Thần bếp
Tô Tiểu Noãn luộc chín trứng cút, sau đó bóc vỏ để sẵn.
Măng đông cũng thái lát để sẵn.
Nấm hầu thủ, nấm bụng dê, nấm đông cô được ngâm trong nước.
Đợi khoảng hai canh giờ sau.
Tô Tiểu Noãn nhìn thấy nước dùng đã ninh thành màu trắng sữa, phía trên đã nổi
lên một lớp mỡ dày, mà thời gian lúc này cũng không còn nhiều.
Nàng bảo tỷ tỷ hớt hết lớp mỡ trên mặt canh đi.
Sau đó lọc lấy nước dùng, lấy gân bò, móng giò và sườn ra, gà và vịt đã ninh
mềm nhừ.
Ở bên này, Tô Tiểu Noãn tìm một cái thố lớn hơn.
Đặt các nguyên liệu đã chuẩn bị lên từng lớp.
Đáy thố đặt măng đông, gừng lát trước, sau đó là sườn, gân bò, móng giò, trứng
cút, phiến ốc tai, nấm hầu thủ, nấm bụng dê, xương cá mập, cồi sò điệp, bào ngư,
bong bóng cá, vv. lần lượt xếp lên trên.
Hải sâm đặt trên cùng.
Rồi nàng đổ nước dùng đã lọc vào thố, thêm một bát hoa điêu tửu. Ninh lửa lớn
trong ba nén nhang, sau đó chuyển sang lửa nhỏ, tiếp tục ninh cho đến khi kết
thúc cuộc thi.
Vì vi cá rất dễ bị rã, nên nàng cho vi cá vào khoảng nửa khắc trước khi dọn món.
Cùng với tiếng chiêng “Quang!” vang lên, cuộc thi kết thúc.
Năm vị đầu bếp đều đã hoàn thành món ăn của mình.
Các món ăn lần lượt được bày biện trên bệ triển lãm trước mặt tất cả mọi người.
Tổng quản Ngự thiện phòng và Phúc công công là những người đầu tiên bước
đến.
Trước hết là món ăn thứ nhất, do đầu bếp của Mãn Hán Lâu chế biến.
Đó là một món ăn được chế biến từ đủ loại kỳ trân dị phẩm chồng chất lên nhau,
chưa nói đến mùi vị, chỉ cần nhìn vào chủng loại nguyên liệu thôi cũng đã thấy giá
trị không hề nhỏ.
Mỗi vị giám khảo nếm thử một miếng.
Tất cả đều gật đầu, mùi vị khá ổn, cũng tương đối phù hợp với chủ đề “Sơn trân
hải vị”.
Món thứ hai được đầu bếp của Tiên Vị Các dâng lên.
Đó là món cá hấp bát bảo.
Thông thường, món cá hấp rất kén lửa, nếu thời gian quá ngắn, cá chưa chín sẽ
tanh, nếu thời gian quá dài, thịt cá sẽ khô, hương vị sẽ giảm sút.
Món cá hấp bát bảo này rõ ràng đã được kiểm soát nhiệt độ hoàn hảo, nước sốt
được điều chỉnh cũng rất thơm ngon và tươi mới.
Hạt Dẻ Nhỏ
Các vị giám khảo hiển nhiên rất hài lòng, sau khi nếm thử, họ không ngừng gật
đầu.
Đến món thứ ba chính là món của Tô Tiểu Noãn.
Phúc công công đi đến trước mặt nàng, nhìn nàng thêm mấy lượt.
Ngay khi Tô Tiểu Noãn vừa mở nắp thố.
Một mùi thơm nồng nàn của hải sản xộc thẳng vào mũi.
Ngay cả Đại tổng quản đã làm việc trong Ngự thiện phòng cả đời cũng không kìm
được mà hít sâu một hơi.
Nhiều năm qua, thật hiếm có món ăn nào khiến ông ta phải sáng mắt đến vậy.
Món này đã khơi dậy hứng thú mãnh liệt của ông ta.
Ông ta cầm muỗng lên, nếm thử một ngụm nước dùng trước.
Khoảnh khắc đó giống như đưa ông ta đến bờ biển, mặt trời rực rỡ, gió nhẹ thổi
hiu hiu, thỏa sức bơi lội trong đại dương, cá vây quanh ông ta, cảm giác đó thật
tuyệt vời.
Phúc công công thuận thế dùng đũa gắp một miếng bào ngư.
Vừa cho vào miệng, bào ngư đã thấm đẫm nước dùng, hương vị và kết cấu vừa
vặn hoàn hảo. Thật sự quá ngon.
Những vị giám khảo khác cũng không kiềm lòng được, ăn thêm vài miếng rồi miễn
cưỡng đặt đũa xuống.
“Phật nhảy tường? Quả là một danh xưng tuyệt diệu!”
Tôn Đại tổng quản Ngự thiện phòng không kìm được nheo mắt cười nhìn Tô Tiểu
Noãn.
Phúc công công cũng nhìn nàng đầy ẩn ý.
Sau khi đã nếm món “Phật nhảy tường”, khi họ đi nếm thử món của hai vị đầu bếp
còn lại, thật sự có thể nói là nhạt nhẽo vô vị.
tai/chuong-157.html]
Mấy người bàn bạc một hồi. Cuối cùng, người chủ trì tuyên bố.
“Người thắng cuộc cuối cùng của cuộc thi này chính là Tô đầu bếp của Túy Tiên
Lâu! Và Tô đầu bếp sẽ là Thiên hạ Đệ nhất Thần bếp của chúng ta trong khóa
này!”
Ngay khi lời của người chủ trì vừa dứt.
Cả hội trường sôi trào, mọi người nhao nhao hô vang “Thần bếp! Thần bếp! Thần
bếp!”
Hoàng chưởng quỹ đã sớm bị mọi người vây lấy, đồng loạt xúm lại đòi mời Tô đầu
bếp về nhà làm yến tiệc.
Tô Tiểu Noãn lại cảm thấy ánh mắt kỳ lạ và quen thuộc đó quét qua.
Khi nàng quay đầu nhìn lại, ánh mắt ấy đã biến mất.
Sau cuộc thi này, danh tiếng Tô Thần bếp vang dội khắp kinh thành, rất nhiều
người tìm đến Hoàng chưởng quỹ, muốn mời Tô Tiểu Noãn đến phủ đệ làm tiệc.
Nhưng Tô Tiểu Noãn không có thời gian rảnh, nàng còn phải chuẩn bị cho việc
tiến cung.
Chỉ hai ngày nữa thôi, nàng sẽ vào cung để điều trị thân thể cho Hoàng thượng.
Chiều hôm đó, Lục Văn Vũ và Triệu Thế Huân liền tìm đến tận cửa.
Hai người cười hì hì tâng bốc.
“Chúc mừng Tô cô nương trở thành Thiên hạ Đệ nhất Thần bếp!”
Tô Tiểu Noãn nghe xong, không nói nên lời, chỉ muốn xoa thái dương.
“Sao hai vị đại thiếu gia lại rảnh rỗi đến tiểu viện của ta?”
Lục Văn Vũ nhướng mày, mở cây quạt gấp trong tay ra phe phẩy, nói một cách
nửa thật nửa giả.
“Là nhớ nàng đấy thôi!”
Triệu Thế Huân cười nói:
“Không phải nghe nói Tô cô nương đến kinh thành tham gia cuộc thi Thần bếp
sao, chúng ta liền phi ngựa gấp rút trở về. Tiện thể, gửi nàng tiền chia lời tháng
này”
“Chia lời?”
Nàng vẫn khá kinh ngạc vì có thể chia lời nhanh đến vậy, nhưng điều khiến nàng
kinh ngạc hơn chính là Triệu Thế Huân lại rút ra một xấp ngân phiếu dày cộp.
“Này, đây là của nàng”
Tô Tiểu Noãn nhận lấy xem xét, lập tức kinh ngạc không thôi.
“Đây, đây là năm vạn lượng sao?? Sao lại nhiều như vậy?”
Lục Văn Vũ đắc ý vuốt lọn tóc mái trước trán.
“Đừng có xem thường năng lực kiếm tiền của tiểu gia ta!”
Triệu Thế Huân cũng kích động phụ họa.
“Đúng vậy, đúng vậy, Tiểu Noãn, nàng không biết đâu, người trước mặt nàng đây
chính là một kỳ tài kinh doanh, không có mối làm ăn nào mà hắn không kiếm
được tiền, huống hồ còn có nhiều ý tưởng hay của nàng, nếu hắn không kiếm
được tiền mới là đồ ngốc!”
Tô Tiểu Noãn nhìn năm vạn lượng ngân phiếu trong tay, trong lòng thật sự sóng
gió cuồn cuộn, nàng không thể không bội phục, Lục Văn Vũ này quả nhiên còn
thích hợp làm ăn hơn cả nàng.
Nghĩ đến đây, nàng chợt nảy ra một ý tưởng.
Vì nàng luôn muốn kinh doanh Mỹ Nhan Hoàn và Thần Tiên Thủy, vậy tại sao
không tiếp tục hợp tác với hai người này.
Vừa đỡ lo lắng, vừa đỡ tốn công sức, lại còn kiếm được khoản tiền lớn.
“Cái đó. Ta còn một mối làm ăn nữa muốn hợp tác với hai vị, không biết hai vị có
bằng lòng không?”
Lời Tô Tiểu Noãn vừa dứt, mắt Lục Văn Vũ và Triệu Thế Huân lập tức sáng rực
lên, Tô cô nương quả thực là kim chủ lớn của bọn họ, việc kinh doanh này không
thể chỉ dựa vào ý tưởng và thủ đoạn, mà còn cần có những sản phẩm tốt thực sự.
“Làm! Làm! Làm! Nhất định phải làm!”
Ánh mắt Triệu Thế Huân nhìn Tô Tiểu Noãn đầy vẻ sùng bái.
Lục Văn Vũ cũng tràn đầy mong đợi, ai lại chê bạc nhiều chứ, chuyện hắn thích
nhất chính là làm ăn buôn bán rồi.
Thấy cả hai đều đồng ý, Tô Tiểu Noãn liền giao việc kinh doanh Mỹ Nhan Hoàn và
Thần Tiên Thủy cho họ. Nhưng nàng đổi tên Mỹ Nhan Hoàn thành “Mỹ Nhan
Đan”, còn Thần Tiên Thủy.
Ba người lại ký thêm một hợp đồng hợp tác, Tô Tiểu Noãn cũng chia sẻ ý tưởng
của mình với Lục Văn Vũ và bọn họ.
Cuối cùng, hai người họ như tìm thấy bảo vật, vẻ mặt mãn nguyện rời đi, họ đã
không thể chờ đợi được mà phải nhanh chóng đi thực hiện ý tưởng rồi!
Ngày hôm sau, đã có ma ma đến nhà đón Tô Tiểu Noãn vào cung.
Cùng đi còn có một tiểu thái giám đến tuyên đọc thánh chỉ.
Tô Tiểu Noãn nhận thánh chỉ, cáo biệt Triệu thị cùng các nàng rồi lên xe ngựa.