay mình có ăn cơm nhà không?”
“Tôi có hẹn rồi” Ôn Vinh Sinh đáp gọn lỏn rồi đi thẳng ra xe.
Với lệnh của ông trùm, bộ phận truyền thông Tập đoàn Lệ Vinh làm việc hết
công suất.
Ngay tối hôm đó, các trang báo giải trí đồng loạt đăng tải thông báo chính
thức: Ôn Gia Kỳ và Lương Dịch Thông đã đường ai nấy đi. Nhà họ Ôn hoàn toàn
không liên quan và không chịu trách nhiệm về bất kỳ hoạt động nào của
Lương Dịch Thông.