Cuộc Sống Của Tôi Biến Thành Trò Chơi

Chương 29



Giang Mãn Y nói xong thì ngoan ngoãn ngồi im, sau đó thận trọng hỏi: “Sẽ che

mặt đúng không ạ?”

Chung Tương: …

“Sẽ”

Đợi phóng viên phỏng vấn xong, Giang Mãn Y dọn dẹp chuẩn bị rời đi, cô còn

phải đến điểm dừng tiếp theo của mình.

Khi ra về, một cảnh sát đeo kính dẫn một nhóm cảnh sát đi tới, anh ta cầm một lá

cờ lưu niệm, Dư Uẩn Hòa đi phía sau anh ta cầm một giấy khen màu đỏ.

“Chào cô Giang, tôi là giám đốc Sở Cảnh sát – Lăng Ứng, chúng tôi xin đại diện

cho những đứa trẻ bị bắt cóc cùng vô số gia đình tan nát vì nạn buôn người, bày

tỏ lòng biết ơn sâu sắc nhất đến cô Giang!”

Hai tay anh ta đưa cờ lưu niệm qua, Giang Mãn Y nhận lấy rồi lại nhận giấy khen

từ Dư Uẩn Hòa. Cô vừa định mở ra xem thì thấy rất nhiều cảnh sát đồng loạt cúi

chào cô.

Chung Tương đứng bên cạnh ghi lại khoảnh khắc này.

Giang Mãn Y cười nói: “Đây là điều tôi nên làm, hy vọng các cháu sau này có thể

lớn lên vui vẻ, hạnh phúc và viên mãn!”

Cuối cùng là trải cờ lưu niệm ra chụp ảnh kỷ niệm, trên cờ viết “Hiệp nghĩa dũng

cảm, đề cao chính nghĩa”

Còn trên giấy khen là lời biểu dương cho hành động của cô trong việc tiêu diệt ổ

buôn người lần này.

Theo lý mà nói voệc trao giấy khen thấy việc nghĩa dũng cảm thường mất một

thời gian nhất định nhưng vụ án buôn bán 102 đứa trẻ lần này là một vụ án đặc

biệt quan trọng.

Trên mạng đã nóng hơn bao giờ hết.

Mọi người đều nóng lòng muốn thấy người hùng chống buôn người được đối xử

tốt, được coi trọng.

Vì vậy tốc độ phê duyệt của cấp trên cũng rất nhanh, nghe nói giấy khen về việc

cô cứu người hai ngày trước cũng đã được chuẩn bị xong, chỉ chờ cô quay về là

có thể nhận.

Lúc rời đi, Dư Uẩn Hòa và đồng nghiệp đã đặc biệt chuẩn bị một chiếc ba lô để

đựng cờ lưu niệm và giấy khen cho cô.

Sau đó lại đi ra bằng cửa sau.

Suy cho cùng, đây cũng là một biện pháp bảo vệ, theo lời khai của những tên

buôn người, đầu sỏ buôn người Quyền Phú có liên quan đến các tổ chức ma túy

và mua bán nội tạng.

Liên quan đến tình huống này, họ buộc phải thực hiện xử lý giấu mặt cho Giang

Mãn Y để đảm bảo an toàn cho cô.

Thế là trong lúc cư dân mạng đang quan tâm đến tiến độ vụ án buôn bán 102 đứa

trẻ, tin tức phỏng vấn cô Giang giấu mặt đã lên báo.

Ngay cả các hot search trên Weibo cũng bị cô ấy chiếm trọn.

[Phỏng vấn của CCTV với người hùng cô Giang giải cứu 102 đứa trẻ bị bắt cóc]

[Vụ án buôn bán 102 đứa trẻ, bọn buôn người đáng chết]

[Ngày nghỉ bù của cô Giang]

[Cô Giang chơi chùa game mới]

[Công dân nhiệt tình – cô Giang đề xuất]

[Cô Giang đúng là cao thủ võ lâm]

29.html]

Chỉ cần tùy tiện nhấp vào một hot search thì những bình luận bên trong đều đang

thảo luận về cô Giang này.

“Buôn bán 102 đứa trẻ vô tội, bọn buôn người chết hết đi!”

Anan

“Cô Giang thật sự không phải học võ công sao? Nói thật, nước ta sẽ không thật

sự có võ công chứ! Một cú đấm làm ô tô lún hẳn, cả nắm đấm lọt thỏm vào!”

“Ngày nghỉ bù! Cô Giang đúng là ân nhân của tôi!”

“Đề nghị chuyên gia đừng đề nghị nữa, cười chết mất”

“Cô Giang: Ừm… Game chơi chùa mới là game hay! Đề nghị ra thêm nhiều vào,

tôi thích chơi!”

“Tại sao phải che mặt vậy? Người hùng như vậy không nên lộ mặt cho mọi người

xem sao?”

“Móa, lầu trên gián điệp à? Chính quyền đã nói vụ án buôn bán 102 đứa trẻ còn

liên quan đến các tổ chức khác, để cô Giang lộ mặt chẳng phải hại cô ấy sao?”

“Haizz, nhìn những đứa trẻ gầy gò ốm yếu đó, lòng tôi đau thắt nhưng may mắn là

tất cả đều đã được giải cứu, hy vọng sau này các cháu sẽ sống thật tốt”

“Tay không đánh bại tên buôn người có súng! Cô Giang vẫn là người sao?

[nghĩa tích cực]”

“Theo tôi thì nên phạt tội mua bán như nhau, người mua trẻ em cũng nên bị tử

hình”

“Không thể tử hình được. Nếu người mua cũng bị tử hình thì sẽ không ai mua trẻ

em nữa, vậy thì những đứa trẻ bị bắt cóc sẽ thực sự không còn khả năng sống

sót nữa, điều này thực ra cũng là để bảo vệ những đứa trẻ bị bắt cóc, haizz”

“Hủy bỏ tăng ca không lương, cô Giang làm tôi khóc đến chết mất! Cô ấy thật

sự là một người hùng!”

“Có thể mở quỹ quyên góp không? Tôi muốn quyên góp chút tiền cho những đứa

trẻ bị bắt cóc, dù không thể làm được như cô Giang là đánh sập ổ buôn người

nhưng quyên tiền thì tôi có thể!”

“Trả lời lầu trên, có đấy, bạn có thể tìm kiếm xxxx để quyên góp”

“Cảm thấy cô Giang trông không lớn tuổi lắm, không lẽ là hậu bối của gia tộc ẩn

thế nào đó ra ngoài rèn luyện sao, tiểu thuyết hóa ra lại là sự thật!”

“Oa, trên đời này thật sự có người sức mạnh lớn đến vậy sao? Tôi cảm thấy hoàn

toàn có thể đi làm vận động viên cử tạ! Tranh vinh quang cho đất nước!”

“Hành vi nguy hiểm xin đừng bắt chước, tôi cảm thấy cái này thậm chí không cần

viết, tôi có thể một cú đấm nổ tung ô tô sao? Tôi có thể dễ dàng nhấc bổng ô tô

sao? Chỉ có thể nói tiền đề để cô Giang thấy việc nghĩa dũng cảm là cô ấy thật sự

có thực lực!”

“Cộng một, mọi người đừng mù quáng cứu người, thấy việc nghĩa dũng cảm nhất

định phải dựa vào thực lực của bản thân”

“Đề nghị cô Giang đưa ra thêm vài đề xuất, đề nghị cấp trên chấp nhận thêm đề

xuất của cô Giang!”

“Thật sự cảm thấy cô Giang giống như một cao nhân ẩn mình giữa phố thị vậy,

cứu nhiều đứa trẻ như thế mà chỉ nhẹ nhàng nói là tiện tay, lại còn đưa ra nhiều

đề xuất hữu ích như vậy, thế mà chúng ta ngay cả tuổi của cô ấy cũng không biết,

ngay cả giọng nói cũng bị che đi, hy vọng cô Giang người tốt sống lâu!”

“Hy vọng cô Giang không phải chịu khổ vì việc đi làm!”

“Hy vọng cô Giang có thể chơi chùa được những game mới thú vị, đây tag vài

hãng game @…”

Không chỉ trên mạng, chuyện này đã lan truyền đến mức ngay cả khi có người họ

Giang cũng sẽ bị hỏi: “Anh họ Giang, vậy anh nhất định biết cô Giang chứ?”

Người họ Giang lập tức ưỡn ngực: “Đương nhiên biết! Người họ Giang chúng tôi

chính là nhiệt tình, thấy việc nghĩa dũng cảm như vậy đó!”

Lúc này, cô Giang giấu mặt nhiệt tình, thấy việc nghĩa dũng cảm đang đối đầu với

một cái đầu quỷ nhỏ.


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.