Nhắc đến chuyện này, Tạ Tuệ Lệ cũng có chút tức giận. Trước kia khi Tạ Trọng
Diên nắm quyền, những chi này đều rất an phận, đâu như bây giờ, hổ vắng nhà,
khỉ làm vua.
Bà ấy suy nghĩ một chút rồi nói: “Nhà Đức Dũng có một con trai độc nhất tên
là Tạ Hiên, nghe nói có chút mờ ám với cô con gái kia của nhà họ Nguyễn”
Bà ấy vẫn không nhịn được cười lạnh: “Xem những người mà họ chọn làm đồng
minh kìa, toàn là hạng người không ra gì”
Ông cụ Tạ nói: “Chính là vậy. Trước đây nhà họ Nguyễn không biết con gái ruột
của mình lưu lạc bên ngoài, cứ tưởng trong nhà chỉ có một đứa con gái, mà
đứa con gái này lại còn có hôn ước với Trọng Diên, một người sắp chết. Họ vừa
không cam lòng gả con gái cho Trọng Diên, lại vừa không dám đắc tội nhà họ
Tạ, chắc đang đau đầu lắm. Lúc này lại vừa hay biết được còn một đứa con gái
ruột nữa. Đây chẳng phải là vẹn cả đôi đường sao?”
Tạ Tuệ Lệ tức giận đứng dậy: “Nhà họ Nguyễn là cái thá gì mà dám chê Trọng
Diên? Trọng Diên dù có. dù có ra sao, thì nhà họ Nguyễn cũng là trèo cao!”
“Còn vị đại sư kia” Tạ Tuệ Lệ nhớ đến Giang Hoài Tuyết: “Nhà họ Nguyễn
muốn gả con gái khác vào chi thứ, đẩy đại sư cho Trọng Diên, là đang có ý
định chi thứ thay chi trưởng, đại sư có biết không?”
“Dù cô ấy có biết hay không, chúng ta cũng đã nhắc nhở rồi, đó là điều chúng
ta nên làm” Vẻ mặt già nua của ông cụ Tạ vẫn còn chút sắc béi: “Nhà họ
Nguyễn thật là hồ đồ. Nhà họ Tạ chúng ta đâu phải thiếu người gả vào. Nếu họ
không muốn có quan hệ với Trọng Diên nhà chúng ta thì cứ nói thẳng, chúng
ta cũng sẽ không ép họ giữ lời hứa năm xưa. Đằng này họ vừa không muốn bỏ
lỡ nhà họ Tạ, lại vừa muốn gả vào nhà Đức Dũng, đến cả con gái ruột cũng lợi
dụng, tham lam quá thì sẽ rước họa vào thân. Đợi chuyện của Trọng Diên được
giải quyết, cũng nên chỉnh đốn lại những kẻ có tâm tư bất chính này”
Tạ Tuệ Lệ biết bố mình tuy già nhưng đầu óc vẫn còn minh mẫn, làm việc rất
rõ ràng nên cũng không lo lắng.
Bà ấy cảm khái: “Nói như vậy thì vị đại sư kia cũng rất có duyên với nhà chúng
ta. Chưa chào đời đã có hôn ước với Trọng Diên, bây giờ vòng vo một hồi, lại
trở thành ân nhân cứu mạng của Trọng Diên. Nếu sau này. thôi, chuyện này là
do duyên phận, cưỡng cầu không được”
Hơn nữa bà ấy cũng biết Tạ Trọng Diên rất phản cảm với kiểu hôn ước sắp đặt
này. Trước đây, khi nghe nói có hôn ước với nhà họ Nguyễn, anh đã tỏ ra rất
khó chịu, nói rằng khi con gái nhà họ Nguyễn trưởng thành, anh sẽ tự mình
đến hủy hôn ước.
Nếu không phải năm ngoái Tạ Trọng Diên đột nhiên ngã bệnh, thì bây giờ hôn
ước giữa anh và nhà họ Nguyễn đã được hủy bỏ rồi.
Bản thân Giang Hoài Tuyết lại là người có năng lực huyền học, chắc cũng
không hứng thú với những chuyện này.
Đáng tiếc đôi nam thanh nữ tú này, e là hữu duyên vô phận.
————————
Khi Giang Hoài Tuyết về đến nhà họ Nguyễn, bố mẹ Nguyễn vẫn còn ngồi ở
phòng khách.
Thấy cô về muộn như vậy, sắc mặt bố Nguyễn không được tốt.
“Nghe tài xế tiểu Lý nói con đến nhà bạn học chơi?”
Giang Hoài Tuyết thờ ơ đáp: “Đúng thế”
tai-san-hang-ty/chuong-17.html]
Bố Nguyễn hỏi: “Bạn nam hay bạn nữ? Con mới đến Đế Kinh mà đã kết giao
được bạn rồi sao?”
Giang Hoài Tuyết vừa đi lên cầu thang vừa đáp: “Bạn nam cùng lớp, sao?”
“Sao là sao? Con là con gái, đi chơi với bạn nam mới quen, con thấy có thích
hợp không?”
“Có gì không thích hợp ạ?”
“Đó là không tự trọng, không tự ái, không phải là hành động của một tiểu thư
khuê các, không có giáo dục! Tôi biết trước đây con không có quy củ, nhưng
bây giờ con đã về nhà họ Nguyễn rồi, thì phải tuân thủ quy củ của nhà họ
Nguyễn”
Giang Hoài Tuyết dựa vào lan can cầu thang, quay người lại nhìn ông ta, uể oải
nói: “Ông cũng nói rồi, tôi quen như vậy rồi, không sửa được. Tôi không phải là
tiểu thư khuê các, sẽ không tuân theo những quy củ đó”
“Con phải tuân thủ!” Thấy cô có vẻ không nghe lời, bố Nguyễn liền cau mày:
“Đứng thẳng lên! Trưởng bối đang nói chuyện với con đấy, con có thái độ gì
vậy?”
Giang Hoài Tuyết thấy hơi lạ.
Trước đây cô từng nghe nói, có những bậc bố mẹ, trưởng bối sẽ đặt ra những
quy tắc mà họ thích, mong muốn uốn nắn con cái theo ý mình. Một khi con cái
làm trái ý họ, họ sẽ mắng mỏ con cái.
Mà khi họ không còn gì để nói, cũng không có lý lẽ gì để nói, họ sẽ dùng thân
phận trưởng bối để áp chế con cái về mặt đạo đức, bắt bẻ thái độ của con cái,
vân vân.
Xem ra bố Nguyễn chính là người như vậy. Hình mẫu con gái lý tưởng trong
lòng ông, chắc là kiểu ngoan ngoãn, dễ bảo, giống như Nguyễn Như Mạn.
Giang Hoài Tuyết hứng thú nhìn bố Nguyễn.
“Hiện tại, ngoài pháp luật ra, hình như không có gì là bắt buộc phải tuân thủ
cả”
“Tuy chúng ta có quan hệ huyết thống, nhưng lại không có tình thân. Đối với
nhau mà nói, chúng ta chỉ là người xa lạ tình cờ gặp gỡ trong cuộc đời ngắn
ngủi này thôI. Tôi không nghĩ tôi cần phải tuân theo quy củ của nhà họ
Nguyễn”
—
Tác giả có lời muốn nói:
Tạ Trọng Diên: [Vợ tôi đâu? Ai nói tôi không đồng ý?!]