Tại Thượng Điền thôn, Tô Lăng sáng sớm đã xách theo mấy miếng thịt mỡ lớn
đến nhà Lý Chính, bàn bạc chuyện mua đất xây nhà.
Hạt Dẻ Nhỏ
Lý Chính cũng biết bọn họ bán nhân sâm trong tay có tiền, mấu chốt là mấy người
sống trong một căn nhà quả thực không tốt, sắp tới phải nói chuyện gả cưới, đối
với danh tiếng của mấy đứa trẻ có trở ngại.
Vừa nghe Tô Lăng muốn mua đất xây nhà, hắn liền sảng khoái phê chuẩn cho y!
Tô Lăng mua là mảnh đất trống bên cạnh viện hàng rào mà bọn họ đang ở, thôn
Đông Vĩ vốn dĩ chẳng có mấy hộ dân, nhà y coi như là ở rìa nhất, tựa vào sau núi.
Bên cạnh còn có một con suối nhỏ chảy từ trên núi xuống hợp vào con sông của
Thượng Điền thôn, cho nên việc dùng nước cũng tiện lợi.
Sau khi chọn xong khu đất, Tô Lăng lại xách hai cân thịt đến nhà Nhị Cẩu trong
thôn, cha của Nhị Cẩu là Vương Cường thúc, chính là thợ hồ nổi tiếng, quanh
năm không ở nhà mà đi ra ngoài xây nhà cho người ta.
Lúc Tô Lăng đến, vừa lúc Lý nãi nãi và Vương Cường thúc, Vương Cường thẩm
đều có mặt, Lý nãi nãi vừa thấy Tô Lăng đến nhà mình còn xách theo hai cân thịt,
lập tức sa sầm mặt nói:
“Lăng tiểu tử, đến nhà nãi nãi còn mang theo thứ gì, có chuyện gì thì nói, mau
mang thịt về!”
Tô Lăng sao có thể mang về, ngày thường, Lý nãi nãi giúp đỡ bọn họ không ít.
“Lý nãi nãi, đây là ta hiếu kính người, người nói gì vậy, người không xem ta là
cháu trai người sao? Hơn nữa, ta có việc muốn nhờ Cường thúc, thịt này xem
như là để bồi bổ thân thể cho người và Nhị Cẩu tử!”
Tô Lăng kiên trì đưa thịt cho Cường thẩm đang đứng bên cạnh!
Cường thẩm cười tiếp nhận, người nhà nông ngoài Tết có thể ăn vài bữa thịt,
ngày thường ai nỡ ăn chứ! Cùng lắm thì lát nữa bảo Cường tử giúp đỡ nhà
người ta thật tốt là được!
Vương Cường cũng cười kéo Tô Lăng vào nhà, hỏi y có chuyện gì, vừa nghe Tô
Lăng nói nhà bọn họ muốn xây nhà, lập tức vỗ ngực bảo đảm, chuyện này cứ
giao cho hắn lo liệu!
Lại hỏi Tô Lăng đại khái muốn xây loại hình dáng như thế nào, Tô Lăng nghĩ lần
này xây xong e rằng có thể ở rất lâu, không nhất định sẽ xây lại nữa, nên muốn
xây một lần thật tốt.
Sau khi thương lượng với Vương Cường, cuối cùng chốt xây một căn nhà ngói
gạch xanh lớn có tám, chín gian phòng, có thêm sân sau, cả Thượng Điền thôn
còn chưa có căn nhà nào như vậy.
Vương Cường vừa nghe bọn họ muốn xây một căn tốt, cũng mô tả cho Tô Lăng
căn nhà theo kiểu bọn họ xây cho các nhà giàu ở trấn. Tô Lăng vừa nghe liền cảm
thấy căn này tốt, đặc biệt là tường viện phải thật cao! Cổng lớn cũng phải kiên cố
nhất!
Chuyện xây nhà phó thác cho Cường thúc, việc tìm tiểu công và vật liệu cũng coi
như giao toàn bộ cho Cường thúc, tổng cộng chi phí dự kiến là một trăm hai mươi
lạng bạc! Tô Lăng đưa trước cho Cường thúc năm mươi lạng tiền đặt cọc, bảo
hắn cứ bắt đầu công việc, chia làm ba lần đưa hết.
Vương Cường vui vẻ gật đầu, lần này xây nhà xong, ước chừng hắn cũng kiếm
được vài lạng bạc, vừa vặn thời tiết dần lạnh, mọi người làm nông xong, lao động
nhàn rỗi ở nhà không ít, người thì dễ tìm, tiền công lại rẻ.
Tiểu công một ngày tám đại tiền, đại công một ngày mười hai đại tiền! Còn có hai
vị thợ cả lành nghề, mỗi người một ngày hai mươi đại tiền.
Bàn bạc xong, Vương Cường liền chạy đi lo liệu, Tô Lăng cũng về nhà lấy đồ, đi
đến trấn bái kiến phu tử của y.
Đợi đến chiều y về nhà, khu đất bên cạnh nhà đã bắt đầu khởi công, y nhìn thấy
nương, tỷ tỷ và Vương Cường thẩm đang rửa nồi niêu xoong chảo bên cạnh,
mười mấy công nhân đang bận rộn, bên trong còn có bảy, tám người trong thôn
mình, và bảy, tám người do Cường thúc mời đến!
Tô Lăng không ngờ nhanh như vậy đã động công, hỏi Tô Uyển mới biết, thì ra
Cường thúc buổi sáng đã đi đặt gạch ngói, tìm xong công nhân, lại tìm người xem
ngày lành, nói hôm nay chính là ngày lành tốt nhất để động thổ, dứt khoát hôm
nay liền bắt đầu xây nhà!
tai/chuong-27.html]
Tô Uyển nói buổi sáng nàng và nương đi bán hàng, chưa đến trưa đã trở về, thịt
thủ heo quá đắt hàng, đã bán hết từ sớm, nhưng vừa về đến nhà thấy cơm trưa
của công nhân còn chưa kịp làm, lại mời Vương Cường thẩm đến giúp mới kịp
xoay xở.
Tô Lăng suy nghĩ một chút rồi nói, sau này cứ mời Cường thẩm đến giúp đỡ đi,
nấu cơm cho công nhân, tiền công mỗi ngày tính theo tiền công đại công mà
thanh toán!
Tô Uyển gật đầu nói, nàng cũng nghĩ như vậy, ngày mai sẽ không để nương đi
bán hàng nữa, mà cùng Cường thẩm ở nhà làm cơm cho công nhân, mười mấy
miệng ăn cơ mà, Cường thẩm một mình không bận rộn nổi.
“Vậy bán hàng, một mình tỷ cũng không được, là ta suy nghĩ không chu toàn, hay
là ta nói với phu tử ngày mai không đến học đường, chờ vài ngày nữa rồi đi,
trước tiên giúp tỷ bán hàng”
“Không cần, không cần, đệ an tâm đi học đi, bán hàng thì. có người. giúp”
Tô Lăng nghe vậy, khó hiểu nói: “Là ai vậy?”
Chỉ thấy mặt Tô Uyển lặng lẽ đỏ lên, cúi đầu không dám nhìn sắc mặt đệ đệ mình,
rụt rè nói:
“Là. là. Hình đại ca”
“Hình đại ca?? Chính là Hình đại ca chúng ta gặp lần trước?” Tô Lăng cau mày
nói.
“Ừm!” Tô Uyển gật đầu, đỏ mặt thì thầm nói.
“Hôm nay ta và nương đi bán hàng chính là Hình đại ca đi giúp đỡ! Hắn còn nói
sau này mỗi ngày hắn đều sẽ đến giúp chúng ta”
Tô Lăng nghe vậy, lại thấy biểu cảm của tỷ tỷ mình, sao có thể không biết là
chuyện gì, nhưng vừa nghĩ đến tỷ tỷ tốt như vậy của mình bị người ta để ý, sợ
rằng cây cải trắng nhà mình bị heo ủi mất, có chút bất mãn nói.
“Cũng không thể để người ta ngày nào cũng đến giúp, tỷ thế này, phải trả công
cho hắn, một ngày tính theo tiền công đại công là mười hai đại tiền!”
Tô Lăng bực bội nói, Hình Chiêu tuy rằng đã giúp đỡ gia đình mình rất nhiều,
nhưng cũng không thể cứ thế mà để hắn chiếm tiện nghi được, ít nhất cũng phải
thử thách, quan sát hắn thêm chút nữa.
Tránh cho lại xuất hiện một tên Thái Hữu Điền nữa, thấy vật đổi dạ!
Việc nhà đã sắp xếp xong, Tô Lăng liền đi đến học đường, còn chưa đầy một
tháng nữa là đến kỳ thi Đồng sinh, phu tử vẫn rất coi trọng y, phu tử nói trong số
tất cả học trò của mình trước đây, người có hy vọng nhất chính là Tô Lăng, kết
quả Tô Lăng lại nghỉ học.
Bên nhà Tô Tiểu Noãn đinh đinh đoàng đoàng bắt đầu xây nhà, ngay lập tức đã
thu hút rất nhiều người trong thôn đến xem, những xe gạch xanh và ngói lớn, thật
sự khiến không ít người ghen tị, cũng có một số người chạy đến nhà Tô gia buôn
chuyện.
“Ôi chao, Lý tẩu tử, nhà Căn Điền của ngươi sau này sẽ phát đạt rồi, đều chuẩn bị
xây nhà ngói gạch xanh lớn, những xe gạch xanh kia, ôi chao chao. không biết
tốn bao nhiêu bạc nữa!”
“Đúng vậy, ngươi không biết đấy, Hưng Thịnh, Khánh Sinh mấy đứa trong thôn
đều đi giúp đỡ, đại công được mười hai đại tiền đấy! Một tháng tính ra là ba trăm
tám mươi đại tiền! Còn nhiều hơn cả đi làm ở trấn! Đặc biệt là thợ cả, mỗi ngày
được những hai mươi đại tiền! Ngươi nói xem, giờ Căn Trụ và Căn Hữu cũng
đang nhàn rỗi, sao không gọi hai đứa nó đi chứ”
“Còn nữa, bọn họ còn mời Vương Cường thẩm đến nấu cơm, ngươi nói xem, làm
cơm ai mà chẳng biết làm, không dùng chính bà bà bà và hai cô tức phụ của
mình, lại đi thuê người ngoài. chậc chậc chậc”
Lý thị vốn dĩ đang giặt y phục bên bờ sông, nghe mấy người kia lải nhải lải nhải
bên cạnh, vốn cũng không có gì.