Đang lúc cô đoán thân phận của anh ta thì anh ta mở miệng. Đôi mắt đen đầy
lửa giận, đôi mày đẹp nhíu lại. Ai, thật đúng là không công bằng, vì sao anh ta
đến khi tức giận cũng đẹp trai như thế?
Anh ta lớn tiếng nói:
– Cô làm cái gì thế? Say rượu còn lái xe? Đâm người ta thành người thực
vật. Lần này tôi xem xem cô xử lý chuyện thế nào? Đừng hi vọng tôi sẽ giải
quyết cho cô. Hừ, cô làm mất mặt Triệu gia.
Chu Thiến bị anh ta mắng đến trợn mắt, há hốc mồm. Phản ứng đầu tiên là
nhìn quanh, không phải đang nói chuyện với cô chứ? Nhưng trong phòng bệnh
chỉ có một chiếc giường cô đang nằm, ánh mắt chán ghét kia đang nhìn cô.
Nhưng anh chàng đẹp trai này, không phải anh nhận nhầm người chứ, cô
không biết anh mà
Theo bản năng, những lời này nói ra miệng
Có phải là rất yếu rồi không, giọng nói quá nhỏ, anh ta không nghe được sao?
Vì sao còn hung tợn như thế?
Anh ta lại cao giọng quát:
– Tống Thiệu Lâm! Cô đang làm cái gì, còn không chịu yên đi.
Chu Thiến phì cười, chẳng lẽ anh chàng đẹp trai này mắt có vấn đề.
– Anh à, anh nhận sai người rồi. Đây là bệnh viện lớn không được làm ồn, xin
ra ngoài đi, tôi đau đầu, muốn nghỉ ngơi.
Sắc mặt anh ta trở nên xanh mét, bước nhanh về phía cô. Từ người anh ta tản
ra sát khí khiến cô sợ hãi. Chu Thiến lùi về phía sau, hoảng sợ nhìn anh ta. Hay
là thần kinh anh ta có vấn đề? Nhìn thì đẹp trai mà não có vấn đề, thật đúng là
đáng tiếc.
Đang lúc khẩn cấp, một bàn tay kéo anh ta lại.
Bàn tay đó thon dài, trắng nõn, cô nhìn theo, đó là một anh chàng đẹp trai như
ánh mặt trời. Anh chàng này nói:
– Anh, anh bình tĩnh lại đi, chị dâu đang bị thương
Sau đó quay lại nói với Chu Thiến:
– Chị dâu, chị bình tĩnh đi, đừng nói những lời tức giận với anh nữa.
Chị dâu? Bảo cô? Làm ơn, cô mới 21 tuổi, còn chưa có bạn trai
Chu Thiến nghi hoặc nhìn họ
Anh chàng đẹp trai như mặt trời kia trông trẻ hơn người đang gào thét, mày
rậm mắt to, nhưng đôi mắt rất trong sáng, khi nhìn cô có sự ấm áp mà anh
chàng đang gào thét kia không có.
– Chị dâu. Thấy cô ngẩn người, anh ta lại gọi một tiếng
Giờ Chu Thiến cảm thấy có gì đó không ổn. Một người nhận nhầm, hai người
cũng nhận nhầm? Hơn nữa hình như còn nhầm sang vợ của người đẹp trai
đang gào thét kia. Vợ mà cũng nhận sai được ư?
Chu Thiến cố gắng suy nghĩ, anh chàng đẹp trai như ánh mặt trời kia lập tức đi
tới hỏi:
– Chị dâu, sao thế?
Nhưng người đẹp trai kia vẫn chỉ đứng tại chỗ, lạnh lùng trừng mắt nhìn cô,
động cũng không động.
Chu Thiến ngượng ngùng nói với anh chàng đẹp trai kia:
– Tôi muốn đi toilet
Anh ta thấy anh mình không có dấu hiệu muốn giúp thì nói:
– Em đỡ chị
Chu Thiến xuống giường, phát hiện ngoài đau đầu, những bộ phận khác không
có gì đáng ngại, chỉ hơi bị trầy da. Cảm giác nghi hoặc, trong trí nhớ, hình như
bị đâm rất nghiêm trọng…
Chu Thiến từ chối ý tốt của anh ta, tuy rằng đẹp trai nhưng dù sao cũng là
người xa lạ. Ừm… da mặt cô vốn mỏng… Đi vào toilet, liền thấy ngay cái gương
lớn, tùy tiện liếc mắt một cái…
A?
A! A! A!
Giây sau, cả người cô dán vào cái gương.
Sao lại thế này? Sao lại thế này!! Chu Thiến khiếp sợ nhìn chằm chằm bản
thân mình trong gương, khuôn mặt trái xoan, lông mày cong, lông mi dài, mắt
to, mũi cao.
Mày rậm mắt to của cô đâu? Cái đầu xù tượng trưng cho trí tuệ của cô đâu?
Mỹ nữ yểu điệu trong gương này là ai. Lúc này, mỹ nữ trong gương há hốc
miệng nhỏ, bộ dáng như thấy quỷ
Đây không phải là cô! Đây không phải là cô!
Vốn dĩ đã vô cùng đau đầu, giờ lại không chịu nổi sự đả kích này, mắt Chu
Thiến tối sầm lại, ngã xuống
Khi tỉnh lại đã là đêm khuya. Ánh trăng xuyên qua cửa kính, tỏa ánh sáng bàng
bạc
Anh chàng đẹp trai như ánh mặt trời đang ngủ gật trên ghế bên giường Chu
Thiến. Mà anh của cậu ấy chẳng thấy bóng dáng.
Chu Thiến vừa ngồi dậy, cậu đã tỉnh giấc, vội nói:
– Chị dâu ổn không? Khi nãy chị té xỉu
Chu Thiến nói:
– Có thể cho tôi mượn cái gương không?
Anh ta nghi hoặc nhìn cô rồi đứng dậy, đi ra ngoài, chốc lát sau mang gương
vào nói:
– Mượn y tá
Sau đó đưa cho Chu Thiến. Cô nhận lấy, nhắm mắt lại, hít sâu một hơi rồi mới
chậm rãi mở to mắt. Trong gương chiếu ra vẫn là khuôn mặt xinh đẹp mà xa lạ
đó. Nước mắt cô trào ra
Cậu ta hoảng hốt, vội tìm khăn tay đưa cho cô nói:
– Chị dâu đừng sợ, chuyện sẽ được giải quyết. Anh cả sẽ không mặc kệ đâu,
lúc nãy chỉ là tức giận nói thế thôi. Em biết anh ấy đã đi liên hệ với người bị
thương.
Chu Thiến ôm mặt khóc, trong lòng vô cùng hoảng sợ, hoàn toàn không biết
đã xảy ra chuyện gì, vì sao bị tai nạn xe cộ rồi cô lại đổi thành hình dạng
khác
Chu Thiến cầm lấy tay của cậu ấy, bất chấp nước mắt nước mũi trên mặt, nơm
nớp lo sợ nói với cậu:
– Tôi không phải chị dâu cậu… tôi… tôi cũng không biết đã xảy ra chuyện
gì…… tôi chắc chắn không phải chị dâu của cậu… tôi không biết cậu, cũng
không biết anh cậu. Thật đấy… là thật đấy.
Cậu ấy nhìn cô, trong mắt lộ vẻ bất đắc dĩ, cẩn thận rút tay về (sau đó lén lút
dùng khăn tay chùi chùi – lời tác giả J), khẽ nói:
– Chị dâu, chị định giả ngây giả dại sao? Chị khiến anh cả tức giận, chưa
biết chừng anh ấy sẽ đưa chị vào bệnh viện tâm thần đấy