Đại Lão Huyền Học Xuyên Thành Thiên Kim Thật Có Tài Sản Hàng Tỷ

Chương 16



Sẵn sàng

Giang Hoài Tuyết: “Ông biết chuyện của nhà họ Nguyễn không?”

Chẳng phải sự việc về cô con gái thật giả của nhà họ Nguyễn đã ồn ào đến

mức ai trong giới này cũng biết rồi sao? Hay là nhà họ Tạ quyền thế hơn nên

không biết những lời đồn đại bên ngoài?

Ông cụ Tạ đáp: “Tôi cũng có nghe nói”

Giang Hoài Tuyết thắc mắc: “Vậy ông có thể chắc chắn người có hôn ước với

cháu trai ông là tôi không?”

Suy cho cùng, bấy lâu nay, Nguyễn Như Mạn vẫn luôn mạo danh thân phận

của cô.

Ông cụ Tạ chống gậy cười khẽ: “Năm đó khi đính hôn, mẹ cháu mới vừa mang

thai, ông bà nội cháu dẫn bà ấy đến nhà tôi thăm vợ chồng tôi. Vừa hay Trọng

Diên tình cờ đang chơi ở bên cạnh, chúng tôi bèn nói nếu mẹ cháu sinh con

trai thì sẽ kết nghĩa anh em với Trọng Diên, còn nếu là con gái thì sẽ đính ước

với Trọng Diên”

“Hôn ước này được định khi đứa bé trong bụng mẹ cháu còn chưa chào đời,

tính ra thì chỉ có thể là cháu”

Giang Hoài Tuyết lúc này mới biết rõ ngọn ngành. Cô liếc nhìn người đàn ông

nằm trên giường bệnh, thầm nghĩ thảo nào khi vừa xem mệnh cách của anh,

cô lại cảm thấy một sự cảm ứng kỳ lạ, hóa ra là vì cô và anh đã có duyên nợ từ

trước.

Trời đã tối, cô không tiện nán lại lâu hơn, bèn chào tạm biệt người nhà họ Tạ.

Ông cụ Tạ vốn định cho Nhiếp Dự đưa cô về, nhưng cô từ chối.

“Để tài xế đưa tôi là được rồi, thứ Bảy tuần sau chúng ta gặp lại”

Người nhà họ Tạ đành tiễn cô ra cổng bệnh viện.

Đợi xe của Giang Hoài Tuyết đi khuất, Tạ Tuệ Lệ cũng cho con trai về nhà, rồi

mới thắc mắc hỏi ông cụ Tạ: “Bố, sao vừa nãy bố lại nhắc đến chuyện hôn

ước?”

Tuy bà ấy cũng hơi bất ngờ khi biết Giang Hoài Tuyết là người nhà họ Nguyễn,

nhưng bây giờ người trẻ rất bài xích kiểu sắp đặt của bề trên, nhỡ Giang Hoài

Tuyết không vui, không muốn cứu Trọng Diên thì sao? Bố bà ấy trải đời từng ấy

năm, lẽ nào không nghĩ đến điều này.

Một đêm vừa mừng vừa lo, tâm trạng ông cụ Tạ lên xuống thất thường nên

cũng thấy mệt mỏi. Ông cụ thở dài, giải thích: “Bố đang nhắc nhở cô ấy”

tai-san-hang-ty/chuong-16.html]

Tạ Tuệ Lệ không hiểu: “Nhắc nhở gì ạ?”

Ông cụ Tạ: “Từ khi ông cụ Nguyễn mất, vợ ông ấy cũng không còn quản

chuyện nhà họ Nguyễn nữa, nhà họ Nguyễn bắt đầu xuống dốc, càng ngày

càng sa sút. Con cũng biết con trai duy nhất của ông cụ Nguyễn là kẻ bất tài”

Nhà họ Tạ vốn là chỗ quen biết cũ với nhà họ Nguyễn, tuy mấy năm gần đây

đã ít qua lại. Ông cụ Tạ vẫn luôn quan tâm đến con cháu của bạn cũ, còn từng

dặn Tạ Trọng Diên, nếu gặp người nhà họ Nguyễn trên thương trường thì giúp

đỡ khi có thể.

Đáng tiếc, dưới sự lãnh đạo của ông Nguyễn, nhà họ Nguyễn ngày càng sa sút,

nhà họ Tạ muốn giúp cũng không biết giúp thế nào.

Ông cụ Tạ hừ lạnh: “Tuy việc ôm nhầm con nghe rất hoang đường, nhưng đã

đón con gái ruột về thì phải quan tâm chăm sóc cho tốt. Nhưng con xem cô bé

vừa rồi, quần áo trên người, có món nào là đồ sang trọng đâu? Khi nhắc đến

nhà họ Nguyễn, cô bé cũng hờ hững, ngay cả tên cũng chưa đổi, con nghĩ cũng

biết nhà họ Nguyễn đối xử với cô bé thế nào rồi đấy”

Nghe ông cụ Tạ nói vậy, Tạ Tuệ Lệ mới bắt đầu nhớ lại, nhưng vừa nhớ lại bà ấy

lại không nhịn được cười khổ: “Bố, con cũng không nhớ rõ cô ấy mặc gì, chỉ

nhớ cô ấy xinh đẹp, khí chất cao quý, trông không giống người lớn lên ở nơi

nhỏ bé”

Ông cụ Tạ nói: “Sau này đừng nói những lời như thế nữa. Cái gì mà không

giống người lớn lên ở nơi nhỏ bé, chẳng lẽ nhà nghèo không thể sinh ra người

tài giỏi, còn nhà giàu thì nhất định toàn người tài hay sao?”

“Chưa kể có những người trời sinh đã khác biệt, không liên quan đến hoàn

cảnh, chỉ nói đến đa số người bình thường, hoàn cảnh trưởng thành là điều

không thể lựa chọn. Hôm nay họ ra sao, rất có thể đã là kết quả tốt nhất mà họ

nỗ lực hết sức để đạt được”

“Nhà họ Tạ chúng ta mấy trăm năm trước cũng xuất thân từ nông dân, ai cao

quý hơn ai chứ?”

Tạ Tuệ Lệ cúi đầu nhận lỗi: “Là con bị ảnh hưởng bởi những người xung quanh,

sau này con nhất định ghi nhớ, không nói như vậy nữa”

Ông cụ Tạ nhìn bà ấy: “Người ngoài đều nói nhà họ Tạ chúng ta là đệ nhất thế

gia, cái đệ nhất này không chỉ về tài lực, năng lực, địa vị, mà còn là truyền

thống, là cốt cách của gia tộc”

Con đã lớn, lại đã làm mẹ, ông cụ Tạ cũng không nói nhiều, chuyển chủ đề

sang chuyện của Giang Hoài Tuyết.

“Nhà họ Nguyễn đối xử không tốt với cô ấy, đón cô ấy về, e là có mưu đồ khác.

Bố nghe nói cô con gái kia của nhà họ Nguyễn rất thân thiết với con trai nhà

Đức Dũng?”

Tạ Đức Dũng là cháu trai của ông cụ Tạ, cũng là một chi của nhà họ Tạ, dạo

này có rất nhiều động thái.


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.